Tiểu Minh, Tôi Bắt Em Về Làm Vợ!!! (Phần 2)

chương 45

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thân thể mệt nhoài, Lãng Minh đến trường đón A Bối. Thế nhưng, y lại nghe tin Tần Thiên Lăng đã đưa A Bối đi.

Lãng Minh trong người sốt sắng, gọi điện cho Tần Thiên Lăng.

“Anh đang ở đâu?”_Lãng Minh giọng kiêu ngạo

“Trước phòng trọ của em.”_Tần Thiên Lăng

Lãng Minh thẳng thừng ngắt máy, chạy về phòng trọ. Y thấy chiếc xe BMW mới cáo cạnh, y liền nhận ra, dùng tay gõ vào cửa kính xe, mặt không vui.

Tần Thiên Lăng ấn kính xe xuống, trong tay giữ khư khư A Bối. Hắn làm như không thấy Lãng Minh, chỉ mãi đùa giỡn với A Bối.

“A Bối, ra đây với baba.”

Lãng Minh mở cửa xe cướp A Bối từ Tần Thiên Lăng. Y hằng hộc, ánh mắt giận dữ nhìn hắn.

“Đừng có đến đây nữa.”

Tần Thiên Lăng không thể để yên, đứng trước mặt, chặn y lại.

“Tại sao em và A Bối phải vất vả thế này? Ngoan, về với anh đi.”

Tần Thiên Lăng xoa đầu Lãng Minh, lập tức hất ra.

“Tôi hỏi anh, anh đã xem thứ tôi đưa cho chưa?”

“Vẫn chưa…”_Tần Thiên Lăng thản nhiên trả lời

“Tuỳ anh. Tôi chỉ giúp anh được bao nhiêu đó, còn phần anh tự lo liệu.”

“Em nói cái gì?”_Tần Thiên Lăng tỏ vẻ không hiểu

“Dù sao đi nữa, anh đừng làm phiền tôi và A Bối. Thứ anh nên lo lúc này là gia sản của anh.”

“Tại sao em phải nói mấy câu khó hiểu như thế? Anh mệt rồi, em không về nhà thì để A Bối về.”

Tần Thiên Lăng chưa kịp bế lấy A Bối, Lãng Minh đã thẳng thừng đấm vào mắt hắn đến đỏ.

“A Bối, con vào phòng đi.”

Lãng Minh vừa cúi xuống bảo, y cũng nhận một đấm của Tần Thiên Lăng. Má của y đỏ lên, răng cạ vào miệng, khoé miệng tách ra, máu chảy.

“Đã bảo em đừng hung dữ với tôi.”

Lãng Minh giận đến tím tái, y không nói lời nào, chỉ trừng tên kia.

“A Bối, về nhà với bố Lăng.”

Tần Thiên Lăng cho người giữ lấy Lãng Minh, cướp lấy A Bối.

“Tôi định đưa cả em và A Bối về, nhưng do em cứng đầu.”_Tần Thiên Lăng lau giọt máu trên khoé miệng của Lãng Minh, hớn hở nói

Lãng Minh tủi hờn, bây giờ, Tần Thiên Lăng luôn đánh trả lại y, đánh trả còn rất đau, đau cả linh hồn và thể xác.

“Tạm biệt.”

Tần Thiên Lăng cứ thế bế A Bối, mặc kệ cho thằng bé vũng vẫy đòi baba của nó.

Lãng Minh ngồi xụp xuống đường, y như người mất hồn, thân xác tàn tạ, khuôn mặt không cảm xúc nhưng nước mắt ở đâu cứ lan dài trên má y.

Chiếc xe của Tần Thiên Lăng đã đi mất hút từ lâu, Lãng Minh mới lấy lại sức đứng dậy. Y không vào phòng trọ mà đi đến một garage ô tô.

Tiếp Lãng Minh đã bán chiếc xe mà y đã lấy từ nhà Tần Thiên Lăng. Sau đó, y nhanh chóng thay một bộ vest, tóc y cũng được cắt tỉa gọn gàng.

Lãng Minh trên tay cầm cái CV, tiến vào Mễ Thị. Mễ Khắc Hoàng đang cần trợ lý, y vào ứng tuyển. Y biết ngày mai mới tới ngày ứng tuyển nhưng y cũng muốn tìm Mễ Khắc Hoàng.

Giờ này, công ty Mễ Thị đã tan làm một nửa nên khá vắng vẻ. Lãng Minh tiến đến lễ tân.

“Cho tôi gặp chủ tịch Mễ.”

“Anh có hẹn trước không ạ?”

“À, không có.”

“Vậy anh đợi tôi một chút, hỏi ý kiến của chủ tịch trước đã.”

“Cứ nói, tôi là Lãng Minh. Chủ tịch sẽ biết.”

Cô lễ tân gật đầu, sau đó điện Mễ Khắc Hoàng, nói chỉ vài câu thì ngắt điện thoại.

“Anh đi theo tôi.”

Lãng Minh đi theo cô gái đó vào phòng làm việc của Mễ Khắc Hoàng. Anh ta rất hứng thú với việc này, ngồi vắt chân lên ghế, tư thế đang chờ đợi Lãng Minh.

“Tìm tôi sao?”_Mễ Khắc Hoàng tỏ vẻ thân thiên hỏi

“Đúng vậy.”

“Cậu ngồi đi.”

Lãng Minh xuống ghế, phía đối diện của Mễ Khắc Hoàng.

“Tôi có chuyện cần nhờ cậu.”

“Vậy sao?”_Mễ Khắc Hoàng nhướng mày

“Hãy thuê tôi làm trợ lý của cậu.”

“Hả? Cậu cãi nhau với tên mặt lạnh kia đúng không?”

“Thế cậu có muốn thuê tôi không?”_

Lãng Minh nhấn mạnh

“Chuyện này có chút thú vị. Vợ Boss Tần đến làm trợ lý của tôi.”_Mễ Khắc Hoàng tự nói tự cười

Lãng Minh lấy từ trong túi ra một bức ảnh.

“Tôi đã thấy cậu và Đặng Tiêu Tư vào khách sạn. Nếu tôi đưa cho Thiên Lăng, cái dự án đang thực hiện này chắc tiêu hết đúng không?”

“Làm sao mà cậu?”_Mễ Khắc Hoàng sửng sốt

“Cậu biết làm gì rồi đúng không?”_

Lãng Minh đe doạ

“Vậy…đưa CV của cậu cho phòng nhận sự, ngày mai cậu bắt đầu đi làm.”_Mễ Khắc Hoàng khó chịu nói ra câu này

Lãng Minh phủi áo bước đi, chiêu thức và thái độ để đe doạ người khác, y học toàn bộ từ Tần Thiên Lăng. Không biết trong tâm tư Lãng Minh đã tính toán gì, y định trả thù Tần Thiên Lăng sao? Y thừa biết Tần Thiên Lăng không ưa Mễ Khắc Hoàng mà.

Tần Thiên Lăng đang ở nhà, thảnh thơi dùng bữa, A Cung liền điện thoại cho hắn.

“Chuyện gì?”

“Đại ca, cậu Lãng đến Mễ Thị.”

“Em ấy đến làm gì?”

“Có lẽ, cậu ấy đến xin việc. Lúc nãy, trên tay cậu ấy có cầm xin CV.”

Tần Thiên Lăng im lặng, có thể hắn đang nén cơn giận bộc phát mãnh liệt của hắn.

“Đại ca, cậu Lãng…lên xe của Mễ Khắc Hoàng.”

A Cung nép vào bức tường, xe Mễ Khắc Hoàng chạy qua.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio