Mặt nó méo xệch đi, làm gì mà như kiểu, chiến tranh xong thì làm hòa ý>.
-
Sao lại có tục lệ “vô duyên” như vậy chứ Mẫn?
Mẫn liền dừng lại ngay, làm nó tý thì đập hẳn cái mặt vào lưng nhỏ, nhỏ nhìn nó, cười:
-
Tục lệ này mới được phát hành vào ngày hôm qua đấy, do Hoàng Tử Gió đảm nhiệm đấy, ôi, thích quá đi, tự nhiên có ngày này, vui quá đi!
Rồi Mẫn Mẫn lại kéo nó đi, nó mệt mất thôi! =.=
Đến cửa lớp a…
Đã có đông đủ các bạn của lớp, nó vào mà thấy ngài ngại làm sao! Cái Mẫn Mẫn lại còn vừa cười vừa kéo nó ngồi xuống ghế cạnh Viên Viên đang ăn hoa quả. Nó ghé tai Viên Viên:
-
Này, Viên, trường cho tổ chức lớp thế này sao?
Viên cười với nó:
-
À, chỉ là giao lưu giữa các lớp thôi, các lớp khác cũng thế mà!
Nó ngớ người:
-
Sao lại các lớp???? Mình tưởng chỉ có lớp mình với a?
-
Không, Mẫn truyền đạt thiếu phải không? Thực ra, cái ngày này được ban bố vào hôm qua, các lớp hôm qua đã bốc phiếu để giao lưu với nhau, tháng lần vào đúng hôm thứ hôm nay mà!
Nó càng ngạc nhiên hơn, vậy tại sao riêng nó chẳng biết gì?
Viên Viên như đoán được ý nghĩ của nó:
-
Hôm qua, cậu có xuống bảng tin với bọn này đâu mà biết, chỉ có nghĩ đến anh Hoàng Minh thôi!
À, hóa ra là thế!!!!!
Mẫn Mẫn day nó:
-
Thôi nào, Hoàng Tử Gió phát biểu ý kiến đó!
Nó dừng chuyện, đưa mắt lên phía bục giảng. Hắn đứng đó, với lớp vỏ bọc lạnh lùng, ánh mắt tưởng chừng như vô cảm đó khiến nó chú ý. Hắn nói:
-
Các bạn lớp a và a thân mến, thật vinh dự cho tôi đc đứng đây và được nói chuyện với các bạn với tư cách là người đảm nhiệm cho ngày có tên”Giao hữu bạn bè” mà không phải với tư cách là một thằng bạn với các bạn ở đây! Tôi đề nghị lên giám hiệu ngày hôm qua về việc này và đã đc chấp thuận vì chúng có lợi ích kết giao giữa các lớp, các khối, vậy nên, ngày hôm nay, các bạn hãy thật thoải mái nói chuyện với nhau, vì cả ngày hôm nay sẽ là cả ngày để chơi, tháng mới có một lần như thế này! Tôi muốn nghe thấy tiếng nói của các bạn và tôi muốn đc thấy nụ cười của bạn trong ngày hôm nay! Các bạn đồng ý chứ?
Có đứa lớp nó đứng lên hỏi:
-
Vậy là cả ngày hôm nay được nghỉ sao?
Hắn gật đầu, đưa mic gần miệng:
-
Vâng!
Rồi cả lũ nổ hẳn tràng vỗ tay to đùng! Riêng nó thì ngồi nhìn
Vậy là cái ngày gọi là “Giao hữu bạn bè” được mở đầu bằng việc thưởng thức đồ ăn nhẹ. Rồi đến các trò chơi khác nhau diễn ra. Công nhận là nó cười nhiều vô cùng, tại vì có cái trò bôi bánh kem lên mặt nhau (do Mẫn Mẫn tự nghĩ ra khi nhìn thấy bánh kem) làm nó cười vỡ bụng, và cũng trở thành trào lưu. Bây giờ, nhìn đứa nào đứa nấy đều tèm nhem bánh kem trên mặt.
Rồi đến cái trò có luật lệ quái quỷ…
bạn chơi đến từ lớp se thành đội, quay mặt vào nhau để giữ quả bóng bay, để chúng không rơi xuống đất, và đi về đích, đội nào thắng thì được điểm cho điểm thi đua tháng toàn trường. Đúng là phần thưởng này rất tuyệt, vì đc điểm tháng là cả nỗ lực cố gắng học tập mới được, nó cũng khoái, nhưng lại nam nữ, quay mặt vào nhau giữ quả bóng, nhỡ quả bóng nó rơi, bất ngờ đổ vào người ta thì khác nào “Hôn” người ta????? Nghĩ tới thôi mà thấy nản. Kiểu hôn gián tiếp này thì nó không thích chơi…
Nhưng mà số phận sắp đặt…
Nó phải chơi… mà “người bạn” đồng hành với nó lại chính là hắn – Triệu Minh Vũ!!!!!!!!!!!!!!
Nó kêu ca với “MC” :
-
Không đâu, ai còn được chứ cậu ta thì mình không chơi đâu! Không chơi đâu!
Cả lũ cứ hùa vào kêu nó chơi, cái miệng nhỏ bé như nó đâu có thể đấu lại với hơn cái miệng chứ!!!! Nó đành đứng vào vạch chơi, đối diện nó là hắn, là nụ cười nham hiểm của hắn. Ôi! Biết thế nó không tham gia cái chương trình quỷ quái này!
Nó mặt nhăn nhó đứng đối diện hắn, lấy cái mặt của mình ôm lấy quả bóng mà các bạn đưa, rồi cả bắt đầu di chuyển cùng với các đội khác. Nó thấy xấu hổ quá, nó với hắn không hợp ý một nào, nó đi thì hắn dừng mà hắn đi thì nó lại dừng,
vậy nên xén mấy lần thì rơi bóng.
Rồi nó với hắn cũng bắt đầu hiểu ý nhau nên đã không bị vấp lần nào cả, cứ thế tiến thẳng về đích^^