Ngô Phi ra đầu thú, còn Kiều Duệ hiện vẫn đang ở nước ngoài.
Mặc dù lấy cả bản ghi âm của Ngô Phi và Ngụy Chính Hạo ra đối chứng, nhưng nếu không có video hay tài liệu hẳn hoi thì khó mà kết tội được.
Ngụy Chính Hạo sau đó không biết từ đâu mà tìm được đoạn video Kiều Duệ đánh bạc.
Cố Minh nghe nói là năm đó sau khi Kiều Duệ ra tay với bố mình, Ngụy Chính Hạo đã sai người đi lấy lại video kia, bởi vì nếu cảnh sát mà phát hiện ra thì Kiều Duệ khó mà thoát tội.
Nhưng chỉ không ngờ, hơn năm trước Ngụy Chính Hạo lấy lại video để bao che cho Kiều Duệ, vậy mà hơn năm sau lại lấy chính nó ra để gián tiếp tố cáo Kiều Duệ.Ngụy Chính Hạo không ra mặt, mà đưa cho Cố Minh.
Tuy không có bằng chứng về vụ tham ô nhiều năm trước, nhưng có cái này thôi là đủ, bởi đây cũng là trong những lí do mà Kiều Duệ xuống tay với Cố Quang.
Ngô Phi thái độ thành khẩn, hơn nữa còn rất ăn năn, nên mặc dù bao nhiêu năm qua chạy trốn, vẫn được giảm án tù vài năm.
Thực ra không ai biết rằng Cố Minh cũng can thiệp vào chuyện này.
Kiều Nhiên mấy ngày nay chạy vạy khắp nơi, nhờ đủ quan hệ và tiền bạc để mong người ta miễn án tù cho bố.
Nhưng cảnh sát đều lắc đầu. tuần sau, bên tòa án thông báo Kiều Duệ được miễn án tù, nhưng bị tịch thu tài sản.
Bị thu công ty du lịch Thanh Nhiên, và % cổ phần của tập đoàn thời trang SFL.
Chỉ giữ lại công ty giải trí để Kiều Nhiên tiếp quản.
Kiều Nhiên thấy rất lạ, lúc đó rõ ràng cảnh sát lắc đầu, đuổi về, còn nói là đợi phán quyết của tòa án, tội này khó thoát ở tù mà.
Chẳng lẽ có người nhúng tay vào? Nhưng là ai mới được? Nhưng Kiều Nhiên còn không có thời gian để tìm hiểu, vì ngay sau đó, Diêu Minh hủy hợp đồng với công ty giải trí của cô ta, bồi thường hợp đồng đầy đủ.
Xem ra Cố Minh muốn cắt đứt mọi liên quan với cô ta thật.
So với thời gian Cố Minh yêu thầm Nhã Hi, thì thời gian đơn phương của Kiều Nhiên còn lâu hơn, từ rất lâu, từ hơn mười năm trước.
Sau đó vì chuyện của bố mình, mà Kiều Nhiên không dám đối mặt với Cố Minh, gia đình chuyển sang nước ngoài sống, bao nhiêu năm qua cũng không có đủ can đảm đứng trước mặt Cố Minh.
Đến khi cô có sự nghiệp riêng của bản thân, mới cảm thấy bây giờ mình mới có tư cách đứng bên Cố Minh, để bù đắp tội lỗi mà bố mình gây ra.
Đối với Cố Minh, Kiều Nhiên có yêu, có cố chấp, có hối hận, có ăn năn.
Đến khi về nước, thì phát hiện bên cạnh Cố Minh đã có một cô gái khác, trong lòng Kiều Nhiên lúc đó chính là ghen tức.
Cô ta chờ đợi bao nhiêu năm, vẫn thua trong tay một con nhóc.
Mà còn thua nhục nhã.
Cho đến khi Cố Minh biết được chân tướng, Kiều Nhiên thậm chí còn chưa có thời gian để bù đắp sai lầm của bố mình.
Bằng tình yêu của mình.
Nhưng rốt cuộc từ đầu đến cuối là cô ta tự mình ảo tưởng.
Yêu đơn phương khổ nhất chính là tự mình đa tình.
Bây giờ ngay cả đến bạn bè cũng không làm được, hơn nữa, yêu đơn phương năm, làm sao có thể nói bỏ là bỏ được.
Thực ra Kiều Nhiên cũng biết người mà bố mình thật lòng yêu là ai, trong tình yêu, yêu càng lâu, càng không có được thì càng cố chấp.
Đây là điểm mà Kiều Nhiên giống với bố mình nhất.
Mà Kiều Duệ tuy không yêu người vợ của mình, nhưng sống chung lâu, không có tình thì cũng có nghĩa.
Đối với Kiều Nhiên thì vẫn luôn cưng chiều, yêu thương, Kiều Nhiên dù biết những việc bố làm nhưng không cách nào ghét hay thậm chí thờ ơ, lạnh nhạt được, vẫn muốn bảo vệ ông.
Trong mắt cô, bố là người rất tuyệt vời, không phải là người nham hiểm thâm độc như mọi người hay nói, bố là chính bố thôi.
Kiều Nhiên ngồi trong quán bar, uống say khướt.
Trên đời này làm gì có chuyện một lúc được cả hai chuyện đều thuận lợi.
Buổi sáng khi tỉnh dậy, cô không biết ai đã đưa mình đến khách sạn.
Hỏi nhận viên khách sạn thì anh ta nói rằng một người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai, rất cao.
Kiều Nhiên vội mở điện thoại, có người đưa cô về, nhất định là cô phải gọi điện người ta mới đến.
Lịch sử cuộc gọi hiện ra hai chữ "Cố Minh".
Đầu Kiều Nhiên choáng váng một lúc lâu.
Cô tự cười mình một tiếng, cô quá kém cỏi, rốt cuộc vẫn không từ bỏ được tình cảm này.
tháng sau, Kiều Nhiên bay sang nước ngoài, dù sao công ty giải trí của cô cũng đặt trụ sở chính ở bên đó, mà ở đó còn bố mẹ cô nữa.
Đoạn tình cảm này, nói bỏ ngay thì không được, nhưng có lẽ phải quên đi thôi.
P/S : "Nơi nào trái tim bình yên, nơi ấy chính là nhà.".