“Phải đến tận Thiên Đế?”
Trong thoáng chốc, sắc mặt Lạc Nam lập tức trở nên khó coi.
Tình cảm giữa hắn và Tử Yên đang ngày càng ấm lên, lần trước du ngoạn Cổ Việt Tộc còn bái đường thành thân trong giấc mộng, chỉ thiếu chút nữa đã động phòng thật luôn rồi.
Mặc dù hắn không quá vội vàng trong chuyện đó, nhưng đợi đạt đến Thiên Đế cũng quá lâu đi chứ?
Tử Yên hiện tại vẫn chưa thành Đế Giả đấy, cách Thiên Đế bao xa?
“Rốt cuộc là công pháp gì?” Lạc Nam bực mình nói: “Nam nữ hoan ái, âm dương giao hòa vốn là thuận theo tự nhiên, vậy mà còn phải giữ tấm thân trinh nữ?”
Thu Thi với Đông Mai liếc mắt nhìn nhau, Thu Thi nghiêm túc mở miệng giải thích:
“Đế Nữ tu luyện Phiêu Miểu Tử Tình Công, đây là loại công pháp chỉ có các đời Đế Nữ và Cung Chủ được phép tu luyện, người luyện công pháp này có khả năng hấp thu lực lượng trong trời đất và tạo ra Tử Vong Lực thuần khiết, dùng Tử Vong Lực để chiến đấu cũng như gia tăng sức mạnh, tịnh tiến tu vi…”
“Tuy nhiên như công tử đã biết, Tử Vong đại diện cho sự chết chóc, mà cái chết vốn là thứ vô tình vô cảm, vì thế những người đi theo Vong Tình Đạo sẽ rất dễ dàng cho việc tu luyện Phiêu Miểu Tử Tình Công, có thể nói là đột phá đơn giản như ăn cháo uống nước, không hề có cái gọi là bình cảnh!”
“Qua nhiều thế hệ, có những Đế Nữ sở hữu thiên phú tu luyện Vong Tình Đạo bẩm sinh, các nàng có thể tự mình trở nên Vong Tình, khiến cho bản thân siêu nhiên thoát tục, không nhiễm bụi trần, đạt đến tầng cao cấp nhất của Vong Tình Đạo!”
“Nhưng cũng có những Đế Nữ lòng mang tình cảm, dù cả đời luyện Vong Tình Đạo cũng khó có thể vô tình…ví dụ như Tử Yên!”
“Chính vì thế, những Đế Nữ như Tử Yên sẽ phải đối mặt với Tình Kiếp, đem lòng yêu một nam nhân, giống như một loại thử thách trước cánh cửa Vong Tình!”
“Bằng mọi biện pháp, chỉ khi triệt để cắt đứt tình cảm với nam nhân đó, xóa bỏ Tình Kiếp, Đế Nữ sẽ thông qua thử thách, chính thức trở nên Vong Tình, trở thành một người vô tình vô cảm, thuận lợi cho con đường phát triển trong tương lai của nàng…”
Đông Mai ánh mắt phức tạp, cảm thán nói:
“Các đời Đế Nữ từ trước đến nay của Phiêu Miểu Tiên Cung đều lựa chọn chấm dứt Tình Kiếp, trở thành người Vong Tình!”
“Chỉ có Tử Yên thì khác, nàng ấy vì công tử mà không muốn chấm dứt Tình Kiếp, ngược lại hòa vào trong Tình Kiếp, lựa chọn con đường sánh vai cùng với công tử, không cho mình Vong Tình, sống như một nữ nhân bình thường có tình cảm chân thật!”
“Nhưng đây là một con đường cực kỳ khó đi, bởi nó trái ngược với nguyên tắc tu luyện Phiêu Miểu Tử Tình Công cơ bản, dẫn đến sau này Tử Yên sẽ gặp phải tâm ma quấy rối mỗi khi tiến hành tu luyện!”
“Thân trinh nữ thì còn nhẹ, nhưng một khi phá thân…tâm ma mà Tử Yên phải gặp sẽ còn mạnh mẽ hơn rất nhiều, không cẩn thận một chút là đột phá thất bại, trở thành phế nhân, tâm cảnh vỡ vụn hoặc tẩu hỏa nhập ma…”
Lạc Nam trầm mặc, trong mắt xuất hiện một tia ôn nhu, chẳng trách trước đây Tiêu Dao Tiên Đế vài lần tiếc hận khi nhắc đến Vong Tình Đạo mà Tử Yên tu luyện.
Hình như năm đó vì sư phụ của Tử Yên chính thức Vong Tình nên dù cho vô số nam nhân trong vũ trụ theo đuổi vẫn không thể khiến nàng liếc mắt nhìn, Tiêu Dao Tiên Đế cũng là một trong những kẻ thất tình đó.
Không ngờ Tử Yên vì hắn đã âm thầm hy sinh nhiều như vậy, nàng còn đi ngược lại với các tiền bối đời trước của Phiêu Miểu Tiên Cung, không chấp nhận Vong Tình, càng là không từ bỏ cũng như tìm cách cắt đứt tình cảm của nàng đối với hắn.
Điều này đã trái với nguyên tắc của Phiêu Miểu Tử Tình Công mà nàng tu luyện từ nhỏ, dẫn đến tâm ma quấy rối.
Tâm Ma, Lạc Nam hiểu thứ này nguy hiểm như thế nào.
Nó giống như một loại ảo giác mang tính tiêu cực xuất hiện trong tâm trí của ngươi, làm dao động nội tâm và tâm cảnh của ngươi, khiến ngươi bắt đầu hoài nghi về mọi thứ xung quanh, thậm chí hoài nghi cả chính bản thân mình.
Trong trạng thái tập trung cao độ khi tu luyện mà tâm ma đột nhiên xuất hiện, rất dễ dẫn đến tâm cảnh vỡ vụn.
Tử Yên thà đối mặt với vô vàn khó khăn, đối diện những tình huống nguy hiểm đó nhưng quyết không đi vào con đường mòn thuận lợi mà các đời Cung Chủ của Phiêu Miểu Tiên Cung từng bước.
Tất cả cũng chỉ vì tình cảm dành cho hắn…
Nàng thậm chí còn không cho hắn biết chuyện này, sẳn sàng dâng hiến đời mình cho hắn…
“Nữ nhân ngốc này!” Lạc Nam tràn đầy cảm động.
“Mong công tử đừng đem việc chúng ta tọc mạch nói cho Đế Nữ, nàng đã dặn phải giấu ngươi, sợ ngươi lo lắng!” Thu Thi với Đông Mai biểu lộ đáng thương cầu khẩn:
“Đợi nàng ấy thành Thiên Đế, lúc đó tu vi cao thâm, có thể xua tan mọi tâm ma, khi đó các ngươi ấy ấy cũng không muộn!”
“Yên tâm đi! ta biết hai nàng nói tất cả những chuyện này đều là muốn tốt cho Tử Yên mà thôi, ta xin cảm tạ!” Lạc Nam ôn hòa cười:
“Bất quá các nàng cũng không cần quá mức lo lắng, ta có các thủ đoạn trợ giúp Tử Yên, sẽ không để nàng ấy gặp bất kỳ nguy hiểm nào!”
“Có lời này của công tử, chúng ta đã yên tâm!” Hai nữ nhoẻn miệng cười xinh đẹp.
Các nàng hiểu Lạc Nam không phải người ăn nói tùy tiện, hắn đã lên tiếng chứng tỏ đã có biện pháp.
“Không tiếp tục làm phiền công tử và thê tử đoàn tụ, chúng ta đi trước, trợ giúp Kiếp Tâm các nàng giải quyết sự vụ…” Thu Thi với Đông Mai vui vẻ bay đi.
…
“Hừ, cái gì mà Phiêu Miểu Tử Tình Công, môn công pháp này nghe qua đã không phải loại tốt lành gì!”
Lúc này Võ Tam Nương mắng một tiếng nói: “Trở thành người Vong Tình khác gì một khôi lỗi? dù có thành Thiên Đế cũng mất hết ý nghĩa trong cuộc sống rồi!”
Hiển nhiên đối với một nữ nhân phóng khoáng và không ngại thể hiện tình cảm như nàng thì việc Vong Tình chính là hành vi ngu xuẩn.
Ngay cả tam đồ đệ Tô Nhan của nàng vốn lạnh nhạt và an tĩnh như mặt hồ thu, không nhiễm một tia khói lửa trần gian vẫn là một nữ nhân hữu tình đấy.
Thậm chí sau khi gả cho Lạc Nam, Tô Nhan càng ngày càng thể hiện tình cảm rõ ràng hơn.
“Haha, thế gian này công pháp ngàn vạn, Phiêu Miểu Tử Tình Công này cũng khá lợi hại!” Lạc Nam cảm thán nói:
“Tử Yên còn chưa Vong Tình đã có thể lọt vào top Thiếu Đế Bảng, nếu thật sự Vong Tình, chiến lực của nàng ấy sẽ càng mạnh mẽ, thậm chí Tử Vong Chi Lực khi đó có lẽ không thua Niết Bàn Thánh Hỏa của Phượng Cửu Huyền!”
“Chàng muốn Tử Yên vong tình lắm sao?” Võ Tam Nương yêu kiều hừ một tiếng giận dỗi.
“Ta chỉ là đang đánh giá công pháp một cách công bằng mà thôi!” Lạc Nam nắm lấy tay nàng tự tin đáp:
“Về phần phương hướng giải quyết trường hợp của Tử Yên có rất nhiều, cùng lắm kêu nàng ấy không luyện Phiêu Miểu Tử Tình Công nữa, ta sẽ tìm công pháp lợi hại hơn cho Tử Yên!”
Đương nhiên đó chỉ là hạ sách cuối cùng, Phiêu Miểu Tử Tình Công theo Tử Yên từ nhỏ, lại là công pháp của thế lực sau lưng nàng, đâu thể nói bỏ là bỏ?
“Vậy còn tạm được…” Võ Tam Nương nhếch miệng.
“Theo ta về Tiên Ma Vực! Làng Nhất Thế và Côn Lôn Giới sắp tới đều sẽ là nhà của nàng!” Lạc Nam nhìn dung nhan thành thục quyến rũ của Võ Tam Nương, không nhịn được hôn lên gò má nàng một ngụm.
“Ừm…” Võ Tam Nương trong lòng ngọt ngào, nàng đã chờ giây phút trở về bên cạnh nam nhân này quá lâu rồi.
Thật ra chúng nữ ở Tuế Nguyệt Cung đã biết Lạc Nam có ý định đến Ma Đình cướp hôn nên mới ngoại lệ cho những người sở hữu Ma Lực như nàng và U Cơ trợ giúp hắn.
Các nàng mỗi một người đều là ác chủ bài, không thể tùy tiện lộ diện tất cả được.
“Không sao…có Cuồng Bạo Nữ Vương như nàng hỗ trợ, ta cảm thấy đại sự lần này chắc chắn sẽ thành!” Lạc Nam tiêu sái cười nhìn sang Võ Tam Nương, dường như việc gây sự với Ma Đình không đáng để lo lắng vậy.
Võ Tam Nương dùng đôi mắt cao ngạo khiêu khích nhìn hắn, trong lòng lại vô cùng mãn nguyện vì hắn vậy mà còn nhớ biệt hiệu được thiên hạ tương truyền ở hạ giới của mình.
Hai người vừa đi vừa ôn chuyện…thập phần vui vẻ.
…
Rất nhanh, Lạc Nam mang theo Võ Tam Nương bước đến Truyền Tống Trận, nơi Âu Dương Thương Lan mang theo toàn bộ nữ nhân Làng Nhất Thế chờ sẳn.
Đối với Làng Nhất Thế, Võ Tam Nương không xa lạ gì, từ khi Lạc Nam gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo thì các nàng đã có tin tức về hắn, biết tiền thân của Làng Nhất Thế chính là Bồng Lai Tiên Đảo, số lượng thành viên hầu như chẳng hề thay đổi.
Đảo mắt nhìn qua một vòng, Võ Tam Nương cũng phải tán thưởng ánh mắt của Lạc Nam rất tốt.
Nữ nhân Làng Nhất Thế mỗi người đều là mai lan trúc cúc, ngoại hình và thiên phú rất cao, đều là Tiên Tôn trở lên.
Quan trọng nhất những nữ nhân này đều rất trẻ tuổi, tiềm lực vẫn còn vô hạn, chỉ cần không chết yểu và có đủ tài nguyên, tương lai tất cả đều có thể thành Đế,
Khi đó dưới tay Lạc Nam có một cổ thế lực gồm trăm vị Nữ Đế, chỉ sợ có thể trực diện nghiền ép bất cứ quân đội nào.
Đương nhiên để làm được điều này đòi hỏi nguồn lực vô cùng to lớn, dù Lạc Nam đã đạt được mười vạn khối Nguyên Thạch chỉ sợ cũng khó thể hoàn thành.
Trong lúc Võ Tam Nương đánh giá chúng nữ, đồng thời chúng nữ cũng đang đánh giá lại nàng.
Ngoài kinh ngạc ban đầu trước kích thước vòng một ngoại cỡ của nàng, từng đôi mắt đẹp vô cùng ngưng trọng, bởi vì cảm giác được trên thân của Võ Tam Nương luôn có một loại uy áp vô hình khiến lòng người run sợ.
Điều này nói rõ, thực lực của Võ Tam Nương vượt qua bất kỳ ai trong số các nàng.
Ngay cả Thục Phi ba nữ vốn thành thục và diễm lệ cũng không tự phụ cho rằng mình có thể qua mặt Võ Tam Nương.
“Chẳng lẽ nữ nhân Hậu Cung của hắn đều là nhân vật khủng bố như vậy?” Chúng nữ trong lòng đồng loạt xuất hiện một câu hỏi.
Chỉ tiếc không ai dám đứng ra hỏi trực tiếp.
Bởi vì Cách Giới Truyền Tống Trận mà Linh Khê Trận Đế bố trí không thể cùng lúc vận chuyển quá nhiều người, Lạc Nam và chúng nữ phải chia theo từng nhóm để lần lượt truyền tống.
“Trưởng Làng và các tỷ vào trước đi!” Chúng nữ mỉm cười nói.
“Chúng ta không khách khí…” Lạc Nam gật gật đầu, cùng Võ Tam Nương, Âu Dương Thương Lan, Độc Cô Ngạo Tuyết, tam nữ Thục Phi và Liễu Tú Quyên tiến vào.
Hai bả vai trái và phải vẫn lơ lửng hai cái Tiểu Đỉnh, bên trong chính là Đình Manh Manh và Tiểu Tinh.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tiên thạch cuồn cuộn ném vào Truyền Tống Trận, vô tận trận văn luân chuyển, ánh sáng bao trùm không gian.
XOẸT!
Bắt đầu truyền tống.
…
Tiên Ma Vực…
Làng Nhất Thế dạo gần đây cực kỳ im ắng, bên ngoài có Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận bao vây kiên cố như một pháo đài, khiến ngươi không thể biết tình huống bên trong Làng.
Một ngày này, một người thần bí vô thanh vô tức xuất hiện phía trên thiên không, toàn thân hắc bào che phủ không nhìn thấy diện mạo, chỉ để lộ một đôi mắt vô tình và hờ hững nhìn thẳng xuống dưới.
Bỗng nhiên, hắn lạnh lùng vươn tay, vô tận Ma Lực ầm ầm tụ hội, vô thanh vô tức…một lưỡi Đao khổng lồ vắt ngang bầu trời.
Không nói tiếng nào, lưỡi Đao hung hãn hướng về Làng Nhất Thế trảm diệt.
OÀNH!
Nhận thấy có nguy cơ trí mạng, Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận cuồn cuộn vận chuyển, hư ảnh cung Hoàng Đạo ngửa đầu gầm thét, hội tụ sức mạnh ra sức phản công.
Đáng tiếc, một Đao vừa ra thật sự là quá mức khủng bố, vậy mà trực tiếp nghiền nát Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp như Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận, khiến vô vàn Trận Văn vỡ tan, toàn bộ Làng Nhất Thế run lên kịch liệt.
Động tĩnh quá lớn, hầu hết tu sĩ Tiên Ma Vực ngay lập tức cảm ứng được, cả đám khiếp sợ tuôn ra Thần hức quan sát, muốn biết nhân vật nào dám công kích Làng Nhất Thế.
“Là kẻ nào?”
Theo một tiếng quát phẫn nộ vang lên, chỉ thấy một nam tử trung niên phá không bay đến, vừa lạnh lùng vừa kiêng kỵ nhìn lấy người thần bí kia.
Nam tử trung niên này chính là gia chủ Mộng Gia – Mộng Tung Hoành.
Bởi vì Làng Nhất Thế hiện tại được đặt ở trung tâm Tiên Ma Vực, nên Mộng gia rất nhanh đã cảm ứng được có kẻ dám ngang nhiên đột kích Làng Nhất Thế, Mộng Tung Hoành vì lẽ đó chạy ra muốn ngăn cản.
Mộng Thải Vân đã đến Côn Lôn đón Mộng Chi Tiên, tạm thời không có ở Mộng Gia nên Mộng Tung Hoành mới ra mặt.
Đáng tiếc, người thần bí dường như biết Mộng Tung Hoành là người của Thiên Địa Hội, không muốn trêu vào.
Hắn vẫn im lặng không nói tiếng nào, lại một lượt công kích kinh khủng được tạo ra, Đại Đao dài đến vạn trượng, ẩn chứa sát khí dữ dội.
“Thiên Ma Đế…” Mộng Tung Hoành sắc mặt co rúm lại, không thể tưởng tượng nhìn lấy người thần bí.
Hắn cảm giác được nguy hiểm trí mạng trong công kích của người thần bí này, với tu vi chỉ mới tiếp cận Địa Đế như hắn khó mà chống lại.
Bao nhiêu năm rồi, Tiên Ma Vực chưa có Thiên Ma Đế ghé qua? Người này vì sao xuất hiện?
Bất quá vì giao tình giữa Mộng Gia và Lạc Nam, Mộng Tung Hoành vẫn lấy can đảm uy hiếp nói:
“Các hạ lá gan thật lớn, ngươi dám công kích Thế Lực của Côn Lôn Thiếu Chủ, không sợ Côn Lôn Nữ Hoàng diệt sát sao?”
Đáng tiếc lời uy hiếp của Mộng Tung Hoành thật sự vô hiệu, Đại Đao khủng bố kia đã bắt đầu trảm phá mà xuống rồi, lượt công kích này có thể nhấn chìm cả Làng Nhất Thế khi Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận đã bị vô hiệu hóa.
Mộng Tung Hoành cắn chặt răng, vừa định lấy ra Pháp Bảo liều mạng ngăn cản.
“Dám đến địa bàn Săn Ma Điện gây sự, ngươi chán sống rồi sao?” Theo một tiếng quát lạnh lùng vang lên.
Chỉ thấy Hàng Ma Đại Đế dẫn đầu một đám thành viên chi nhánh của Săn Ma Điện ở Tiên Ma Vực lao lên, đằng đằng sát khí thi triển đầy trời Đế Kỹ công kích người thần bí.
Ánh mắt người thần bí lóe lên, một tay khác nhắm về bọn hắn chưởng ra.
PHỐC!
Hàng Ma Đại Đế cùng một loạt cao thủ Săn Ma Điện bị thổ huyết đánh bay, hết sức chật vật…nhưng chẳng biết vì sao, bên trong ánh mắt của bọn hắn lóe lên một tia khoái trá.
Một Đao kinh thiên của Thiên Ma Đế vẫn tiếp tục ầm ầm lao xuống Làng, muốn đem tất cả nghiền nát.
“Xong…” Mộng Tung Hoành sắc mặt đáng chát.
Thiên Địa Hội không được xen vào các cuộc tranh đấu, vì thế trừ khi có kẻ thù tập kích Thiên Địa Hội, hắn mới có lý do cầu viện Thiên Đế cấp cường giả trợ giúp.
RĂNG RẮC…
Nhưng mà ngay tại giờ phút nguy hiểm, một thanh Đại Bổng rực rỡ kim quang mang theo cuồng bạo vô tận từ trong không gian xuyên thấu mà ra.
Không hoa mỹ hay dư thừa, Đại Bổng hướng về một Đao do Thiên Ma Đế Lực tụ thành hung hăng nện đến.
OÀNH!
Trong ánh mắt muốn lòi ra của toàn trường, Đại Đao khủng bố do Thiên Ma Đế đánh ra lại bị Đại Bổng nện đến phá toái.
Dư ba công kích lan tràn, hóa thành làn sóng xung kích ầm ầm khuếch đại, không gian vỡ nát như mạn nhện…
Theo sau đó, một thanh âm cuồng dã ngang tàn, kiệt ngạo bất tuần vang vọng mà lên:
“Thiên Ma Đế, miễn cưỡng đủ làm nóng người!
…
Chúc cả nhà ngủ ngon.