*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 507 Nào biết thương vụ đầu tiên ra trận nhưng không thuận lợi, toàn quân bị tiêu diệt, toàn bộ đều bị người phụ nữ ma đầu này tóm rồi! Độc Long Nhãn bất lực nghẹn ngào, ngẩng đầu nhìn trời Hôm nay hản ta nhận thương vụ này, lúc ra cửa tuyệt đối chưa nhìn ngày tháng! “Thật không?” ‘Vân Khương Mịch có chút ngạc nhiên: “Ngươi lợi hại như vậy sao?” Người lợi hại như thế này cũng có thế bị bình xịt hơi cay này của nàng hạ gục. Coi như bình xịt này lợi hại ‘Vân Khương Mịch nhìn bình xịt hơi cay trong tay như nhìn bảo bối. Độc Nhãn Long chỉ cho rằng nàng còn muốn xịt hẳn ta, vội vàng lùi lại: “Cô nãi nãi, quân tử chỉ nói chứ không ra tay!” “Ta cũng không phải quân tử” ‘Vân Khương Mịch cười lạnh: “Nếu ngươi đã lợi hại như vậy, ta có chủ ý” Trái tim của Độc Nhãn Long run rẩy. Chỉ cảm thấy hiện tại ý cười này, ánh mắt này của nàng, nhìn thế nào cũng mang theo ý tứ của sự mưu toan: “Cô nãi nãi có lời xin dặn dò, không dám trái lời” ‘Độc Nhãn Long nơm nép lo sợ. “Từ nay về sau, các người đi theo ta đi!” Độc Nhãn Long rất nhanh đã tính nhẩm xong một khoản tiền. Suy cho cùng, bọn họ chỉ lời chứ không có lỗ mà! Khoản tiền này thỏa đáng! Nhưng vừa nghĩ lại, vị Minh Vương phí này lại là Vương phí của hoàng thất! Thân phận nàng tôn quý, vì sao muốn thu nhận đám rận rệp trong mương rãnh như bọn họ về dưới trướng? Lẽ nào là muốn bọn họ đi làm chuyện gì đó xấu xa bẩn thiu? Nghĩ tới đây, vẻ mặt Độc Nhãn Long khó xử: “Cô nãi nãi, mặc dù điều kiện người đưa ra thật sự rất hào phóng! Thế nhưng chúng ta ấy, cũng chưa từng làm chuyện giết người phóng hỏa gì đó.” “Ngươi sẽ không định để chúng ta làm sát thủ chứ?” “Hóa ra các ngươi không phải sát thủ?” ‘Vân Khương Mịch nhếch mày nhìn hẳn ta: “Nếu như các ngươi không phải sát thủ, đêm nay chặn ta lại là muốn làm gì?” Độc Nhãn Long không trả lời được, gương mặt rối rắm.