"Minh ca ca, cuối cùng cũng tìm được ngươi!"
Giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo đúng kiểu giọng nói mà nam nhân thích.
Nhưng không hiểu sao Cửu U Huyền lại thấy hơi chán ghét.Nàng cảm thấy thà nghe giọng ẻo lả của Ngọc Thượng Sắc còn hay hơn
Một cô nương ngoại hình khoảng mười tám tuổi, yểu điệu thướt tha, gương mặt xinh đẹp, một thân lam y băng thanh ngọc khiết ( trong như băng, sạch như ngọc) tôn lên khí chất thanh thuần thoát tục của nàng.
Bên cạnh nàng là một nữ nhân, mặc dù không phải xinh đẹp nhất nhưng cũng không xấu
Nữ nhân lam y trên mặt nở một nhẹ, y như một bông hoa xinh đẹp e thẹ mới chớm nở.
Nhưng khi nhìn thấy bóng dáng bạch y bên cạnh, hơn nữa Hàn Dạ Minh đang nắm tay nữ hài bạch y kia thì nụ cười trên mặt hơi cứng lại
Minh ca ca có bệnh sạch sẽ, rất ghét người khác chạm vào hắn, đặc biệt là nữ nhân phải đứng cách xa hắn ba thước.
Ngay cả nàng cũng không thể lại gần sợ chọc giận hắn.
Vậy mà bây giờ hắn lại đang nắm tay một nữ nhân?!
Nhìn đến gương mặt kia, đừng nói là nam nhân ngay cả nữ nhân như nàng nhìn còn không khỏi ngây người
Người bên cạnh nữ nhân lam y trong lòng không khỏi cảm thán.
Cứ tưởng là tiểu thư nhà nàng đã đẹp lắm rồi, thật không ngờ có người còn đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.
Quan trọng người đó lại là một nữ hài, một nữ hài chưa tới tuổi cập kê!
"Mỹ Liên, ngươi tìm bổn đế có chuyện gì? Không có chuyện thì đừng làm phiền bổn đế!"
Ánh mắt, giọng nói lạnh băng so với lúc nói chuyện với Cửu U Huyền chính là hai người khác nhau, thậm trí trong lời nói còn lộ rõ sự thiếu kiên nhẫn, chán ghét
Tuyết Mỹ Liên nghe thấy lời của Hàn Dạ Minh thì phục hồi tinh, không biết là cố ý hay thật sự không nhận ra sự chán ghét trong lời nói của Hàn Dạ Minh
"Minh ca ca, nữ hài kia là ai? Thật xinh đẹp!"
Đôi mắt xinh đẹp nhìn Cửu U Huyền, đôi mắt chân thành giống như đang nói thật lòng, biểu cảm hoàn hảo không chút sơ hở
"Nếu người không có chuyện để nói thì thôi! A Cửu, chúng ta đi thôi!"
Nói xong liền biến mất, để lại hai người đứng đó
Gương mặt xinh đẹp của Tuyết Mỹ Liên lúc này đâu còn sự dịu dàng, biểu cảm vặn vẹo, ánh mắt dữ tợn
"Châu Nhi, điều tra xem hài tử kia là ai? Ta không cho phép bất kì nữ nhân nào ở gần Minh ca ca.
Minh ca ca chỉ có thể là của ta!"
Nữ hài hài kia có gương mặt xinh đẹp như vậy, nàng cạm nhận được nguy cơ.
Không được! Bằng mọi giá phải diệt trừ trước khi có hậu hoạ!
Bất quá, Tuyết Mỹ Liên không khỏi quá coi thường Cửu U Huyền.
Cho nên sau này mới thảm!
Một nơi khác
"Nàng là ai?"
Có thể gọi hắn là Minh ca ca mà không một chưởng đáng chết nàng, xem ra thân phận không tầm thường nha!
"Một người không liên quan.
A Cửu không cần quan tâm!"
Nghe vậy nàng cũng chẳng quan tâm.
Nhưng đột nhiên nghĩ tới gì đó, đôi mắt loé lên
"Bổn quân thấy nàng cũng rất đẹp, chi bằng hôn ước nhường lại cho nàng...!"
Chưa nói hết, khung cảnh đột nhiên thay đổi.
Chớp mắt liền bị liền tiến vào Vân Thiên.
Lưng dán xuống gường, cả người bị đè không thể di chuyển
Gương mặt nhỏ của nàng liên vẻ không vui.
Tên này lại nổi điên cái gì?
Hắn cúi đầu, môi chỉ cách tai nàng chưa tới cm
"A Cửu đây là đẩy ta cho nữ nhân khác! Có phải đã quên chuyện sảy ra lần trước rồi không? Hay là ta giúp A Cửu ôn lại chuyện cũ, hử!"
Vừa nói, bàn tay hắn vuốt ve trêu đùa eo nàng, giọng nói ôn nhu đến nguy hiểm.
Cửu U Huyền rùng mình một cái, trong đầu nhớ lại ngày Vân Thiên hợp nhất
Lúc đó, đôi mắt hắn chứa đày sự dục vọng, chiếm hữu, kiềm hãm nàng bên trong.
Sợi dây vải trói chặt tay nàng.
Cưỡng chế cởi từng lớp y phục nàng vứt sang một bên
Lúc đó nàng có cảm giác sắp bị sói ăn.
Không, so với sói còn đáng sợ hơn trăm lần!
"Cái gì mà đẩy ngươi cho nữ nhân khác! Ngươi mau buô...ưm!"
Miệng nhỏ bị chặn.
Là cảm giác lần trước!
Cũng may lần này không giống lần trước, Cửu U Huyền vẫn giữ được vài phần tỉnh tảo
Nàng cắn mạnh vào môi hắn.
Mùi vị của máu tràn ra trong khoang miệng.
Hắn liếm môi vô cùng quyến rũ
Nhân lúc này, Cửu U Huyền dùng sức thật mạnh đẩy hắn.
Sau đó, chạy!
Hàn Dạ Minh nằm trên chiếc gường, đôi mắt nhìn hướng nữ hài vừa trốn chạy, khoé miệng nâng lên một độ cong
"Cắn cũng thật mạnh! A Cửu thời gian còn dài, sớm hay muộn nàng sẽ là của ta!".