Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

chương 1477: 1477: trước giết hai tên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lôi Linh Giới là một phiến Đế Địa Giới nằm ở phụ cận Côn Lôn Đế Thiên, có lịch sử tương đối lâu đời, được cầm đầu bởi Lôi Linh Tông, là tông môn hùng mạnh nhất giới, có hai vị cường giả mang tiềm năng thành Thiên Đế.

Một người là Phó Tông Chủ, một người là Tông Chủ của Lôi Linh Tông…

Đã đột phá Địa Đế vài chục vạn năm về trước, Phó Tông Chủ và cả Tông Chủ của Lôi Linh Tông tuổi tác đang ở giai đoạn sung mãn của một đời cường giả, quan trọng nhất hai người còn là huynh đệ song sinh, quan hệ cực kỳ hòa thuận, người này luôn muốn tạo điều kiện tốt nhất để người kia phát triển.

Ở tại Lôi Linh Giới, đôi huynh đệ song sinh này là thần tượng của vô số người, danh vọng cực kỳ cao.

Hôm nay là một ngày cực kỳ trọng đại của Lôi Linh Giới, khi Lôi Linh Tông muốn tuyển chọn đệ tử định kỳ vạn năm một lần.

Đến từ khắp các nơi trong thế giới, thậm chí không ít thế giới cấp thấp hơn ngoài vũ trụ, vô số thanh niên, thiếu nữ hội tụ mà về, mang theo ước vọng gia nhập Lôi Linh Tông để có thể nhất phi trùng thiên, trở thành một đời cường giả.

Điểm chung của tất cả bọn hắn là đều sở hữu Lôi Thuộc Tính, bởi Lôi Linh Tông là tông môn chủ tu Lôi Hệ.

Sơn môn của Lôi Linh Tông nằm ở ba ngàn tòa Lôi Đỉnh Sơn, quần thể kiến trúc cổ kính uy nghi, cao chọc trời khi được xây dựng sát chân mây, nơi liên tục có sấm sét đánh xuống.

Tu sĩ Lôi Linh Tông mượn sét để luyện thân, mượn Lôi để luyện Lực, còn có trận pháp triệu hoán Thiên Kiếp, quả thật là thiên đường của tu sĩ Lôi Hệ.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Giữa không trung, một kiện Lôi Đài với bán kính ngàn dặm khổng lồ treo lơ lửng, bên trên Lôi Đài lúc này là vô số thân ảnh trẻ tuổi đang hỗn chiến kịch liệt, không ai nhường ai.

Quy tắc thắng bại cực kỳ đơn giản, ba vạn người tham dự chỉ tuyển chọn 3000 người sau cùng còn trụ nổi trên Lôi Đài, đào thải tận chín mươi phần trăm.

Hiển nhiên, lần tuyển chọn đệ tử định kỳ của Lôi Linh Tông đã chính thức bắt đầu…

Bốn phía ở các ngọn núi xung quanh, vô số tu sĩ từ khắp nơi kéo đến quan sát tình cảnh này, muốn xem thử thiên tài nào sẽ được Lôi Linh Tông chiêu mộ.

Bên cạnh đó, hàng vạn đệ tử Lôi Linh Tông cũng có mặt, muốn xem thử tiềm lực của những sư đệ, sư muội tương lai của mình ra sao.

Bất quá mặc dù như vậy, ánh mắt của đám đông thỉnh thoảng vẫn hướng về bên trên ngọn cao nhất trong Lôi Đỉnh Sơn quan sát, mang theo cuồng nhiệt và hâm mộ.

Bởi vì tọa lạc bên trên đó chính là tám thân ảnh hùng mạnh bậc nhất Lôi Linh Giới, cao tầng Lôi Linh Tông cũng đang quan sát quá trình tuyển chọn đệ tử này.

Cầm đầu là Tông Chủ Lôi Chiến, Địa Đế cường giả tối đỉnh, chỉ cách Thiên Đế một bước.

Kế đến là Phó Tông Chủ Lôi Cuồng, Địa Đế cường giả tối đỉnh, chỉ cách Thiên Đế một bước.

Sáu người còn lại chính là những trưởng lão của Lôi Linh Tông, Đại Trưởng Lão là Địa Đế, năm người khác đều là Đại Đế.

Có thể thấy với đội hình như vậy, ở trong hàng ngũ Địa Đế Cấp Thế Lực thì Lôi Linh Tông cũng khá có danh vọng.

Đại Trưởng Lão vuốt râu mỉm cười nhìn đám hậu bối đang chiến đấu, lên tiếng hỏi:

“Tông Chủ và Phó Tông Chủ có cái nhìn thế nào về chất lượng đệ tử lần này?”

“Haha, thiên tài Lôi Linh Giới chúng ta ngày một nhiều hơn, Bổn Tông Chủ thậm chí muốn tuyển nhiều một chút!” Lôi Chiến cười sang sảng, râu ria bặm trợn che phủ một nửa khuôn mặt nhưng tính cách phóng khoáng vô cùng.

“Tạm được mà thôi!” Lôi Cuồng diện mạo y đúc đại ca Lôi Chiến, bất quá không có râu, ngược lại khá là kiêu ngạo.

Chư vị trưởng lão nhẹ gật đầu, nhận xét như vậy quả là rất hợp với phong cách của đôi huynh đệ này.

NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO!

Trong lúc toàn thể Lôi Linh Giới đang nhiệt liệt, từng âm thanh kh/ủng bố bất chợt từ bên ngoài hàng lâm, mang theo uy nghiêm tuyệt đối như muốn nhấn chìm Lôi Linh Giới.

“Chuyện gì xảy ra?” Sắc mặt toàn trường đại biến.

RỐNG!

Không để bọn hắn đợi lâu, ba ngàn tòa Lôi Đỉnh Sơn đã chìm trong bóng tối, hay nói đúng hơn là ánh mặt trời đã hoàn toàn bị che phủ.

Từ những thanh thiếu niên trẻ tuổi, người quan chiến, các đệ tử cho đến cao tầng của Lôi Linh Tông hoảng sợ ngẩng đầu nhìn lên.

Chẳng biết từ bao giờ, một kiện Cung Điện uy nghiêm đến cực điểm do chín con rồng như đến từ thời đại nguyên thủy sơ khai lôi kéo, hàng lâm mà đến.

Bá Vũ Điện.

Ba chữ khí phách, cao quý và lẫm liệt đập thẳng vào mắt vô số người, khiến linh hồn bọn hắn rung động mạnh.

Bên trên Bá Vũ Điện, một nam hai nữ ung dung mà đứng, khí chất như tiên trên trời, lạnh lùng nhìn xuống chúng sanh, sát cơ khóa chặt Lôi Chiến và Lôi Cuồng.

“Chết!”

Lạc Nam thản nhiên mở miệng.

Hắn vừa dứt lời, Cửu Đại Kim Cương Thiên Long đã nhận lệnh, chúng nó như quái vật hung tàn nghiền ép mà xuống, vuốt rồng khổng lồ vung ra, muốn bóp chết cả Lôi Cuồng và Lôi Chiến.

“Thật là bá đạo, các hạ rốt cuộc là ai? Vì sao nhắm vào Lôi Linh Tông chúng ta?” Một vị Trưởng Lão vừa sợ vừa giận quát.

“Ta nhận ra hắn! hắn chính là Côn Lôn Thiếu Chủ!” Đại Trưởng Lão toàn thân run rẩy nói:

“Chẳng lẽ Côn Lôn đã muốn đánh chiếm Lôi Linh Giới chúng ta rồi sao? khoảng cách hai giới thật sự quá gần!”

Lời của Đại Trưởng Lão vừa vang lên, toàn bộ Lôi Linh Giới đồng loạt phẫn nộ.

Côn Lôn Giới mặc dù rất mạnh, nhưng bọn hắn không thù không oán, vậy mà lại muốn đánh chiếm bọn hắn?

“Không thể được, chúng ta thà tử chiến không hàng!” Sáu vị Trưởng Lão Lôi Linh Tông trầm thấp thốt lên.

Mắt thấy Lôi Chiến và Lôi Cuồng trở thành bia ngắm, sáu người giận dữ phi thân mà lên.

XOẸT…OÀNH!

Cửu Sắc Đế Lôi phủ xuống gia thân, sáu người đồng loạt triển khai công kích mạnh mẽ:

“Thiên Lôi Quyền!”

Đầy trời Cửu Sắc Đế Lôi ngưng tụ thành sáu loại quyền kình kh/ủng bố, hung hăng đánh vào Cửu Đại Kim Cương Thiên Long.

RỐNG!

Đáng tiếc, trước sức phòng ngự gần như tuyệt đối của Kim Cương Thiên Long, Thiên Lôi Quyền chỉ như lấy trứng chọi đá, mặc cho Cửu Sắc Đế Lôi điên cuồng oanh tạc, Kim Cương Thiên Long vẫn nghiền nát tất cả.

“Thật là vô dụng!”

Trong ánh mắt khó tin của tất cả mọi người, Lôi Chiến cùng Lôi Cuồng bỗng mắng chửi sáu vị trưởng lão một tiếng.

Sau đó, từ cơ thể bọn hắn là Ma Lực ngập trời ầm ầm phá xác mà ra.

Diện mạo cấp tốc thay đổi, Lôi Chiến và Lôi Cuồng đã hóa thành hai người hoàn toàn khác.

Y phục đen kịch gia thân, Ma Khí hung lệ khắp trời, một người tỏa ra khí tức Thiên Ma Đế khiến lòng người lạnh lẽo, một người khác cũng tiệm cận Thiên Ma Đế.

“Làm sao có thể?”

Nhìn thấy hai vị thần tượng của mình hóa thành hai tên cường giả Ma Tu hoàn toàn khác, toàn bộ Lôi Linh Giới cảm thấy choáng váng, cảm thấy như đang nằm mơ, mọi thứ quá mức không chân thật.

“Không hổ danh là kẻ được treo giá 1 tỷ Tru Tiên Điểm, vậy mà phát hiện ra thân phận của bọn ta!” Tên Thiên Ma Đế cất tiếng cười âm trầm.

“Haha, đầu của ngươi sớm muộn gì chúng ta cũng đến lấy, còn bây giờ thì tạm biệt!” Kẻ còn lại cũng ngông nghênh đến cực điểm.

Hai người tham lam nhìn chằm chằm Lạc Nam, nhưng lại muốn đánh bài chuồn.

Bọn hắn là sát thủ, vốn muốn giả dạng thành Lôi Chiến và Lôi Cuồng ở Lôi Linh Giới, lợi dụng khoảng cách gần để theo dõi nhất cử nhất động của Lạc Nam ở Côn Lôn, chờ hắn lộ ra sơ hở sẽ động thủ ám sát.

Nào ngờ đã bị Lạc Nam phát hiện tìm đến, kế hoạch thất bại…không chuồn thì ở làm gì?

Côn Lôn Giới rất gần, vị Nữ Hoàng kia có thể đánh đến bất kỳ lúc nào, chưa kể nơi này còn có chi nhánh của Săn Ma Điện.

Hai người sẽ không ngu đến mức cố đấm ăn xôi muốn giết Lạc Nam để rồi thiệt mạng.

Nghĩ đến đây, trong tay hai tên đồng loạt xuất hiện Đế Cấp Dịch Không Phù, cho phép bọn hắn dịch không mà đi.

“Hẹn gặp lại cái đầu 1 tỷ Tru Tiên Điểm!” Hai người hú lên quái dị, bóp nát Dịch Không Phù trong tay.

Phù Văn lóe lên bao phủ cả hai, muốn mang theo bọn hắn dịch chuyển đến nơi khác.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Nhưng ngay lúc đó, Thiên Địa bỗng nhiên rung động.

Trước sự kinh sợ của toàn trường, ba ngàn Lôi Đỉnh Sơn đột ngột sáng lên, vô số Trận Pháp hình thành như thiên la địa võng, ngăn cách không gian với thế giới bên ngoài.

Dịch Tinh Phù đã nát, hai tên sát thủ vẫn đứng im tại chỗ, hiển nhiên Phù Chú gặp Trận Pháp cao cấp hơn đã mất đi tác dụng.

“Không thể nào, ngươi bố trí Trận Pháp từ bao giờ?” Tên tiệm cận Thiên Ma Đế vừa không dám tin, vừa phẫn nộ gầm thét.

“Không cho chúng ta rời đi, vậy ngươi sẽ hối hận!” Tên Thiên Ma Đế càng tàn độc hơn.

Biết tạm thời vô pháp chạy trốn, hắn lập tức thi triển thân pháp, hóa thành tầng tầng lớp lớp tàn ảnh lao đến Lạc Nam, muốn lấy mạng của hắn.

ONG!

Nhưng đối mặt với hắn lại là một thanh Trường Thương như sao băng xuyên phá không gian lao vọt đến, mang theo sát cơ ngập trời, Lôi Đình trí mạng, sáu tầng Thương Vực đang gào thét.

Âu Dương Thương Lan vừa mới phóng ra Loạn Tinh Thương.

“Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo? sáu tầng Thương Vực?”

Thiên Ma Đế hoảng sợ hét lớn, Thiên Ma Đế Lực nhanh chóng triển khai tạo thành một màn chắn bảo hệ xung quanh cơ thể.

OÀNH!

Loạn Tinh Thương xuyên phá mà vào, sáu tầng Thương Vực nghiền ép tất cả, Thiên Ma Đế Lực ầm ầm vỡ vụn.

PHỐC!

Nhất thương xuyên thấu mà qua, một nửa cơ thể Thiên Ma Đế hóa thành máu đỏ.

Âu Dương Thương Lan khi vừa đột phá Địa Đế đã có thể chiến với Thiên Đế, hiện tại sau khi luyện hóa số lượng lớn Nguyên Thạch, tu vi chỉ còn cách Thiên Đế nửa bước chân, lại thêm lĩnh ngộ Thương Vực cả đời của Đại Trưởng Lão Tiên Ma Cung là Âu Dương Vô Song để lại, Thiên Ma Đế tầm thường sao có thể là đối thủ của nàng?

Ở phía bên khác, Võ Tam Nương đã đạp không lao vụt lên, Quyền Vực cùng Chiến Vực cùng lúc bùng nổ.

Hai loại vực song song nghiền ép, chân dài miên mang của nàng bá đạo đạp xuống:

“Phân Chia Thiên Hạ!”

Ba ngàn Lôi Đỉnh Sơn chấn động.

Chỉ thấy cường giả tiệm cận Thiên Ma Đế toàn thân bị hai loại Vực áp bách không thể động đậy, đón nhận một cước trực diện của Võ Tam Nương, hóa thành thịt vụn, máu tươi ngập trời.

Phân Chia Thiên Hạ đã được Lạc Nam tự mình tu luyện, sau đó thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công nâng cấp, truyền thụ lại cho Võ Tam Nương.

Nó hiện tại là một môn Vũ Thể Kỹ kinh khủng, không thua Sâm La Vạn Tượng Cước của Lạc Nam chút nào.

“Sao…các ngươi có thể mạnh như vậy?”

Nhìn Loạn Tinh Thương của Âu Dương Thương Lan cắm thẳng vào đầu mình, tên Thiên Ma Đế cười thảm thiết, Dao Găm Đế Cấp Thượng Phẩm trong tay vừa bị đâm đến nát vụn.

“Là các ngươi quá yếu mà thôi, là Sát Thủ, đột phá Thiên Ma Đế mà ngay cả Sát Vực cũng chưa lĩnh hội!” Âu Dương Thương Lan giọng điệu bình thản.

Loạn Tinh Thương chấn động, sinh mệnh của tên Thiên Ma Đế nhanh chóng trôi đi.

Thiên Ma Đế mạnh hơn Địa Đế ở chỗ sở hữu Thiên Ma Đế Lực, đây là loại lực lượng cực kỳ áp đảo.

Đáng tiếc, Âu Dương Thương Lan và Võ Tam Nương đều đã toàn diện luyện hóa truyền thừa của cường giả Tiên Ma Cung, nên các nàng đã sở hữu Thiên Đế Lực khi chỉ là Địa Đế, làm ưu thế cơ bản khi chênh lệch tu vi không sót lại chút nào.

VÈO!

Từ cơ thể hai tên sát thủ, Linh Hồn trong suốt mờ ảo lao vọt ra, muốn đào tẩu và tìm người đoạt xác.

“Đoạt Hồn!”

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của Lạc Nam khai mở, dập tắt hy vọng cuối cùng của bọn hắn.

Hắn nhẹ phất tay, Trận Pháp giải trừ…thiên địa khôi phục sự tĩnh lặng vốn có.

Võ Tam Nương cùng Âu Dương Thương Lan một lần nữa trở về vị trí, ngoan ngoãn đứng sau lưng Lạc Nam, bộ dạng nhu nhuận dường như không ai nhìn thấy các nàng vừa mới ung dung diệt trừ hai tên đỉnh cấp cường giả.

“Cái này…cái này…cái này…”

Rung động, khiếp sợ, sùng bái tột đỉnh…là những từ có thể diễn tả cảm xúc của toàn bộ Lôi Linh Giới lúc này.

Không ai ngờ đến, Lôi Chiến và Lôi Cuồng hai vị cường giả lại bị một Thiên Ma Đế và một tiệm cận Thiên Ma Đế ngụy trang mà thành.

Càng không ai ngờ đến, Côn Lôn Thiếu Chủ cường thế đến cực điểm trực tiếp ngự Bá Vũ Điện giết tới.

Lấy thế lôi đình bạo vũ, hai vị nữ nhân tuyệt mỹ bên cạnh hắn toàn diện nghiền ép, bình định toàn cục.

Từ đầu đến cuối, Côn Lôn Thiếu Chủ chưa từng ra tay, chỉ có Trận Pháp bí ẩn ngăn cản hai tên sát thủ đào tẩu là tạm thời không có lời giải.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Lôi Linh Giới chỉ cảm thấy thần tượng Lôi Chiến và Lôi Cuồng không còn thơm, người nên thần tượng phải là nam tử nhìn qua cực kỳ trẻ trung ở trước mặt.

“Bẩm…bẩm Lạc Thiếu Chủ, không biết Tông Chủ và Phó Tông Chủ nhà ta thế nào rồi?”

Đại Trưởng Lão là người lấy lại tinh thần đầu tiên, hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh mở miệng hỏi.

Hắn xin thề, cả đời của hắn chưa từng hồi hộp đến như vậy.

Ở trước mặt một nam hai nữ này, Đại Trưởng Lão cảm thấy một Địa Đế như mình quá mức vô dụng, hoàn toàn không đủ tư cách để so sánh.

Vì sao đều chưa phải Thiên Đế, lại có sự chênh lệch khủ/ng bố đến mức như vậy chứ?

Nghe Đại Trưởng Lão hỏi, toàn bộ Lôi Linh Tông mới lấy lại tinh thần.

Một vị Hộ Pháp vừa mới chạy đi kiểm tra quay về, vừa mừng vừa sợ báo cáo:

“Bẩm các vị Trưởng Lão, Hồn Bài của Tông Chủ và Phó Tông Chủ vẫn còn nguyên vẹn!”

“Đương nhiên còn nguyên vẹn!” Lạc Nam lên tiếng cười nói:

“Nếu như Lôi Chiến cùng Lôi Cuồng xảy ra vấn đề gì, Hồn Bài sẽ phản ứng, làm sao bọn chúng có thể hoàn hảo ngụy trang?”

“Tốt quá!” Toàn bộ Lôi Linh Giới nghe vậy thở phào, cẩn thận hỏi:

“Mong Lạc Thiếu Chủ chỉ điểm nơi hai người bọn hắn bị bắt!”

Lạc Nam nhẹ gật đầu, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn phát sáng, toàn diện mở ra, quét ngang quét dọc khắp Lôi Đỉnh Sơn.

Rất nhanh, hắn đã phát hiện một kiện Pháp Bảo Không Gian đạt đến Đế Cấp Thượng Phẩm đang bí mật ẩn núp, hóa thành kích thước nhỏ như một con vi trùng.

Đây chính là Pháp Bảo đang giam giữ Lôi Chiến và Lôi Cuồng, trước đó thuộc quyền sở hữu của Thiên Ma Đế.

Lạc Nam vung tay chụp đến.

Pháp Bảo run sợ muốn phản kháng, đáng tiếc chẳng làm nên trò trống gì trước uy thế của Lạc Nam.

Hắn phất tay, hai tên nam tử trung niên vô cùng chật vật được thả ra.

“Tông Chủ…Phó Tông Chủ!” Đám trưởng lão nhìn thấy cảnh tượng xém chút ngất đi.

Bởi vì ánh mắt của Lôi Chiến và Lôi Cuồng lúc này hoàn toàn vô hồn, như người thực vật mơ mơ màng màng.

Hiển nhiên vì để hoàn hảo ngụy trang, hai tên sát thủ đã Sưu Hồn bọn hắn để đọc sạch ký ức, điều này dẫn đến Linh Hồn bị thương vô cùng nghiêm trọng.

Lôi Chiến và Lôi Cuồng là trụ cột của Lôi Linh Giới, lúc này rơi vào thảm cảnh như vậy, ai còn có thể vui mừng?

Toàn bộ Lôi Linh Giới trở nên ảm đạm, bầu không khí bi thương bao trùm…

“Yên tâm đi!” Lạc Nam có chút áy náy nói:

“Bọn hắn bị như vậy là do ta liên lụy, bổn Thiếu Chủ sẽ chịu trách nhiệm!”

Nói xong, lấy ra hai bình Tẩy Hồn Thủy rót vào trong miệng Lôi Chiến và Lôi Cuồng.

Trong ánh mắt mong đợi của toàn trường, ánh mắt hai người dần dần xuất hiện vẻ thần thái, linh trí khôi phục, ngơ ngác nhìn nhau:

“Chúng ta còn sống sao?”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio