Đầu óc Lâm Ngọc Nghe quay cuồng, xung quanh một mảng tối quỷ dị, xung quanh bắt đầu xuất hiện những mảng kí ức rời rạc ...
" ... Giết nó ... giết ...."
" ... CIA sẽ không để chúng ta yên ..."
" Tôi thích em ..."
" ...Em là cả thế giới của tôi ..."
Aaaaaaaa!!
Mảng kí ức xung quanh tua về từng lượt trong trí óc cô,âm thanh bên tai khàn khàn, ăng vảng như ý niệm của tu la, khiến dây thần kinh cô dẫy lên mãnh liệt, căng cứng, rối lọan như dây tơ nhện....
Xung quanh chợt ngấm tắt, chìm vào cái màu đen quỷ dị ...
Cạch !
Là ... tiếng súng !
Cô thất thần quay đầu, đôi mắt cafe trợn tròn, đồng tử căng phồng , răng môi mím chặt nhìn đọan kí ức chảy ra theo thần trí . Bàn tay nhỏ siết chặt, nổi lên mùi vị máu tanh ròng...
Người đàn ông cao thật cao đứng trước mặt hai người phụ nữ, trên môi nồng ý nụ cười nhạt nhẽo, bàn tay đang dơ siết chặt khẩu súng lục , mạnh mẽ gằn từng chữ :
" ... nó không được sống ..."
Mắt một người phụ nữ đỏ ửng, trừng mắt căm tức người ần ông kia, tay run rẩy siết chặt đứa , dịu dàng cúi xuống hôn lên vầng trán non nớt, nhỏ nhẹ thủ thỉ : "... Ta xin lỗi, CIA sẽ không để chúng ta yên ..." .
Rồi gấp gáp bế đứa bé cho người phụ nữ bên cạnh, phất phất tay, gằn mạnh : " Đi, đi nhanh !!"
Người đàn ông cắn chặt răng, nổ súng về phía đứa bé ....
Máu tanh ứa ra, mờ nhạt sau bóng dáng hốt hoảng chạy đi của một người đàn bà ....
Lâm Ngọc Nghi thất thần nhìn mảng kí ức mờ nhạt trước mắt, khuôn mặt vô hồn hoảng hốt nhìn vào người đàn ông ra tay bắn súng...
Khuôn mặt đó ... rất giống .. Nam Cung Thần!
Nam Cung Thần cảm nhận được nhịp thở bất thường của con mèo nhỏ trong lòng lòng mình, ngũ quan giảo họat co lại, tay ôm cô gái nhỏ siết hơn , đưa tay lau đi mồ hôi trên trán cô, đôi đồng tử thạch tím thất thần nhìn ngón tay cô bấu vào áo anh ...
Cơ thể cô run run dẫy , bất chợt mở mắt, vô tri vô giác nhìn anh, trong mắt lộ ra sự chán ghét cực hạn ...
Bất phốc dậy, dùng lực đánh vào bụng anh một đòn ...
Nam Cung Thần hoàn toàn không có phản ứng, trên mắt hoàn toàn vẻ không thể tin được nhìn cô , ánh mắt dẫy lên kịch liệt, rồi lại buông rỗng thê lương ..!
Đôi đồng tử cafe sẫm gát gao nhìn anh, vô hồn nhưng ẩn chứa đều là căm hận, sát khí nổi lên kinh hồn ..
Bờ môi cô run rẩy mím chặt, mãnh mẽ lao cú đấm vào mặt anh, một cú sâu hút, lãnh đạm đầy tuyệt tình ...
Gần, gần , gần chút nữa ....
Cú đấm lơ đễnh khựng trong không khung, bàn tay nhỏ siết lại, gân xanh nổi lên ...!
Anh ta, là con trai của Hunter..
Anh ta , là kẻ thù cô , là kẻ thù của Lâm Ngọc Nghi cô ...
Nhưng , anh ta, thế mà lại không ra tay ...!
Huýt, chào mọi người ... khụ khụ ...
sau khi tham khảo ý kiến một đứa bạn, Sin ra kết luận : Không Drop nữa .
Mặc dù mấy chap đầu lối viết hơi trẻ con những đọc lại vẫn thấy hay hay a ~
Nên ta sẽ cố gắng hòan thành bộ này =)