Tiểu Thôn Y Ranh Mãnh

chương 310: 310: bùi hi mính giải vây

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Tổng giám đốc chúng tôi đang ở văn phòng, đang gặp khách hàng quan trọng!” Nhân viên phục vụ của khách sạn Long Hồ vội đáp.

“Khách hàng quan trọng?”

“Không bảo vệ được mình mà còn gặp khách, nói với cô ta, không ra gặp tôi, tôi đập khách sạn này!”

Đương nhiên người nói chính là “hãn tướng” Lã Dũng dưới trướng Tô Chấn Nghiệp!

Nhân viên phục vụ thấy Lã Dũng dẫn người theo khí thế hùng hổ, bị dọa cho cả người run rẩy: “Tôi lập tức thông báo cho Hứa tổng!”

“Khỏi giở trò quỷ gì, gọi Hứa Thục Quân xuống đây.

Nếu các người dám báo cảnh sát, sau này nơi này đừng mong an ổn!”

Lã Dũng nhân lúc Tưởng Tử Phi và Triệu Đại Vĩ đều không có đây nên thái độ mới ngông nghênh, vốn không xem người của khách sạn Long Hồ ra gì.

Mà trong văn phòng tổng giám.

Hứa Thục Quân và Bùi Hi Mính ngồi cùng nhau nói về chuyện của Triệu Đại Vĩ.

“Triệu tổng có y thuật như vậy?”

Hứa Thục Quân nghe nói y thuật của Triệu Đại Vĩ rất lợi hại, nhưng không ngờ lại có thể trị khỏi chứng bệnh khiến bác sĩ của thủ đô đều cảm thấy khó nhằn.

“Triệu tổng rất lợi hại, Hứa tổng cô theo đúng người rồi, theo Triệu tổng, tương lai của cô không chỉ có xíu xiu đây thôi đâu.

Bùi Hi Mính đánh giá Triệu Đại Vĩ rất cao!

Gương mặt xinh đẹp Hứa Thục Quân hơi đỏ lên.

Gì mà theo Triệu Đại Vĩ, từ theo này có ý nghĩa sâu xa gì không?

Nghĩ đến đây, cảm giác trong lòng Hứa Thục Quân đối với Triệu Đại Vĩ lại kỳ lạ hơn.

Ngay lúc này.

Một cuộc gọi gọi từ quầy lễ tân.

“Có chuyện gì?” Hứa Thục Quân hỏi.

Nhân viên lễ tân nói: “Hứa tổng, không hay rồi, trong sảnh lớn có người dẫn người đến chỉ tên muốn gặp chị, mà khí thế hùng hổ, xem ra không có ý tốt.

“Đến thật rồi!”

Hứa Thục Quân nhìn Bùi Hi Mính, sau đó nghĩ đến đường lui của Triệu Đại Vĩ, trong lòng không khỏi thầm thấy vui mừng.

Nếu Triệu Đại Vĩ không mời Bùi Hi Mính đến, thế thì tối nay cả khách sạn Long Hồ sẽ gặp họa rồi, nhưng bây giờ có Bùi Hi Mính trấn giữ, Hứa Thục Quân cô ta cũng không sợ!

Hứa Thục Quân nói: “Bảo bọn họ đợi, tôi đến ngay!”

Sau đó Hứa Thục Quân nói với Bùi Hi Mính: “Chị Mính, bên dưới có người đến gây sự thật.

Địa vị của Bùi Hi Mính ở Khâu Dã rất cao, dù lãnh đạo của thành phố Khâu Dã cũng không dám láo nháo trước mặt Bùi Hi Mính.

Nên dù là Hứa Thục Quân cũng phải gọi Bùi Hi Mính một tiếng chị Mính!

Bùi Hi Mính mặc một chiếc váy dài màu trắng tao nhã, đứng lên, nói: “Tôi đi cùng cô.

Nhân viên dưới lầu nói với Lã Dũng: “Hứa tổng của chúng tôi nói sẽ xuống ngay!”

“Hừ, tốt nhất là nhanh một chút, nếu quá chậm thì chúng tôi đập khách sạn!”

Lã Dũng nói, bảo người chặn cửa khách sạn Long Hồ, thậm chí còn bảo người giữ ở các cửa của khách sạn Long Hồ, tránh để Hứa Thục Quân chạy mất.

Mà đường qua khách sạn Long Hồ vẫn có khách lui tới khách sạn Long Hồ ăn cơ đều hoảng hồn.

“Khách sạn Long Hồ xảy ra chuyện gì sao? Sao nhiều người chặn cửa như vậy.

“Vãi, dọa chết người ta, tôi bị đuổi ra!”

“Có người gây chuyện ở khách sạn Long Hồ, xem ra khách sạn Long Hồ bị côn đồ để mắt đến rồi!”

“E là khách sạn Long Hồ tiêu rồi.

Đột nhiên người vây quanh đều thấy khách sạn Long Hồ không ổn lắm, có thể thoát ra từ trong nguy hiểm lần này.

Mà thấy khách đến khách sạn đều bị đám người Lã Dũng đuổi ra, nhân viên khách sạn sắp tức chết rồi!

Nhưng.

Bọn họ cũng đành chịu!

Thấy đám người Hứa Thục Quân vẫn chưa xuống tầng, Lã Dũng bắt đầu hơi gấp gáp.

“Vẫn chưa xuống, vậy bọn tôi phải tự vào vậy!”

Lã Dũng muốn vào soát khách sạn Long Hồ.

Nhưng lúc này.

Hứa Thục Quân và Bùi Hi Mính chậm rãi bước xuống cầu thang.

Hứa Thục Quân nói: “Không cần phiền các người đi thêm một chuyến, tôi đến rồi!”

“Hứa tổng, ông Tô của chúng tôi muốn mời cô sang một chuyến.

“Mời!”

Lã Dũng thẳng thừng bảo người bắt Hứa Thục Quân!

Bùi Hi Mính nói: “Các người làm gì vậy?”

Lã Dũng thấy một người phụ nữ, đột nhiên bực bội nói: “Nhiều chuyện ít thôi, liên quan mẹ gì đến cô, cô tránh ra!”

“Đưa Hứa Thục Quân đi!”

Lã Dũng vốn không coi Bùi Hi Mính ra gì.

Anh ta cũng không có cơ hội biết nhân vật cấp cao như Bùi Hi Mính.

Bùi Hi Mính cũng không tức giận, chỉ nói: “Khoan đã, là Tô Chấn Nghiệp bảo các người đến?”

“Tôi gọi điện cho Tô Chấn Nghiệp.

Nói xong, Bùi Hi Mính bắt đầu gọi điện cho Tô Chấn Nghiệp.

“Cô là ai, mẹ nó cô lo chuyện bao đồng thật! Cô có biết cô đang tìm chết không?”

Mấy người này thậm chí còn muốn cướp điện thoại của Bùi Hi Mính, nhưng Bùi Hi Mính cũng dẫn người theo, nhưng người hơi ít, lúc đầu cũng không làm gì.

Bây giờ người của Bùi Hi Mính chặn người của Lã Dũng lại.

Lã Dũng chỉ xem đây là người của khách sạn Long Hồ, bèn tức giận nói: “Dẫn Hứa Thục Quân đi, với lại, dạy dỗ người phụ nữ này một chút!”

Lã Dũng vừa dứt lời.

Bùi Hi Mính giơ điện thoại, nói: “Lã Dũng, Tô Chấn Nghiệp bảo cậu nghe điện thoại.

Lã Dũng hết hồn!

Đối phương lại biết tên mình!

Với lại đối phương còn dám gọi tên Tô Chấn Nghiệp trước mặt Tô Chấn Nghiệp, không hề sợ hãi!

Cái này…

Cảm thấy hơi hoảng, nhưng Lã Dũng cảm thấy mình nghe lệnh làm việc thôi, nên vẫn lớn gan, lạnh lùng cười tiến lên, nhận điện thoại.

Kết quả trong thoáng chốc gọi điện, thái độ anh ta biến từ cao cao tại thượng thành ngoan ngoãn như chó, cẩn thận nói: “Ông Tô…”

“Đồ bỏ đi!” Tô Chấn Nghiệp phẫn nộ nói: “Biết người đứng trước mặt cậu là ai không? Mau xin lỗi Bùi đại tiểu thư!”

Lã Dũng: “…”

“Ông Tô, cô ta là ai…”

“Nhà họ Bùi ở Khâu Dã có thể khiến tôi tôn kính, cậu nói xem là nhà họ Bùi nào?”

Ầm!

Đầu óc Lã Dũng choáng váng!

“Là… là nhà họ Bùi từng là tướng kia?” Tim Lã Dũng muốn toạc ra!

Vừa nãy anh ta vừa dọa sẽ dạy dỗ Bùi Hi Mính một trận.

“Đương nhiên rồi! Mau xin lỗi Bùi đại tiểu thư cho tôi! Sau đó đừng mời Hứa Thục Quân nữa, cứ nói tôi làm sai rồi!”

“Vâng!”

Lã Dũng đưa điện thoại cho Bùi Hi Mính, sau đó vội vã cúi xuống nhận lỗi, căng thẳng nói: “Bùi đại tiểu thư, xin lỗi! Tôi sai rồi!”

Bùi Hi Mính nhận điện thoại, sau đó nói với Tô Chấn Nghiệp: “An phận một chút, ông vẫn có thể ở lại Khâu Dã.

“Vâng vâng vâng!”

Tô Chấn Nghiệp nào nghĩ trong khách sạn Long Hồ thật sự ẩn giấu một con rồng lớn là Bùi Hi Mính!

Về phần Lã Dũng, Bùi Hi Mính cũng không màng dạy dỗ, chỉ thờ ơ nói: “Dẫn người của cậu cút khỏi đây, với lại, bảo Tô Chấn Nghiệp bổi thường thiệt hại cậu đã làm loạn ở đây.

“Vâng!” Lã Dũng khóc không ra nước mắt, phất tay nói với người của mình: “Đi mau!”

……

Bên kia, tin Tô Chấn Nghiệp cho người đến khách sạn Long Hồ, kết quả gặp phải chuyện của Bùi Hi Mính truyền đến tai Hà Long Cường rất nhanh.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio