Chiến Vực cùng lúc khai mở…
tôn Khôi Lỗi, mỗi một kẻ đều bùng phát Chiến Vực, sự áp bách mà nó mang lại chỉ có thể nói là kinh thiên động địa mới có thể hình dung…
Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, chỉ cảm thấy Bá Vực và Nộ Sát Đế Vực đang ầm ầm run rẩy, lãnh địa bất khả xâm phạm xung quanh hắn đang bị số lượng Chiến Vực khủng bố nghiền ép, tùy thời có thể nổ tung.
RĂNG RẮC…
Bên trên Nghịch Long Chiến Thân chậm rãi xuất hiện từng vết rạn nứt lan tràn như mạn nhện, Chân Long Hồn và Nghịch Long Hồn cũng đang rít gào, mất kiểm soát vì bị vô tận Chiến Ý ảnh hưởng.
RỐNG!
Từng tôn Thần Tướng thực lực còn yếu gầm lên đầy không cam lòng, sau đó tan thành hư vô, bị Chiến Vực nghiền nát.
Chỉ có Phong Thần Tướng, Hỏa Thần Tướng, Lôi Thần Tướng…các loại Thần Tướng được ngưng tụ từ Đế Lực mới chịu đựng nổi và còn trụ lại trên chiến trường mà thôi.
“Đáng ghét, nên lường trước tình huống này…” Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, trong lòng ngưng trọng đến cực điểm.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tre Cổ Việt, hắn đã từ trên người loại Thần Thụ này cảm ứng được vô tận chiến ý và sát cơ…
Lúc đó, Lạc Nam chỉ cho rằng đó là khí thế thông thường mà một loại Thần Thụ chuyên dụng để rèn Vũ Khí nên có được.
Nhưng lúc này đây, hiện thực nói cho hắn biết…Tre Cổ Việt lĩnh ngộ cả Chiến Vực, thậm chí nói không chừng vẫn còn Sát Vực chưa điều động.
Chỉ là không biết, trong khảo nghiệm này Tre Cổ Việt có dùng đến Sát Vực hay không mà thôi.
Lạc Nam kích hoạt Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, liếc mắt nhìn ra, mặc dù uy áp từ luồng Chiến Vực vô cùng hùng mạnh, nhưng chúng nó không thể chất chồng và hợp nhất lên nhau.
Sở dĩ tạo ra sức nghiền ép kinh người, đó là vì tôn Khôi Lỗi hiện tại đứng cùng một chỗ như một đội quân, khiến Chiến Vực của bọn chúng liên kết chặt chẽ với nhau như một mảnh lưới gồm nút thắt tạo thành.
Điều này đồng nghĩa với chỉ cần có thể quấy nhiễu và làm rối loạn trận hình của tôn Khôi Lỗi, khiến mảnh lưới Chiến Vực tan rã, áp bức đến từ Chiến Vực chắc chắn sẽ giảm.
Nghĩ là làm, Lạc Nam kích hoạt Tử Môn đến cực hạn, Lạc Hồng Kiếm ngân vang…hai tầng Kiếm Vực bạo phát.
Thiên Hạ Vô Cực triển khai, hắn không lùi mà tiến, lao vọt đến tôn Khôi Lỗi, Bá Lực thét gào, Hãm Quân Xa Luân Kiếm điển toàn diện trảm ra:
“ Kiếm!”
Tầng tầng lớp lớp, Kiếm sau mạnh hơn Kiếm trước, uy thế không thể hình dung, trấn áp mà xuống.
Nhưng mà, đối diện với một Kiếm kinh khủng của Lạc Nam, tôn Khôi Lỗi như hợp thành nhất thể.
Chúng nó đồng loạt bước lên một bước, Chiến Vực cùng lúc bùng nổ, nghiền ép trực diện.
Trước cổ sức mạnh này, đường kiếm kinh hồng của Hãm Quân Xa Luân Kiếm kịch liệt run lên, sức mạnh không ngừng bị Chiến Ý bào mòn và suy giảm.
Chưa kịp chạm đến mục tiêu, Hãm Quân Xa Luân Kiếm đã hóa thành hư vô…
Chiến ý vô cùng vô tận vẫn một đường tiến mạnh, đập thẳng vào cơ thể Lạc Nam.
NGAO!
Hai cái Long Hồn đau đớn tê tâm liệt phế, chúng nó vội vàng trốn vào cơ thể Lạc Nam, không dám xuất hiện.
ONG ONG ONG…
Nghịch Long Chiến Thân run rẩy dữ dội, uy thế và sự kiêu ngạo của Nghịch Long không cho phép nó đầu hàng, bên trong đan điền của Lạc Nam…Long Lực Đỉnh xoay tròn dữ dội cung cấp Long Lực, gia trì vào Nghịch Long Chiến Thân, không để nó phải tan vỡ.
Mà Lạc Nam lúc này ánh mắt đã hiện lên vẻ điên cuồng, chiến ý ngưng tụ chưa từng có phóng lên tận trời.
Lạc Hồng Kiếm vắt ngang vai, hai tay hắn cấp tốc kết lấy từng Ấn Pháp huyền ảo.
ẦM ẦM!
Toàn bộ Lũy Tre đột ngột chấn động, vô số nhánh tre hai bên trái phải bị uốn cong mãnh liệt như trường cung đang kéo căng.
“Chuyện gì xảy ra?” Tre Cổ Việt nhíu mày vì biến cố vừa xuất hiện, nó muốn khống chế những cây Tre của mình đứng thẳng lại nhưng không thể được.
Lạc Nam đã mượn chính hai hàng Tre Cổ Việt để làm trường cung, cho vũ kỹ mạnh nhất của mình xuất động.
Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn…
Lực lượng trong Bá Đỉnh như bị rút sạch, một mũi tên khổng lồ ngưng tụ giữa thiên không.
“Bắn!” Lạc Nam ngửa đầu gầm thét, hai tay nâng cao đẩy mạnh về phía trước.
“Đầm Lầy Không Gian – Thời Gian Ngưng Đọng!” tôn Khôi Lỗi chấp chưởng Thời Không lập tức kết ấn, biến không gian trước mắt mình thành đầm lầy làm giảm tốc độ của mũi tên, một số khác làm thời gian ngưng đọng, ý đồ không để mũi tên đọng lại.
Chưa dừng lại ở đó, tôn Khôi Lỗi vận chuyển chín đại thuộc tính, đồng loạt thi triển Vũ Kỹ, muốn cùng Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn đồng quy vu tận.
tôn Khôi Lỗi Linh Hồn không thèm để ý Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn, trái lại đánh ra Hồn Kỹ, mục tiêu là Lạc Nam.
XOẸT!
OÀNH OÀNH OÀNH
Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn bất chấp tất cả chướng ngại vật, nó mang theo Thánh Uy với quyền uy tuyệt đối, bất khả xâm phạm
Xuyên phá Đầm Lầy Không Gian, triệt tiêu Thời Gian Ngưng Đọng, hủy diệt từng loại Vũ Kỹ với chín loại thuộc tính hùng mạnh.
Một đường lao thẳng không kiêng nể thứ gì, nhắm thẳng trận hình tôn Khôi Lỗi cùng lúc xuyên phá mà vào.
“Mau oanh tạc!” Hỏa Thần Tướng, Phong Thần Tướng các loại chiến ý ngập trời, thân thể khổng lồ lao sát phía sau Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn, tả xung hữu đột lao vào trận hình của quân đoàn Khôi Lỗi.
“Phá hết cho ta!” Lạc Nam ngửa đầu gầm thét, Bá Lực bị rút gần sạch lực lượng khiến hắn vô cùng suy yếu.
“Vạn Tre Nghênh Địch!” Tre Cổ Việt trầm giọng quát lên.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tôn Khôi Lỗi ngửa đầu gầm thét, bất chợt hai chân mọc rể ăn sâu vào trong lòng đất như những tòa pháo đài.
Thân thể từng thân tre gắn kết vào nhau, hóa thành tầng tầng lớp lớp tường thành bằng Tre, ngạo nghễ cùng trời đất.
Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn vừa lúc đâm thẳng vào…
OÀNH!
Như một hành tinh nghiền ép một hành tinh, vụ nổ tung khiến toàn bộ Lũy Tre Cổ Việt oanh động lắc lư…
Bá Lực bao trùm vạn vật, Chiến Ý gào thét vang trời, Lạc Nam cả tầm mắt bị che phủ không nhìn thấy gì cả.
“Phu quân, nguy hiểm!” Hồn Nguyệt Ánh bỗng nhiên hoảng hốt nhắc nhở.
Thì ra, Hồn Kỹ của tôn Khôi Lỗi Linh Hồn đánh ra rốt cuộc đã bắn đến rồi.
Với thể trạng suy yếu hiện nay của Lạc Nam, rất khó chống lại…
Hắn cắn chặt ra, Hồn Đỉnh từ trong Đan Điền bay vọt mà ra, hóa thành khổng lồ che chắn trước mặt.
Ôn Hồn Liên và Diệt Hồn Liên cấp tốc xoay tròn, kinh văn bất hủ khảm nạm trên Hồn Đỉnh.
Hồn Nguyệt Ánh cố gắng vận chuyển Hồn Lực, hòa cùng linh hồn Lạc Nam, cung cấp năng lượng cho Hồn Đỉnh.
KENG KENG KENG KENG!
Hồn Đỉnh liên tiếp chấn động, tiếp nhận luồng Hồn Kỹ tương ứng với Hồn Đế oanh kích, nó không thể trụ nổi, rốt cuộc bị hất văng.
“Phốc!”
Lạc Nam bị phản phệ phun ra một ngụm máu, Linh Hồn đau nhứt như búa bổ, sắc mặt trắng bệch.
Mà ở trong cơ thể hắn, Hồn Nguyệt Ánh cũng bị thương không nhẹ chút nào.
Suy cho cùng, tu vi Hồn Tu của Lạc Nam đang là thấp nhất, Hồn Đỉnh cũng yếu nhất trong các Đỉnh, làm sao chống nổi vị Hồn Đế cùng lúc oanh tạc?
Vội vàng lấy ra một bình Tẩy Hồn Thủy uống vào, uân dưỡng linh hồn của mình và Hồn Nguyệt Ánh.
Lạc Nam thở ra một hơi, đưa mắt quan sát tình hình vụ nổ.
Nhưng mà, cảnh tượng tiếp theo khiến tròng mắt Lạc Nam kịch liệt co rút lại, khóe môi giật giật.
ẦM ẦM…
Bên trong làn khói bụi mịt mù, một thân ảnh khổng lồ chậm rãi bước ra…
Phía sau lưng nó, Hỏa Thần Tướng, Phong Thần Tướng, Lôi Thần Tướng bại trận khụy xuống, sau đó chậm rãi tiêu tán…
luồng Chiến Vực cuồng nộ vây quanh, thân ảnh khổng lồ đưa mắt nhìn Lạc Nam.
PHỐC!
Lạc Nam chỉ cảm thấy linh hồn run rẩy, một ngụm máu tươi không ức chế được phun ra.
Thân ảnh xuất hiện là một tôn Khôi Lỗi khổng lồ cao hàng vạn trượng, toàn thân ngưng tụ từ vô số Đốt Tre Cổ Việt, ẩn chứa đầy đủ lực lượng thuộc tính, Không Gian và Thời Gian, còn có Hồn Lực hùng mạnh…
Trước sự dung hợp này, Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn không làm gì được nó, mà các tôn Thần Tướng được ngưng tụ từ Đế Lực cũng bại trận lui binh.
Tin tức đáng mừng duy nhất có lẽ là mặc dù tôn Khôi Lỗi dung hợp, nhưng luồng Chiến Vực của chúng nó vẫn ở trạng thái riêng biệt, giống như người thi triển Chiến Vực mà không hề chất chồng lên nhau.
Bằng không một khi hóa thành tầng Chiến Vực, đây là điều vô cùng nghịch lý, không thể tồn tại được…khi đó còn đánh cái rắm a, sợ rằng Thiên Đế cũng ngay lập tức bạo thể mà chết.
Không để Lạc Nam có cơ hội thở dốc, Khôi Lỗi lập tức hành động.
VÙ!
Hình thể khổng lồ chẳng làm ảnh hưởng đến tốc độ, Không Gian chi lực kích hoạt, Khôi Lỗi biến mất tại chỗ, khi xuất hiện đã ở trên đỉnh đầu Lạc Nam, một chân ngạo nghễ đạp xuống.
Bá Đỉnh vẫn chưa khôi phục, Lạc Nam sắc mặt hoảng hốt, vội vàng dốc sức thi triển Tốc Biến né tránh.
Thành công né được một đạp của Khôi Lỗi, thì cánh tay nó đã vung ra, đấm thẳng vào người Lạc Nam.
ẦM!
Như một tấm giẻ rách bay vọt, Nghịch Long Chiến Thân càng thêm hư hại…
Lạc Nam lại bị chấn tiếp tục phun máu, thân thể kịch liệt đau nhứt.
Hắn định trốn vào Bá Đỉnh lánh nạn, nhưng điều này chẳng khác nào tự tìm đường thua cuộc.
Bởi vì Khôi Lỗi có thể đánh văng Bá Đỉnh ra khỏi phạm vi khảo nghiệm, đến khi đó Lạc Nam sẽ bị tính là bại trận, không trụ nổi ngày.
“Thời Gian Ngưng Đọng!” Khôi Lỗi một tay vươn ra, Thời Gian Chi Lực mạnh mẽ chưa từng có tác động lên người Lac Nam
Không còn Bá Vực và Chấp Chưởng Càn Khôn, thân thể hắn lập tức cứng đờ.
Khôi Lỗi hung hăng nện xuống.
ẦM!
Lạc Nam như đạn pháo rơi xuống mặt đất.
RĂNG RẮC…
Nghịch Long Chiến Thân băng liệt…
Đau nhứt kéo đến làm mụ mị đầu óc, Lạc Nam chỉ cảm thấy xương cốt như đứt ra thành từng mảnh.
ẦM!
Hắn lại một lần nữa bị Khôi Lỗi đá văng, Bá Y còn khoác trên thân tan rã…triệt để trần truồng, toàn thân đầy máu như một huyết nhân.
“Ngươi đã rất cố gắng…” Tre Cổ Việt thản nhiên nói:
“Nhánh tre biến dị của lão phu vô số năm qua chỉ có một, muốn đạt được nó là ngoài khả năng của ngươi, cho dù những yêu nghiệt hàng đầu Cổ Việt Tộc cũng chưa từng thông qua khảo nghiệm, nhận thua đi!”
“Hahahaha!”
Trong sự khó hiểu của Tre Cổ Việt, Lạc Nam nằm dưới bỗng nhiên ngửa đầu phá lên cười…
Hắn cười vô cùng sảng khoái, cười vô cùng hưng phấn và ngông nghênh, chiến ý trong mắt chỉ tăng chứ chưa hề giảm, gằn từng chữ một:
“Cảm giác này đây rồi…”
“Chính là loại cảm giác đã lâu ta chưa được trải nghiệm…”
“Chính là loại cảm giác bị dồn vào đường cùng, phải làm ra những hành vi liều lĩnh…”
“Hừ, vậy lão phu tiễn ngươi một đoạn!” Tre Cổ Việt trầm giọng, điều khiển Khôi Lỗi ngửa đầu thét dài, hai quyền bao phủ chín loại Đế Lực, liên tục nện xuống Lạc Nam.
“Vạn Cổ Bất Hủ Thân!”
Lạc Nam ho ra máu, chiến ý ngưng tụ thành thực chất, trong mắt chỉ có hiếu chiến và hưng phấn.
ONG ONG ONG…
Kinh Văn Bất Hủ ngâm tụng, vô số hình xăm bao trùm thân thể trần trụi của Lạc Nam, khiến thân thể hắn bất khả xâm phạm trong thời gian ngắn.
“Vô ích!” Tre Cổ Việt lắc đầu:
“Lão phu đã xem qua biểu hiện của ngươi ở Thiếu Đế Chi Chiến, trạng thái phòng ngự tuyệt đối này không thể giúp ngươi kéo dài quá lâu…”
OÀNH OÀNH…
Hai quyền khổng lồ nện xuống thân thể, Kinh Văn Bất Hủ chống chịu, nhưng ánh sáng bên trên nó đã hơi ảm đạm một ít.
“Ta chỉ cần một chút thời gian đó!” Lạc Nam gằn giọng, Nhẫn Trữ Vật trong tay lóe lên.
Trong sự không tưởng của Tre Cổ Việt, khối đá ẩn chứa lực lượng tinh khiết đến mức cuồng bạo xuất hiện, bắn tung tóe trên không trung.
Chính là Nguyên Thạch, loại tài nguyên tu luyện siêu việt Tiên Thạch và Ma Thạch Cực Phẩm vô số lần, khiến cả Thiên Đế cũng phải thèm khát.
NGAO!
Từ đan điền của Lạc Nam, Bá Đỉnh tham lam lao vọt ra, kích thước mở rộng, nhanh chóng đem khối Nguyên Thạch điên cuồng thôn phệ.
“Điên rồi, Nguyên Thạch phải từ từ luyện hóa, ngươi một lần nuốt nhiều như vậy sẽ bạo thể!” Tre Cổ Việt la lớn.
Nhưng Lạc Nam lúc này nào đâu nghe lọt tai? Hắn đánh cược…đánh cược Cấm Kỵ sẽ không làm mình thất vọng, đánh cược Bá Đỉnh vĩnh thế trường tồn bất hủ, không bị phá diệt trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
OÀNH!
Bên trong Bá Đỉnh, một vụ nổ như vũ trụ hình thành đang diễn ra, vô tận Nguyên Lực tinh khiết nhấn chìm tất cả…
Như nắng hạn gặp mưa rào, buồn ngủ thấy chiếu manh…
Bá Đỉnh vốn đang suy yếu chẳng khác nào uống phải chất kích thích, lực lượng thoáng chốc đã được lắp đầy đến cực hạn.
Khôi phục cho Bá Đỉnh, lực lượng từ khối Nguyên Thạch vẫn vô cùng khổng lồ, chúng nó theo sự dẫn dắt của Lạc Nam, cung cấp vào Ma Đỉnh…
ẦM!
Hồng Hoang Ma Văn bị cưỡng ép sinh sôi…
Đường Ma Văn thứ …
“Vậy cũng được?” Tre Cổ Việt không dám tin những gì mắt mình vừa nhìn thấy.
Nguyên Thạch vậy mà bị một Thiên Tôn cưỡng ép luyện hóa trong khoảnh khắc ngắn ngũi với số lượng lên đến ngàn khối?
Tên này là siêu việt Đế Cấp cường giả? Là vực sâu không đáy sao?
Mặc dù kinh dị không thôi, Tre Cổ Việt cũng muốn tạo áp lực, bởi vì đây là khảo nghiệm.
“Thời Gian Nghịch Đảo!”
Khôi Lỗi khổng lồ vận chuyển Thời Gian chi lực, muốn quay ngược thời gian, ngăn cản Lạc Nam khôi phục.
Đáng tiếc, Lạc Nam trạng thái toàn thịnh, Bá Vực bùng nổ, Chấp Chưởng Càn Khôn kích hoạt, Lạc Hồng Kiếm trên lưng phát ra Kiếm Vực hò hét, Kích Vực cũng từ thân thể hắn phóng thích…
Trước những cổ lực lượng này chống lại, Thời Gian Chi Lực vừa mới tiếp cận Lạc Nam đã bị nổ tung, hoàn toàn vô hiệu.
Mái tóc trắng của Lạc Nam rối loạn đầy trời, vô tình hờ hững như một bậc đế vương, quân lâm thiên hạ…
Chưa dừng lại ở đó, cảm nhận được Chiến Vực đến từ Khôi Lỗi, tính hiếu chiến của Lạc Nam không giảm mà tăng, ầm ầm bùng nổ…
Theo Chiến Ý của hắn liên tục kéo căng, đôi mắt của hắn lấp lóe thần quang chói lọi…
Một cổ lĩnh vực hoàn toàn mới từ đó được khai sinh, chiến ý tầng tầng lớp lớp ngưng tụ, gắn kết chặt chẽ…
ĐÙNG!
Như tiếng trống trận khai mở đại chiến, Chiến Ý của Lạc Nam hóa Vực, lượn lờ bao phủ quanh thân, cùng Bá Vực, Kích Vực, Kiếm Vực sóng vai mà chiến.
Lĩnh ngộ Chiến Vực!
Lạc Nam chỉ cảm thấy sảng khoái chưa từng có, hắn lại phất tay…
Lít nha lít nhít Nguyên Thạch cuồn cuộn như nước tiến vào trong Bá Đỉnh.
Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn…lên đến hàng vạn…
Hồng Hoang Ma Văn điên cuồng rống lên, Ma Đỉnh bị kích thích chưa từng có…
đường… đường… đường… đường…
Số lượng Hồng Hoang Ma Văn vẫn liên tiếp, liên tiếp cưỡng ép khai sinh!
Nguyên Lực khổng lồ từ Nguyên Thạch thật sự như thuốc phiện, khiến Hồng Hoang Ma Văn không thể ngừng nghỉ…
“Khảo nghiệm tiếp tục!”
Lạc Nam nặng nề thở ra một hơi…