Tiểu Quý Phi Khờ Khạo

chương 19: 19: vì sao hoàng thượng không thích người khác gọi nàng là tuệ tuệ chứ 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hoàng Hậu vừa hỏi như vậy, chính mình cũng hơi thẹn thùng, cho nên mới gọi Trang Thư Di đến bên người nhỏ giọng hỏi.

Mặt Trang Thư Di càng đỏ hơn: “Thần thiếp……Thần thiếp không biết nói như thế nào.”

Hoàng Hậu cũng cảm thấy hỏi như vậy quá lộ liễu, ho khan hai tiếng nói: “Vậy ban đêm Hoàng Thượng ngủ ngon giấc không?”

Chính Trang Thư Di ngủ say sưa, nào biết Hoàng Thượng ngủ có ngon không, nhưng nàng cảm thấy Hoàng Thượng hẳn là ngủ ngon, liền xấu hổ gật đầu nói: “Thần thiếp thị tẩm hai lần, mỗi lần Hoàng Thượng đều nói thần thiếp thị tẩm có công, vậy… chắc là ngủ ngon.”

Hoàng Hậu ngẫm lại cũng đúng, ngủ không tốt, cũng sẽ không để Trang Thư Di ngủ lại An Thái Điện.

Ngẫm lại Hoàng Thượng ngẫu nhiên ngủ lại trong cung mình, ngủ rất ít, có khi chính mình lật người cũng bị hắn ghét bỏ, lại còn không ngủ chung giường nữa…

“Là chuyện tốt, là chuyện tốt, ngươi hầu hạ rất tốt, chớ có sợ.” Hoàng Hậu thấy Trang Thư Di hơi co rúm lại, cười vỗ vỗ tay nàng, “Bổn cung nhìn ngươi là người giữ đúng bổn phận, về sau hầu hạ Hoàng Thượng thật tốt, không cần lo lắng.”

“Thần thiếp đã biết.” Trang Thư Di đáp.

Khúc Như Hinh chưa từng viên phòng với Tiêu Thừa Dập, việc này ngay cả cung nữ bên người nàng cũng không biết, nàng cũng giả bộ có kinh nghiệm phong phú, kỳ thật tất cả đều là tin ngoài lề.

Thái Hậu muốn bảo nàng hỏi Trang Thư Di có dùng thủ đoạn bỉ ổi nào không, chỉ có thể là uổng công thôi.

Huống hồ Khúc Như Hinh cảm thấy, Trang Thư Di không giống là dùng thủ đoạn bỉ ổi.

Hoàng Hậu thấy Trang Thư Di hơi sợ nàng, liền không giữ ở lâu.

Chờ Trang Thư Di rời đi, nàng liền sao Minh Nguyệt đi Ý Hòa cung đáp lời cho Thái Hậu, nói Trang Thư Di thật sự là người thật thà, có lẽ Hoàng Thượng thích nàng vì đã giữ đúng bổn phận.

Thái Hậu nghe Minh Nguyệt nói, xua tay bảo nàng trở về.

“Rốt cuộc vẫn không bằng trưởng tỷ của nó, không đủ thông tuệ, cũng không có thủ đoạn, nhiều năm như vậy, không được lòng Hoàng Thượng, cũng không giúp được gì.” Thái Hậu thở than một tiếng.

Cung nữ hầu hạ ở bên cạnh cười nói: “Nhưng Hoàng Hậu nương nương hiếu thuận nha.”

“Cũng chỉ có điểm này tốt, là người biết nghe lời, nhưng chỉ có mỗi vậy sao được, Khúc gia cùng hậu cung của Hoàng Thượng còn phải trông cậy vào nó nữa, như này làm sao trông cậy vào được.” Thái Hậu thở dài.

Cung nữ không dám nói tiếp, Thái Hậu lại thở dài một tiếng: “Nếu Như Oánh còn thì tốt rồi, ai gia và Hoàng Thượng cũng sẽ đến nông nỗi này.”

Trang Thư Di trở lại Lãm Nguyệt Hiên, cả người vô lực mà nằm lên giường.

Một mình gặp Hoàng Hậu nương nương cũng thật mất sức! Cũng may Hoàng Hậu nương nương không trách tội nàng.

Nhìn dáng vẻ Hoàng Thượng dùng bữa cùng vấn đề giấc ngủ tương đối nghiêm trọng, bởi vậy Hoàng Hậu mới đặc biệt tha lỗi cho chính mình.

Lúc này, Trang Thư Di rốt cuộc mới tỉnh táo lại, vì sao Hoàng Thượng đột nhiên sủng hạnh mình, hóa ra là vì chính mình có thể ăn, có thể ngủ! Trang Thư Di cười hì hì một mình.

Thanh Trúc nhỏ giọng hỏi Xuân Tuyết: “Mỹ nhân làm sao vậy? Hoàng Hậu nương nương thưởng mà vui vẻ như vậy sao.”

“Đôi khi ngài ấy có bộ dạng ấy.” Xuân Tuyết cười nói, “Không quan trọng, đợi lát nữa là hết thôi.”

Quả nhiên, Trang Thư Di ở trên giường trong chốc lát, tâm cảnh liền khôi phục, nhàn rỗi không có việc gì, nàng lại mân mê công việc làm mấy thứ thủ công để chơi.

Trong Phương Di cung

Đức phi đang xem sách, cung nữ Hồng Anh bên cạnh nàng nói: “Nương nương, hôm nay Hoàng Hậu nương nương cũng mời Trang mỹ nhân đi, chúng ta có cần mời Trang mỹ nhân đến không?”

“Mời đến làm cái gì, ngươi tìm nàng ta có việc sao?” Đức phi tức giận nói.

“Chính là…… Hoàng Thượng, đã hồi lâu không tới Phương Di cung chúng ta.” Hồng Anh nói.

Kỳ thật không phải hồi lâu không tới, mà là trước nay chưa từng tới.

“Không tới thì không tới, tiếp xúc nhiều với hắn, không tốt.” Đức phi dùng sức vừa lật sách, vừa xé rách sách, “Chà… sách này thật không chắc chắn.”

Sách thì có thể rắn chắc thế nào được, làm bằng giấy, chẳng phải là nương nương dùng sức quá lớn hay sao? Hồng Anh thấy thế dừng miệng, không nhắc đến chuyện Hoàng Thượng có tới hay không, trong cung ai mà không biết Đức phi nương nương lần đầu thị tẩm đã đánh một trận với Hoàng Thượng chứ.

Nếu không phải Đức phi nương nương xuất thân từ quốc công phủ, tổ tiên có công đi theo vua thì lúc này, không biết nàng đã ở đâu!

Hồng Anh nghĩ Hoàng Thượng không tới thì không tới, ngộ nhỡ lại đánh nhau thì sao.

Trong cung những phi tần khác cũng có người muốn mời Trang mỹ nhân, hoặc là tới cửa bái phỏng, nhưng xưa nay chưa hề qua lại, nên chỉ có thể chờ xem, hoặc là nghĩ khi nào quen thuộc lại thăm dò.

Bắc Uyển, Chu tài tử cũng rất do dự có nên đi Lãm Nguyệt Hiên bái kiến hay không, muốn nói toàn bộ hậu cung thì chỉ có nàng qua lại với Trang mỹ nhân nhiều nhất, trên tay nàng còn có tượng bột mà chính Trang mỹ nhân làm, nhưng mà đã rạn nứt, sắp hỏng rồi.

Thị nữ của Chu tài tử lại khuyên nàng đi, nói Trang mỹ nhân tính tình hiền hoà, dễ ở chung.

Trong lòng Chu tài tử còn nghĩ lần đầu tiên Trang mỹ nhân thị tẩm, chính mình lanh mồm lanh miệng truyền lời nàng ấy nói ra, về sau lại truyền tới tai nàng ấy.

Nếu đổi thành chính mình, tất nhiên là không muốn nói chuyện tiếp với người như vậy.

Sao lại không quản được miệng chứ, Chu tài tử thở dài, rốt cuộc vẫn không đi.

Lúc các tài tử khác ở Bắc Uyển hẹn Chu tài tử cùng đi, Chu tài tử cũng không đi.

Thấy Chu tài tử không đi, các tài tử khác cũng không có mặt mũi đi.

Bởi vì tiền triều xuất hiện một vụ án lớn, Hoàng Thượng bận việc triều chính, một đoạn thời gian không gọi người thị tẩm, hơn nữa thường thường mỗi lần tiền triều có vụ án, tâm trạng Hoàng Thượng sẽ không tốt, ai thị tẩm thì người đó gặp tai họa, trong lúc nhất thời hậu cung lại khôi phục bình tĩnh, ngược lại không hy vọng lúc này bị Hoàng Thượng triệu kiến.

Thế nhưng Thục phi lại nghiêm túc kết giao với Trang mỹ nhân, chẳng những mời Trang mỹ nhân hai lần đến Lăng Yên Cung, còn tự mình đến Lãm Nguyệt Hiên hai lần.

Hai người chung một chỗ dùng trà nói chuyện, làm một số đồ chơi.

Mỗi lần đều là Trang mỹ nhân nói, Thục phi nghe; Trang mỹ nhân dạy, Thục phi học, thường xuyên qua lại, hai người nảy sinh tình tỷ muội.

Thục phi vẫn ngẫu nhiên gọi Trang mỹ nhân là Tuệ Tuệ.

Ngẫu nhiên Trang Thư Di sẽ nghĩ, vì sao Hoàng Thượng không thích người khác gọi nàng là Tuệ Tuệ chứ?

Đảo mắt sang đầu tháng hai, vào buổi tối, Trang Thư Di mới ngủ, còn chưa ngủ say, đột nhiên nghe được bên ngoài có tiếng thái giám tuyên gọi.

Hóa ra Hoàng Thượng ban tắm cho Phùng mỹ nhân ở chính viện, Trang Thư Di mơ hồ nghe được một ít động tĩnh, không để ý, chỉ lo trở mình tiếp tục ngủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio