Chương
Nghe Đinh Quốc Cường nói thần y đã vào trong, Đinh Kim Phúc cứ tưởng là Tần Khải nên mới hoàn toàn yên tâm.
Người nhà họ Đinh cũng không biết thần y mà Đinh Kim Phúc nói là ai nên chỉ đứng một bên cười xoà.
Mọi người đều chờ ở bên ngoài mà không biết là Hồ Tiểu Chiêu khi vào phòng thì oai phong, còn giờ thì mặt đen như đít nồi.
Người đàn ông trung niên đang nằm trên giường bệnh chính là em trai Đinh Kim Lộc của Đinh Kim Phúc, lúc này trên người ông ấy đang cắm cả đống dây dợ.
Người này mày rậm mắt to, nhưng giờ sắc mặt đã tím tái, rõ ràng bệnh đã chuyển nặng, khó mà qua khỏi.
Hồ Tiểu Chiêu luống cuống bận rộn ở một bên, kim châm cứu đã sẵn trong tay, nhưng anh ta quay quanh giường bệnh cả mấy vòng mà vẫn chần chừ chưa dám hạ kim.
Khi anh ta vừa châm vài mũi kim xuống, tuy Đinh Kim Lộc chưa tỉnh lại ngay, nhưng sắc mặt rõ ràng đã hồng hào hơn.
Tưởng mình đã đi đúng hướng, Hồ Tiểu Chiêu cắm kim xuống liên tục, nào ngờ tình trạng của Đinh Kim Lộc bỗng chuyển biến xấu, thậm chí còn gay go hơn ban đầu.
Thấy bệnh nhân có dấu hiệu không ổn, Hồ Tiểu Chiêu cuống đến mức vã mồ hôi, không biết phải làm thế nào.
“Không đúng, sao lâu thế rồi mà không có tin tức gì? Lẽ nào…”, cậu của Đinh Quốc Cường lẩm bẩm.
Mọi người nhìn sang, bấy giờ ông ta mới ý thức được mình lỡ lời nên vội ngậm miệng.
Đinh Kim Phúc nghe xong thì cũng nhăn mặt rồi giơ cổ tay lên.
Ông ấy nhìn đồng hồ thì mới biết mình đã đến đây được hơn phút rồi.
Vì đã được Tần Khải chữa trị nên ông ấy biết anh chữa bệnh rất nhanh, không tốn quá nhiều thời gian.
Đinh Kim Phúc thoáng nghi ngờ rồi đứng bật dậy, sau đó đi tới cửa phòng bệnh rồi nhìn vào bên trong.
Có tấm kính thuỷ tinh cản mất tầm nhìn nên ông ấy không nhìn rõ tình hình ở bên trong.
Ông ấy nghiến răng rồi giơ tay gõ cửa.
“Thần y Tần, cậu có ở trong đấy không? Em trai tôi thế nào rồi?”
Đinh Kim Phúc vừa lên tiếng, mặt Đinh Quốc Cường đã tái đi.
Sao lại là thần y Tần, thần y họ Hồ cơ mà.
Không chờ Đinh Quốc Cường phản ứng lại, Hồ Tiểu Chiêu mướt mải mồ hôi nghe thấy giọng của Đinh Kim Phúc xong thì cũng biến sắc mặt.
Anh ta biết rõ Đinh Kim Phúc đang gọi ai.
Giá mà bệnh tình của bệnh nhân chuyển biến tốt một chút thì sao anh ta phải khổ như giờ.
Tuy nhiên, anh ta biết đối mặt thế nào với tình hình hiện nay của bệnh nhân đây…
Trong lúc chột dạ, Hồ Tiểu Chiêu không dám lên tiếng trả lời.
Không nhận được đáp án nên Đinh Kim Phúc càng cuống hơn.
Ông ấy không nói nhiều mà nhấc đi thẳng vào phòng luôn.
Người nhà họ Đinh không ngờ sẽ có chuyện thế này, thấy Đinh Kim Phúc đi vào phòng, họ cuống lên rồi đi vào theo.
“Sao lại là cậu? Tôi gọi thần y Tần đến cơ mà, cậu làm gì ở đây thế hả?”, Đinh Kim Phúc bất ngờ xông vào, thấy bác sĩ bên trong không phải Tần Khải thì lập tức nổi giận đùng đùng.