ẦM ẦM ẦM ẦM…
Luân Hồi Thụ vừa đặt ra quy tắc xong, vô số cái rễ cây bỗng nhiên trồi lên giữa không gian, ngưng tụ thành kiện bảo tọa bằng gỗ nằm ngay hàng thẳng lối, tầng tầng lớp lớp từ ngoài cùng cho đến tận trung tâm dưới tán cây.
Nhưng mà, trong số bảo tọa thì chỉ có một bảo tọa duy nhất tỏa ra ánh sáng huyền ảo chói lọi nằm sát gốc cây Luân Hồi Thụ, cũng là vị trí duy nhất mà nếu thành công ngồi vào, ngươi sẽ được Luân Hồi Thụ đáp ứng làm một việc trong khả năng của nó.
Đám đông đưa mắt quan sát, phát hiện các bảo tọa được xếp thành hình vòng cung từ ngoài vào trong, tạo thành bốn hàng hình tròn tách riêng biệt…
Luân Hồi Thụ tiếp tục nói:
“Như các ngươi đã biết, bổn lão thụ có thể khiến các ngươi linh hồn xuất khiếu, chìm vào ảo mộng, lĩnh ngộ các kiếp luân hồi, từ trong những lần luân hồi thu được lợi ích!”
“Hàng ngoài cùng có đến bảo tọa, cũng là hàng đạt được lợi ích kém nhất nếu ngồi vào, cho phép các ngươi trải nghiệm luân hồi kiếp!”
“Hàng kế tiếp có kiện bảo tọa, lợi ích đạt được cao hơn, giúp các ngươi luân hồi kiếp!”
“Hàng thứ ba kiện bảo tọa, gấp đôi hàng thứ hai, luân hồi kiếp!”
“Hàng thứ tư chỉ còn lại bảo tọa, luân hồi kiếp!”
“Cuối cùng là kiện bảo tọa duy nhất ở trung tâm, số lần luân hồi không giới hạn, chỉ cần ý chí và nghị lực của ngươi trụ được càng lâu, ngươi sẽ lĩnh ngộ được càng nhiều, có thể là chục kiếp, cũng có thể là trăm kiếp…bổn lão thụ sẽ không hạn chế ngươi.
”
“Về phần có thể ở trong luân hồi đạt được những gì, thu được lợi ích gì…tất cả phải xem bản lĩnh của các ngươi!”
…
“KENG, phát động nhiệm vụ chi nhánh – Vạn Kiếp Luân Hồi, hoàn thành nhận được một lần sử dụng siêu việt Đế Cấp Cấm Thuật – Thôn Tính Thiên Cơ”
Đúng lúc này, âm thanh Hệ Thống đã im ắng từ lâu bỗng nhiên vang lên trong tai Lạc Nam.
Hắn giật cả mình, vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích xem cho tường tận.
Chú thích Nhiệm Vụ Vạn Kiếp Luân Hồi: Thành công ngồi vào bảo tọa dưới gốc Luân Hồi Thụ, bằng vào nghị lực và kiên trì trải qua vạn kiếp Luân Hồi trong tiềm thức.
“Vạn kiếp Luân Hồi?” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, chỉ cảm thấy toàn thân không rét mà run.
Luân Hồi hư vô mờ mịt, huyền ảo khó lường, dù những người có định lực cao nhất vũ trụ cũng chưa dám tự tin vỗ ngực có thể vượt qua ngàn kiếp luân hồi, huống gì lên đến vạn kiếp?
Đừng thấy rằng Luân Hồi Thụ phân chia các hàng bảo tọa thành số lượng các kiếp Luân Hồi khác nhau mà cho rằng những kẻ thành công ngồi vào có thể thành công trải qua tất cả.
Lấy ví dụ, một tu sĩ thành công ngồi vào hàng ghế thứ ba, được phép luân hồi kiếp, nhưng nếu định lực của hắn không đủ, sợ rằng chưa trải qua đủ kiếp đã buộc phải tỉnh lại rồi, con số đó có thể là kiếp, kiếp…hay thậm chí là dưới kiếp, không đủ một nửa số lần Luân Hồi được cho phép.
Tất cả còn tùy vào bản lĩnh của người ngộ nhập luân hồi.
Thế cho nên, Lạc Nam chẳng dám ngạo mạn cho rằng mình có thể luân hồi vạn kiếp, điều này thật sự bất khả thi.
“Kim Nhi, Siêu Việt Đế Cấp Cấm Thuật – Thôn Tính Thiên Cơ là gì?” Lạc Nam ngưng trọng hỏi.
Nhiệm vụ khủng bố như vậy, phần thưởng lại là thứ mà Lạc Nam chưa từng nghe qua, hơn nữa còn chỉ có thể sử dụng một lần.
Hắn không cho rằng Thôn Tính Thiên Cơ sẽ là thứ đơn giản.
Sắc mặt nhỏ nhắn của Kim Nhi cũng trở nên nghiêm túc, nàng nói:
“Công tử còn nhớ vì bảo vệ hậu nhân của Tiên Ma Cung mà phụ mẫu của Côn Lôn Lão Nhân đã thi triển một môn Cấm Thuật, xóa đi trí nhớ, che đậy Thiên Cơ trên phạm vi toàn vũ trụ về tất cả các loại Công Pháp, Vũ Kỹ, Bí Thuật…tránh hậu nhân ngày sau bị phát hiện hay không?”
“Đương nhiên là nhớ…” Lạc Nam giật mình hỏi: “Chẳng lẽ Thôn Tính Thiên Cơ chính là Cấm Thuật mà phụ mẫu Côn Lôn Lão Nhân sử dụng?”
“Bản chất của Thôn Tính Thiên Cơ tương tự như vậy, hơn nữa còn cao cấp hơn!” Kim Nhi hít sâu:
“Bởi vì Thôn Tính Thiên Cơ thậm chí có thể qua mặt cả quy tắc và linh tính của Vũ Trụ!”
Lạc Nam nhịp tim đập lên thình thịch.
Hắn vẫn còn đang đau đầu về việc mình phải bộc lộ thực lực chiến đấu để giành lấy vị trí bảo tọa dưới gốc Luân Hồi Thụ, tương lai sẽ bị lộ tẩy, nhiễm lấy nhân quả nặng nề.
Hiện tại Thôn Tính Thiên Cơ xuất hiện, chẳng phải nói chỉ cần mình đạt được nó, là có thể thoải mái bùng nổ sức mạnh chinh chiến một phen mà không lo hậu hoạn hay sao?
Mặc dù chỉ có thể thi triển một lần, nhưng bấy nhiêu đó đã là quá đủ rồi.
“Đừng vội vui mừng, để đạt được Thôn Tính Thiên Cơ, công tử phải trải qua Vạn Kiếp Luân Hồi trước đã!” Kim Nhi nhắc nhở nói:
“Bằng không hậu quả khó lòng tưởng tượng!”
“Liều mạng!” Lạc Nam nghiến răng, ánh mắt mang theo quyết tâm chưa từng có.
Để trở về thực tại, hắn buộc phải ngồi vào bảo tọa dưới gốc Luân Hồi Thụ.
Nhưng muốn ngồi vào nơi đó, tin chắc sẽ phải đụng độ với vô số nhân vật hàng đầu vũ trụ vào thời điểm này.
Mà không bạo phát thực lực, tất cả chỉ là mơ mộng viễn vong.
Một khi bạo phát thực lực, thủ đoạn chiến đấu của hắn chắc chắn sẽ bị vô số người ghi nhớ, thậm chí ghi vào sử sách, ảnh hưởng đến nhân quả trong tương lai, hậu quả khó lường.
Thôn Tính Thiên Cơ có thể giải quyết chuyện này, hắn làm sao không thèm muốn?
Đừng nói là Vạn Kiếp Luân Hồi, dù là Triệu Kiếp…Lạc Nam hắn vẫn phải liều mạng trải qua.
…
“Chỉ cần thành công đặt mông ngồi vào bảo tọa, vị trí đó sẽ thuộc về ngươi, không ai được quyền cướp đoạt!” Luân Hồi Thụ cao giọng nói thêm:
“Vì lẽ đó kẻ biết lượng sức mình có thể sẽ là kẻ đạt được lợi ích!”
“Tranh đấu, chính thức bắt đầu!”
ẦM!
Tuyên bố vừa dứt, toàn trường oanh động.
Vô số người bạo phát thực lực, nhắm về vị trí bảo tọa bay vụt đi.
Trong quá trình này, hàng loạt Vũ Kỹ phô thiên cái địa ầm ầm mà ra, liên miên bất tuyệt oanh kích, không để đối thủ cạnh tranh đoạt mất vị trí.
Như đã nói, bởi vì tỷ lệ đào thải cực kỳ gay gắt, không ai muốn nhường cơ hội cho đối thủ của mình.
Cục diện thoáng chốc đã trở nên cực kỳ hỗn loạn, chẳng phân biệt Ma Tu hay Tiên Tu nữa rồi, người người đều là đối thủ, người người đều là kẻ địch.
Một hơi thở vừa qua, đã có vô số kẻ thực lực yếu kém bị đào thải, không cần đến người khác động thủ, dư ba công kích khủng bố đến từ hàng loạt thế công hùng mạnh cũng đủ đánh văng một lượng lớn người.
Có những kẻ biết thân biết phận, hiểu với thực lực của mình thì khó mà tiến sâu vào hàng sau, thế là chấp nhận ngồi ở hàng ngoài cùng, nơi chỉ có thể luân hồi kiếp.
“Nàng ở yên tại đây, không cần cùng bọn hắn tranh đấu!” Lạc Nam nhìn Hàm Nhi mỉm cười nói.
“Tại sao vậy đại thúc? Hàm Nhi rất mạnh nha!” Hàm Nhi không phục chu môi.
Nàng cho rằng Lạc Nam xem nhẹ mình, sợ mình không đủ sức cạnh tranh với người khác.
Đừng có đùa, thực lực của nàng rất mạnh đấy, chẳng qua vì cố gắng áp chế cái công pháp đáng ghét tác oai tác oái, làm ảnh hưởng đến tâm tư tình cảm của mình nên không thể phát huy ra chiến lực tối đa, bằng không nàng đã có thể chiến Đế, những lần trước đối mặt với kẻ thù cũng chẳng đến mức chật vật như vậy.
Cốc!”
Lạc Nam ký cái đầu nhỏ khiến Hàm Nhi la lên oai oái, hắn trừng mắt mắng nói:
“Đừng có cãi lời, nàng cứ đứng yên, ta sẽ có biện pháp giúp nàng ngồi vào hàng bảo tọa thứ tư mà chẳng cần tốn sức!”
“Thật?” Hàm Nhi hai mắt sáng lên, đây chính là không làm mà vẫn có ăn trong truyền thuyết a.
“Chính xác!” Lạc Nam gật đầu, vỗ vỗ lồng ngực:
“Cứ tin ở ta!”
“Được, mọi chuyện giao cho đại thúc!” Hàm Nhi cười toe toét, tìm một góc vắng người ngồi xuống, không có biểu hiện cạnh tranh nên cũng chẳng ai thèm chú ý đến nàng.
“Tốt!” Lạc Nam hài lòng gật đầu, lúc này mới đưa mắt quan sát chiến trường.
NGAO!
RỐNG!
GÁY!
Chỉ thấy những đại thế lực, những chủng tộc gần như mạnh nhất ở đây đã đem kiện bảo tọa dưới gốc Luân Hồi Thụ làm mục tiêu bậc nhất.
Phượng Nghi Đế Nữ xung quanh có một vị Thiên Yêu Đế, hai vị Địa Yêu Đế hộ tống, đánh đông dẹp bắc, một đường thẳng tiến gốc Luân Hồi Thụ.
Long Ngạo Thiên có hai vị Thiên Long Đế cùng đi, bá đạo không gì cản nổi, tiêu diệt tất cả chứng ngại vật trên đường lao đến mục tiêu của bọn hắn.
Ma Long Vấn Thiên không chịu thua kém, được hai vị Thiên Ma Long Đế sánh vai, hóa thành ba tôn Ma Long khổng lồ giương nanh múa vuốt, trực chỉ bảo tọa chói sáng.
Thất Tuyệt Cổ Tộc chẳng ngoại lệ, bảy tộc kết hợp, cường giả đông đảo, cũng thèm thuồng bảo tọa dưới gốc cây.
Một vị Đế Nữ của Thiên Địa Hội xưng là Dương Linh, sở hữu Đại Nhật Thần Thể giống Diễm Hồng Liên, do hai vị trưởng lão Thiên Đế yểm trợ, tham gia náo nhiệt.
Bởi vì cuộc cạnh tranh này không hạn chế tu vi, những Đế Tử, Đế Nữ của các thế lực cự đầu đương nhiên mang theo cường giả tối cao để trợ giúp, hầu như chẳng cần tốn chút sức lực nào đã có thể xuyên qua vô số người, lao thẳng đến khu vực hạch tâm.
Tru Tiên Điện và Săn Ma Điện không xuất động thiên kiêu, ngược lại chơi lớn cử ra Thiên Đế và Thiên Ma Đế tham gia cạnh tranh, quyết tâm đoạt cho bằng được cơ hội vạn năm có một.
Ngoài đám người này, Lạc Nam còn nhìn thấy những thế lực đã sớm diệt vong ở tương lai còn tồn tại, hắn thấy cường giả Mộc Thiên Thánh Cung, hắn thấy cường giả Địa Hoàng Thánh Địa, hắn thấy Thái Bạch Thôn Tinh Xà, Cửu Đầu Xà, hắn thấy cường giả Bất Tử Điểu.
“Hít, chẳng trách tu sĩ ở tương lai vẫn luôn nói Thượng Cổ mới là thời kỳ phồn vinh nhất, quả thật không sai!” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh.
Không do dự nữa.
ONG ONG ONG…
Các tôn Đại Đỉnh bùng phát, Bát Môn Độn Giáp mở ra, Lượng Thiên Vân Phong hóa thành đám mây xuất hiện dưới chân, gót chân có Huyễn Ảnh Lôi Đình lấp lóe, sau lưng là Tứ Phương Quang Dực, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm hóa thành cánh Phong Hỏa luân chuyển, Long Quyển Cuồng Phong uốn lượn quanh thân như vòi rồng.
Thiên Hạ Vô Cực triển khai, Lạc Nam biến mất tại chỗ, bằng vào một tốc độ khủng bố xuyên qua tầng tầng lớp lớp cường giả.
Hành vi của Lạc Nam lập tức gây chú ý đến vô số người.
Cả đám ánh mắt hiện lên vẻ tham lam nồng cháy.
Đã sớm nhìn thấy Long Tộc, Phượng Tộc và các đại tộc hung hăng càn quấy nhắm vào kiện bảo tọa độc nhất vô nhị, bọn hắn ghen ghét đến phát cuồng.
Nhưng bởi vì Long Tộc các loại thực lực quá mạnh, có cường giả tối đỉnh Thiên Đế hộ thân, cả đám không dám dây vào.
Nhưng Lạc Nam là kẻ vô danh nào? Không phải là người của đại thế lực lại dám ngang nhiên tung hoành trước mặt, làm sao có thể bỏ qua cho hắn?
“Dừng ở đây đi! Ngươi không phải đủ tư cách cạnh tranh với bọn hắn!”
Gió lốc nổi lên, hai vị Địa Yêu Đế của Côn Bằng Tộc xuất hiện trước mặt.
Bọn hắn tham lam nhìn lấy các loại Dị Phong trên người Lạc Nam, trực tiếp phát động công kích.
Miệng rộng mở ra như lỗ đen không đáy, điên cuồng hướng Lạc Nam tuôn ra hấp lực dữ dội, muốn thôn phệ hắn.
Lạc Nam nở nụ cười lạnh, bàn tay nâng lên, từ trong đó có một con mắt hé mở.
Thôn Phệ Ma Nhãn!
Có thêm đường Hồng Hoang Ma Văn bao phủ xung quanh con mắt để gia tăng sức mạnh, một cổ lực hút khủng bố từ lòng bàn tay Lạc Nam truyền ra, điên cuồng hút ngược lại hai tôn Địa Yêu Đế của Côn Bằng Tộc.
“Làm sao có thể?”
Trong ánh mắt trợn tròn của toàn trường, hai tôn Địa Yêu Đế Côn Bằng với thân thể khổng lồ lại bị Lạc Nam hút ngược về phía mình, cảnh tượng vô cùng quỷ dị.
“Hừ, Thôn Phệ sao? Bọn ta cũng có!”
Lại có hai tiếng cười lạnh vang lên, sau lưng Lạc Nam xuất hiện hai tôn quái vật đen kịch khổng lồ, cái miệng rộng giữa bụng như chậu máu mở lớn, tuôn ra hấp lực khủng bố một cách ngông cuồng, muốn hút cả Lạc Nam và hai vị Địa Yêu Đế Côn Bằng vào trong.
“Thao Thiết Tộc?” Lạc Nam cảm thấy thú vị.
Côn Bằng Tộc và Thao Thiết Tộc vốn là kẻ thù truyền kiếp, lúc này lại đều nhằm vào hắn.
Bất quá, đám Thần Thú và Ma Thú này chỉ sợ chọn sai đối tượng rồi.
Bàn tay còn lại của Lạc Nam chậm rãi nâng lên, một quả Bom Bá Lực ẩn chứa các loại thuộc tính hủy diệt ngưng tụ.
Nhìn thấy cái miệng rộng đang thôn phệ của hai tên Thao Thiết, Lạc Nam đem Bom Bá Lực ném đến.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, cảm nhận được lực lượng khổng lồ từ Bom Bá Lực, hai tên Thao Thiết Tộc biến sắc:
“Không thể a…”
OÀNH!
Vụ nổ kinh thiên động địa oanh tạc toàn trường, vô tận Bá Lực nhấn chìm hai tôn Thao Thiết.
Đám đông có thể nghe được mùi thịt khét truyền ra.
Khói bụi tản đi, bọn hắn thấy hai vị cường giả Thao Thiết Tộc cái miệng lỡ loét, máu tươi chảy ròng ròng, toàn bộ răng nanh nát vụn, bất tỉnh nhân sự rơi xuống.
“Ực…” Cả đám dùng ánh mắt hãi hùng nhìn về phía Lạc Nam, vô thức giữa khoảng cách an toàn với hắn.
Mà hai tôn cường giả Côn Bằng Tộc nhìn thấy tình cảnh này, vội vàng huy động đôi cánh thịt khổng lồ bay vọt đi, tránh xa tên tai tinh này càng nhanh càng tốt.
Bọn hắn nên cảm thấy may mắn vì Lạc Nam nể mặt Côn Minh Nguyệt có huyết mạch Côn Bằng nên mới nhẹ tay với bọn hắn, bằng không cũng đã đem Bom Bá Lực chọi đến.
Thôn phệ dù mạnh mẽ đến đây, cũng rất khó tiêu hóa Bom Bá Lực độc nhất vô nhị của hắn.
“Đại thúc quá anh tuấn rồi!” Hàm Nhi vẫn luôn chú ý đến Lạc Nam, nhìn thấy cảnh tượng uy phong của hắn, hai mắt lập tức nổi lên hình trái tim.
Nàng biết Đại Thúc rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này, dễ dàng đã có thể đánh cho bốn vị Địa Yêu Đế là thần thú hoảng sợ.
Không còn bị nhắm vào, Lạc Nam thản nhiên lao vào trung tâm tán cây Luân Hồi, xuyên qua cả bốn hàng ghế, gia nhập chiến trường cao cấp nhất, tranh đoạt bảo tọa độc nhất vô nhị.
“Hừ, ngựa non háo đá!”
Thấy cảnh này, Long Tộc, Ma Long Tộc các loại cười lạnh, cũng không thèm nhìn Lạc Nam vào trong mắt.
Mặc dù vừa rồi hắn biểu hiện chiến lực kinh người, nhưng khí tức của tu vi Đại Đế cũng đã lộ ra.
Một Đại Đế có thể vượt cấp hạ bốn vị Địa Yêu Đế đích thật rất bất phàm, nhưng đừng quên chiến trường ở nơi này toàn là Thiên Đế.
Đại Đế dù nghịch thiên đến đâu, cũng tuyệt đối không thể đánh bại Thiên Đế.
Một vị Thiên Đế khi ra tay, có thể trực tiếp tát chết bốn vị Địa Đế mà chẳng cần rườm rà như Lạc Nam.
Cho nên những thế lực cự đầu chẳng ai thèm để tâm đến hắn, ngược lại đề phòng nhìn lấy nhau, bắt đầu hình thành cục diện giằng co.
Mà ngay lúc bầu không khí giương cung bạc kiếm, một nhân ảnh màu trắng chẳng tham gia tranh chấp, nhưng lại có thể lẫn tránh qua cảm ứng của vô cường giả tại hiện trường, di chuyển trong hư không, xuyên qua tầng tầng không gian, nhắm đến kiện bảo tọa muốn ngồi xuống.
Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của Lạc Nam phát hiện ra tung tích của nhân ảnh này, sắc mặt bỗng trở nên quái dị, bởi vì hắn nhận ra người này là ai…
“Tuế Nguyệt?”