"Bạch Tử Du, ngươi đúng là to gan! Viện trưởng không là người ngươi có thể nói!"
Phương Đức Hải lạnh giọng quát.
Hắn không nghĩ rằng "Bạch Tử Du" này đến viện trưởng cũng dám đem ra!
" Ai nha, hôm nay học viện náo nhiệt vậy sao?"
Một giọng yêu mị truyền tới, tiếp đó bóng đó yêu nghiệt xuất hiện cùng với một thân ảnh hắc y.
Mấy vị trưởng lão của học viện trở về từ Đào Viên bí cảnh nhìn thấy hai người thì vô cùng kinh hãi
"Ngươi...các ngươi...?!"
"Viện trưởng đại nhân, cuối cùng ngươi cũng tới!"
Không Vũ nhìn thấy người tới thì vô cùng vui mừng.
Người khác thì kinh ngạc vô cùng
Từ khi thành lập học viện người duy nhất nhìn thấy vị viện trưởng thần bí này chỉ có Không Vũ.
Nên khi mấy vị trưởng lão nhìn thấy hắn mới không biết đây là viện trưởng!
Phương Đức Hải không nghĩ tới Ngọc Thượng Sắc lại xuất hiện.
Bỗng ý nghĩ vừa chuyện, hắn tiến tới
"Viện trưởng đại nhân, thật không ngờ ngươi lại tới.
Bạch Tử Du này..."
Phương Đức Hải chưa kịp nói xong liền bị Ngọc Thượng Sắc chen ngang
"Hắn nói đúng! Ta sẽ không vì các ngươi mà đắc tội với hắn đâu! Ta vẫn còn muốn sống thêm vài năm nữa!"
Cái gì?! Bạch Tử Du rốt cuộc có thân phận gì mà ngay cả viện trưởng cũng không dám đắc tội hắn?
Phương Đức Hải bỗng nhiên hối hận.
Hắn không nên vì Long Trọng Mặc mà đắc tội "hắn"
"Ngọc Thượng Sắc, chuyện này ngươi xử lý đi! Ta còn có việc, đi trước!"
Lời của Cửu U Huyền vừa dứt, một trận gió thổi qua, bóng dáng Cửu u Huyền đã không thấy đâu, ngay cả Hàn Dạ Minh cũng đã mất dạng!
Một nơi khác
"Thời gian một ngày đã hết! A Cửu, hiện tại nàng có thể nói cho ta câu trả lời rồi!"
Vốn dĩ định chạy ai ngờ hắn còn nhanh hơn nàng.
Không những thế còn bị hắn đưa đến một nơi xa lạ, thậm trí còn bị dồn đến tường
"Về việc đó, chúng ta nói sau đi! Bây giờ việc quan trọng là hợp nhất Vân Thiên!"
Hàn Dạ Minh trầm mặc một lúc.
Dù sao nàng cũng không chạy được, hợp nhất Vân Thiên trước cũng được
"Hảo!"
Tiếp đó Tứ Đại thần thú, Tứ Đại hung thú, Tử Phượng, Kỳ Lân cùng với hai người Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh cùng nhau tạo ra một kết giới ngăn cách.
Ngoại trừ hắn và nàng, tất cả ở bên ngoài thủ hộ
Từ trong đan điền hai người, hai toà tháp nhỏ xuất hiện.
Nói là Vân Thiên chỉ giới nhưng thật ra là một toà tháp không gian
Hai toà tháp vừa hiện thân lập tức bay tới va vào nhau, không bao lâu liền hợp thành một.
Toà hắc tháp toả ra ánh sáng ảm đạm
Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh từ đầu ngón trỏ rạch một đường nhỏ lên Vân Thiên đã hợp nhất.
Ngay lập tức toà hắc tháp sáng rực lên.
Khoảng một khắc sau thì biến mất
"Vân Thiên đâu?"
Cửu U Huyền nghi hoặc nhìn xung quanh, như cũ vẫn không thấy bóng dáng đâu
"Thử vận dụng ý niệm vào không gian như trước xem sao?"
Nàng cũng không phản đối.
Hai người nhắm mặt, sử dụng ý niệm giống lúc trước vào trong không gian.
Quả nhiên giống như hắn nói!
Khi mở mắt ra, cả hai có chút kinh ngạc.
Không gian thay đổi một chút.
Linh khí nồng đậm hơn gấp mấy lần.
Đặc biệt là sự có mặt của hai thứ
" U Linh tuyền, Thiên Địa thần thụ!"
Thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết vậy mà lại xuất hiện ở đây.
U Linh tuyền giúp hồi phục nguyên khí, tẩy tuỷ phạt cốt.
Thiên Địa thần thụ còn quý giá hơn, nghe nói có thể cải tử hồi sinh
Không gian còn xuất hiện một ngôi nhà.
Đi vào bên trong, mọi thứ đều vô cùng ngăn nắp, đầy đủ đồ dùng sinh hoạt hàng ngày của một người, thậm trí là gường cũng có
"Vân Thiên đã hoàn chỉnh, đáp án!"
Hàn Dạ Minh lên tiếng.
Cửu U Huyền khượng lại.
Sao thằng cha này vẫn còn nhớ vậy
"Ngươi đã biết thân phận thật sự của ngươi chưa?"
"Biết rồi!"
"Nếu vậy sao còn hỏi ta?"
"Ta muốn chính miệng nàng nói!"
Muốn nàng chính miệng nói? Người khác có thể nói hắn lại không muốn, lại muốn nàng đích thân nói ra
"Về việc đó...ta không muốn nói!"
Vừa nói vừa lùi lại, đến vế sau thì nhấc chân chạy luôn.
Nhưng Hàn Dạ Minh vẫn nhanh hơn nàng một bước.
Đem nàng ném tới chiếc gường gần đấy
Sao từ trước tới giờ nàng không phát hiện ra tốc độ của hắn lại nhanh vậy nhỉ?
_____________________.