Cùng lúc đó trên này đường, hắn vẫn đứng im ở đó, chẳng có chút gì gọi là di chuyển cả. Đôi môi hắn vẽ lên một nụ cười khinh khỉnh hằng ngày với cái tên Khang của hắn đang bị Gt à kg cả nó nữa đem ra thảo luận rất chi là tình cảm dưới kia.
”cái tính chanh chua vẫn vậy, cô kg phân biệt đối xử với bất kì đối tượng nào nhỉ?” nụ cười hắn có vẻ tươi hơn một chút.
”nhưng có lẽ tôi lầm tưởng về tình cảm của tôi dành cho cô rồi, chẳng phải thích cô, cũng chẳng có chút gì gọi là yêu cô cả? Tim tôi... nó vẫn nhạt.. Chắc có lẽ kg ai thay thế cô ấy được!” nụ cười hắn tắt ngấm hơi u buồn lặng thinh trong màn đêm. Thì...
-ơ... Cái thằng dời đánh này, chui xó xỉnh nào rồi kg biết?(Giọng Mt nho nhỏ đang điều khiển con môtô đi trong đêm tối thui đi ngang qua hắn nói làm hắn phải ngừng suy nghĩ quay lại)
-... Kg lẽ nó định chơi trống tìm ở đây sao?(Mq)
-ơ...ơ dưới kia đông người chưa kìa!(XT chỉ xuống phía dưới bãi đất trống lập lòe sáng bởi đám lửa nhỏ)
-uôy... Ở ngoại ô, giờ này còn có nhóm đông tụ tập luôn nơi vắng vẻ này luôn sao?(TC)
-ờ hể... Cũng phải chục người đấy!(MT xuýt xoa)
-ê...ê hình như có gái đấy MT, thếy con gần đám lửa kg, bận quần đùi kìa!(MQ)
-ừ... Ừ đúng rồi kìa...
... Aiza...-đi tìm Tuấn Khang!(nàng Song Chi nhéo tai Minh Minh đau điếng, khẽ rít từng tiếng)
-Rồi... Rồi bỏ ra, đau quá....
-... V...v
...nói rồi tụi Mq đi tiếp, kg còn í định dám dừng lại....
làm hắn bên này đường bụm miệng cười kg cho lên tiếng, thì chợt nhớ ra, hắn quay ngoắt về phía nó, thì cảnh tượng hỗn loạn đang xảy ra dưới kia.
đám người đông đúc lao vào nó, nhưng nó cũng có sợ đâu! Khuôn mặt dễ thương của nó, đang kênh kiệu tiếp từng đòn chứ chẳng bỏ chạy.
giờ hắn mới để í chẳng thấy xe của nó ở đâu cả giờ nếu chạy cũng chẳng biết chạy đường nào.
... Crắc... Hự....
thanh gỗ đáp thẳng giữa lưng nó rồi gaãy làm đôi, nó khụy gối xuống, khóe miệng nó mau Vương ra.
-Hì,.. Tao biết mày cũng là một cao thủ taywondo, karate và cả USSU đấy! Nhưng mình mày thì giỏi cỡ nào cũng chẳng lại có từng này người ở đây đâu!(Gt vắt ngang thanh sắt qua vai đứng trước mặt nó nói)
-Hì... Bỉ ổi!
... Bụp... Hự....
vừa dứt lời, nguyên gót giày của nó găm thẳng vào mặt GT, làm nhỏ ngã bật ngửa về phía sau.
cũng vừa lúc con môtô của hắn, lao kinh hoàng xuống nhằm thẳng vào giữa đám, thắng KÍT con môtô giữa trung tâm ngay cạnh nó, hắn nhấc bổng đôi chân mình khỏi xe, tay nằm vào tay lái, khẽ xoay chuyển, cả cơ thể và đôi chân điêu luyện trên không ngang tầm mặt tụi người ở đó, rồi từng mũi dày của đáp kg mấy nhẹ nhàng trên từng khuôn mặt đang ngơ ngác của tụi ở đó. Còn nó nhanh trí cúi thúp xuống.
tất cả diễn ra trong s, hắn lại yên vị trên con xe, tiếp là nó nhảy lên xe yên vị.
con môtô xoay ngược trở lại, phóng kinh hoàng, đưa con người hòa tan cùng màn đêm, chỉ để lại một không gian nghi ngút bụi với cả mấy chục cục thịt đau đớn, ngơ ngác.