Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

chương 1801: 1801: khắp nơi cường thế

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Khốn kiếp, vì sao vẫn chưa có ai chi viện chúng ta?”

Tộc Trưởng Khổng Tước Tộc, Khổng Nhạc sắc mặt âm trầm đến cực điểm.

Xung quanh hắn lúc này cục diện đang vô cùng hỗn loạn.

Liên tục là những tiếng xé gió như muốn xé rách cả không gian vang vọng bên tai.

Hàng vạn Khổng Tước Quân sau lưng mọc ra đôi cánh diễm lệ, tốc độ đẩy nhanh đến mức độ cao nhất, hai tay không ngừng triển khai các loại vũ kỹ phát động công kích.

Có thể thấy Khổng Tước Tộc là đội quân tinh nhuệ, dù phải chiến đấu ở vận tốc cực kỳ cao nhưng hàng ngũ vẫn chỉnh tề, mỗi quân lính đều chú ý xung quanh, sẳn sàng hỗ trợ đồng đội bất cứ lúc nào.

Mặc dù như vậy, Khổng Tước Quân lúc này cũng đang trải qua cuộc chiến vô cùng chật vật.

Bởi vì bọn hắn mặc dù tốc độ rất nhanh, nhưng kẻ địch lại còn nhanh hơn.

Đó là Phong Ảnh Quân do hai vị Nữ Đại Tướng là Á Hy Thần và Á Liên Nga thống lĩnh.

Phong Ảnh Quân do Tinh Linh Tộc tạo thành với bốn đôi cánh mỏng như cánh ve trên lưng, mỗi một lần vỗ cánh đều như dịch chuyển không gian, tốc độ nhanh gấp hai lần so với Khổng Tước Tộc.

Chưa kể mỗi một thành viên của Khổng Tước Quân cũng được trang bị Pháp Bảo, Vũ Khí do Ải Nhân Tộc luyện chế.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…

Tới lui như ảo ảnh, một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, tàn ảnh lướt đi, lông vũ Khổng Tước tung bay tán loạn.

Máu tươi phun trào, Phong Đao trong tay Phong Ảnh Quân đã xin tí huyết trên cơ thể Khổng Tước Quân.

Đương nhiên trong chiến đấu hỗn loạn, Khổng Tước Quân vẫn nhiều lần thi triển vũ kỹ đánh trúng cơ thể các thành viên Phong Ảnh Quân.

Nhưng điều đáng nói ở chỗ cứ mỗi lần có một thành viên của Phong Ảnh Quân bị thương, những người lân cận liền phóng thích Mộc Hệ Thuộc Tính hòa vào cơ thể của đồng bọn, vết thương nhanh chóng được phục hồi.

Tinh Linh Tộc ở Việt Long Đế Quốc có một ưu thế chính là Mộc Hệ Thuộc Tính, hỗ trợ trị thương cho nhau bằng các loại Vũ Kỹ Mộc Hệ, lại thêm Bất Tử Dịch Thủy phòng thân, chiếm ưu thế quá nhiều.

“Đây thật sự là Phong Ảnh Quân sao?” Đại Trưởng Lão của Khổng Tước Tộc cũng là người đang thống lĩnh Khổng Tước Quân sắc mặt khó coi đến cực hạn.

Trong quá khứ hắn cũng từng đụng độ với Phong Ảnh Quân dưới thời của Nghịch Long Đế.

Tại thời kỳ đó, Phong Ảnh Quân tuy nguy hiểm trong việc vận dụng ưu thế về mặt tốc độ rình rập ám sát địch nhân nhưng việc đối kháng trực diện với Quân Đội khác chưa bao giờ là sở trường.

Bởi vì sức phòng thủ của Phong Ảnh Quân cực kỳ yếu kém, nếu không may trúng phải một đòn của cường giả cùng cấp cũng trọng thương hoặc mất mạng.

Vì vậy Phong Ảnh Quân chỉ phát huy sức mạnh vượt trội khi có Sơn Cự Quân hoặc Hỏa Kỵ Quân mở đường, gắn bó chặt chẽ.

Vậy mà lúc này đây, Phong Ảnh Quân dưới sự thống lĩnh của Á Hy Thần và Á Liên Nga đánh thẳng vào địa bàn Khổng Tước Tộc, Phong Ảnh Quân hiên ngang đối chiến Khổng Tước Quân, không hề e ngại việc ma sát hay va chạm.

Thứ tạo nên sự khác biệt đó chính là Mộc Hệ Thuộc Tính, Pháp Bảo trang bị tận răng và Bất Tử Dịch Thủy.

Ngoài ra, một vị đại tướng của Phong Ảnh Quân đóng vai trò chủ chốt là Á Hy Thần lại đang trấn thủ cục diện một cách hết sức bình tĩnh.

Dựa vào việc sử dụng khả năng đặc biệt của Thiên Hương Ngọc Thể, lan tỏa mùi hương gia tăng tinh thần và mức độ hưng phấn cho phe nhà, quấy nhiễu giác quan của quân địch.

Phản Thiên Mộc cùng Phệ Thiên Mộc được nàng thành thục điều động, liên tục tạo thành những tấm màn chắn bảo hộ cho quân đội dưới trướng của mình.

Có thể nói so với tiền thân trước kia, Phong Ảnh Quân hiện tại là một phiên bản cải tiến hoàn thiện hơn, hùng mạnh hơn, đáng sợ hơn theo đúng cái cách mà Lạc Nam mong muốn.

“Hừ, chiến đấu với ta mà dám phân tâm, ai cho ngươi lá gan?”

Một vị nữ tướng khác là Á Liên Nga sắc mặt lạnh lùng, Phong Thiên Đế Lực cuồn cuộn hòa vào Phi Phong Đao trong tay, Cửu Tầng Đao Vực và Cửu Tầng Chiến Vực bùng phát:

“Nhất Đao Trảm Tướng!”

Đao khí xung thiên, một đao trảm thẳng xuống cổ Khổng Tước Đại Trưởng Lão.

“Không xong!”

Quả thật đang bị cục diện làm cho phân tâm, Khổng Tước Đại Trưởng Lão xém chút ăn phải một đao khủng bố, phải hóa thân thành bản thể Khổng Tước, đôi cánh lộng lẫy bắn ra vô số lông vũ sắt lẹm phá giải một đao mạnh mẽ của Á Liên Nga.

“Thần Thông – Khổng Tước Vũ Tiễn!”

Khổng Tước Đại Trưởng Lão triển lộ thần thông, giang rộng đôi cánh, vô số lông vũ sắt lẹm từ cơ thể bay ra phóng lên tận trời, số lượng lên đến hàng vạn.

“Vạn Tiễn Xuyên Tâm!”

Sát Vực bùng phát, Khổng Tước Đại Trưởng Lão thi triển vũ kỹ, khóa chặt thân ảnh Á Liên Nga.

VÙ VÙ VÙ VÙ…

Tất cả Khổng Tước Vũ Tiễn mang theo sát cơ dữ dội bắn qua bốn phương tám hướng, phong tỏa mọi đường lui của Á Liên Nga.

Nhưng mà rõ ràng từ đầu đến cuối nàng không hề có ý định rút lui.

Đôi mắt trong trẻo lóe lên hóa thành một đôi Long Nhãn màu bích lục.

RỐNG!

Một hư ảnh kiệt ngạo ngửa đầu gầm rống như xé tan thiên địa, hư ảnh Thanh Phong Dực Long bá đạo xuất hiện sau lưng của nàng.

Đó là một con Cự Long Tây Phương với đôi cánh thịt rộng lớn, diện mục hung ác dữ tợn.

“Thanh Long Trảm!”

Trên cánh tay của Á Liên Nga hiện lên lít nha lít nhít các đường Long Văn màu xanh, thanh Phi Phong Đao ngân vang.

Á Liên Nga nắm chặt trường đao quét ngang, bạo phong nghiền nát tất cả, hư ảnh Thanh Phong Dực Long càn quét tứ phương, sức mạnh của Long Văn kết hợp Đao Pháp triển lộ cực kỳ rõ nét.

RĂNG RẮC…

Hàng vạn Khổng Tước Vũ Tiễn bị Phong Đao nghiền thành mảnh vụn.

Sau lưng Á Liên Nga, đôi cánh rồng xuất hiện, tốc độ còn nhanh hơn cả cánh của Tinh Linh, thoáng cái đã ở trước mặt đối thủ.

Nàng động ý niệm, vô số dây leo giữa tinh không bắn ra trói chặt cơ thể Đại Trưởng Lão của Khổng Tước Tộc, Phi Phong Đao đặt ngay cổ hắn, mắt rồng uy nghiêm, anh khí bừng bừng thản nhiên nói:

“Hàng hoặc chết!”

“Tộc Trưởng cứu ta!” Đại Trưởng Lão Khổng Tước Tộc hoảng hốt nhìn về phía Khổng Nhạc cầu cứu.

Khổng Nhạc lắc đầu cười khổ.

Hắn cũng rất muốn cứu Đại Trưởng Lão, nhưng khi đưa mắt nhìn lên một thân ảnh đang đứng giữa bầu trời, tất cả chiến ý của hắn đều biến mất dạng.

Nàng chính là một tồn tại khiến Khổng Nhạc hiểu rằng mình vô pháp chống lại.

Cửu Huân Dao một thân khoác lấy Cửu Thiên Huyền Y cao quý không gì tả nổi, ánh mắt không chút ba động nhìn xuống cảnh tượng diễn ra.

Mặc dù nàng từ đầu đến cuối vẫn chưa từng xuất thủ, nhưng Khổng Nhạc hiểu rằng nếu một khi mình dám ra tay, chắc chắn Cửu Huân Dao sẽ khiến mình phải hối hận.

Từng thấy nàng lấy sức một người đại chiến cửu đại Trưởng Lão của các tộc Thần Thú, sử dụng một môn Thần Thông có tên gọi Tế Bát Bạo Nhất Nộ bắn nát cả tòa Đế Cấp Cực Phẩm Trận Pháp, diệt sát một trưởng lão Trận Điện trong nháy mắt.

Khổng Nhạc đâu có ngu mà lao lên tìm đường chết?

Hiện tại hắn chỉ muốn Khổng Tước Quân của mình cố gắng kéo dài thời gian chờ đợi chi viện của Tru Nghịch Liên Minh.

Nhưng tín hiệu đã truyền đi rất lâu rồi, vì sao chưa có ai phản hồi trở lại?

Khổng Nhạc dần dần cảm thấy bất an.

Ở phía bên kia, Á Liên Nga bắt sống Khổng Tước Đại Trưởng Lão, nàng liền chuyển mục tiêu đến những tên Trưởng Lão khác.

Ở Bạch Hổ Tộc, tộc trưởng Bạch Khởi đồng dạng cũng có cùng thắc mắc với Khổng Nhạc.

Hắn đã phát tín hiệu chi viện, vì sao đến nay vẫn chưa thấy người đến?

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Âm thanh chấn động dữ dội khiến toàn bộ Bạch Hổ Tộc lắc lư không ngớt, mỗi một lần tiếng này vang lên liền như một thanh đại chùy hung hăng gõ vào đầu Bạch Khởi.

Chỉ thấy tất cả Bạch Hổ Quân đang kết thành trận hình, phối hợp với một vị trưởng lão Chiến Trận Sư và một vị trưởng lão Thống Quân Sư, bạo phát ra Quân Vực, Sát Vực chỉ để gia cố Hổ Lâu Đại Trận, ngăn cản địch quân xâm nhập.

Ở phía bên ngoài, vô số người khổng lồ đầu đội tinh không, chân đạp ngôi sao, trên cơ thể lồi lõm vô số đường gân hoàng kim chói lọi đang ra sức đấm mạnh, cố gắng oanh phá Hổ Lâu Đại Trận.

Mỗi một đấm đều khiến toàn bộ Bạch Hổ Tộc run lên bẩy bẩy, nhưng nhờ toàn tộc trên dưới một lòng, những người khổng lồ tạm thời chưa thể đánh nát trận pháp.

Những người khổng lồ này chính là Sơn Cự Quân cho Cự A Man thống lĩnh.

Tuân theo mệnh lệnh của Lạc Nam, Sơn Cự Quân muốn chinh phục Bạch Hổ Tộc.

Nào ngờ vừa nhìn thấy Bạch Miêu Miêu đi cùng với Sơn Cự Quân, Bạch Hổ Tộc vốn nổi danh hiếu chiến lại như chuột thấy mèo, không dám tiến ra nghênh tiếp.

Ngược lại vận dụng đại trận hộ tộc là Hổ Lâu Đại Trận, điều động tất cả Bạch Hổ Quân phóng thích lực lượng bảo hộ Trận Văn, không để Sơn Cự Quân đánh vào để chờ đợi Nghịch Long Liên Quân chi viện.

Thế trận lâm vào trạng thái giằng co, Sơn Cự Quân phẫn nộ vì Bạch Hổ Tộc lẫn trốn không dám ứng chiến, Bạch Hổ Tộc lại đang nóng ruột nóng gan vì viện quân chưa đến.

Nếu chỉ có Sơn Cự Quân, Bạch Hổ Tộc thân là đại tộc đương nhiên không ngại cuồng chiến một trận.

Nhưng mà bên phía kẻ địch còn có Bạch Miêu Miêu.

Nàng là Hắc Vân Bạch Hổ, khí tức của Bạch Hổ Biến Dị đó có thể áp bách tất cả tộc nhân của Bạch Hổ Tộc.

Bạch Hổ Tộc đâu có ngu xuẩn mà chiến đấu trong hoàn cảnh bất lợi?

Bất quá, sự kiên nhẫn của Cự A Man cũng có giới hạn.

Thấy quân đội của mình vẫn chưa phá được Hổ Lâu Đại Trận, hắn hừ lạnh một tiếng, cơ thể to lớn bước lên.

Sắc mặt Cự A Man trở nên thành kính, hai tay hướng về phía trước hô vang:

“Cuồng Thiên Trụ!”

OÀNH!

Một thanh cột trụ khổng lồ đen kịch nghiền vỡ không gian vô tận hàng lâm mà đến.

Nặng nề, kiên cố, cảm giác áp bách cực nặng như một thanh cột chống trời.

Đây chính là Cuồng Thiên Trụ mà Lạc Nam ban phát cho Sơn Cự Quân.

Trải qua thời gian được Cự A Man dốc lòng bồi dưỡng, nay nó đã trở thành một kiện Đế Binh chân chính.

“Toàn quân theo ta phá trận!” Cự A Man uy nghiêm quét.

Theo ý niệm của hắn, Cuồng Thiên Trụ cấp tốc biến lớn lên hàng vạn trượng, kích thước khổng lồ gấp hàng vạn lần Cự Nhân Tộc như Cự A Man.

Theo sau đó, toàn bộ Sơn Cự Quân xếp thành hàng, tầng tầng lớp lớp nâng đỡ Cuồng Thiên Trụ lên vai mình.

Tất cả bạo phát Hoàng Kim Đường Gân khảm nạm lên trên Cuồng Thiên Trụ.

“Công phá!”

Cự A Man đi đầu, toàn bộ Sơn Cự Quân ngửa đầu gầm thét:

“NÁT ĐI!”

Cả đám nâng lấy Cuồng Thiên Trụ lùi lại lấy đà, sau đó hung hăng lao thẳng vào Hổ Lâu Đại Trận.

“Không được!” Sắc mặt Bạch Khởi đại biến.

OÀNH!

Như thiên thạch va chạm, toàn bộ Bạch Hổ Tộc như muốn nổ tung.

PHỐC!

Chiến Trận Sư và Thống Quân Sư đang điều khiển Hổ Lâu Đại Trận thổ huyết bay ngược, toàn thân co giật vì trọng thương.

Cái đầu hổ khổng lồ bặm trợn bị Cuồng Thiên Trụ nghiền nát.

“Không được!”

Sắc mặt vài vị trưởng lão Bạch Hổ Tộc kịch biến.

Bọn hắn vội vàng phun ra Tinh Huyết của mình lên trên Hổ Lâu Đại Trận.

Thoáng chốc toàn bộ Trận Pháp được khôi phục, lại một lần nữa thành công ngăn cản bước tiến của Sơn Cự Quân.

Bạch Khởi không tiếc vận dụng Đế Cấp Cực Phẩm Đan Dược cho Chiến Trận Sư và Thống Quân Sư dưới trướng phục hồi, tiếp tục chấp hành nhiệm vụ.

“Thật là phiền phức!” Cự A Man căm tức siết chặt nắm tay.

“Không có phiền, chuyện này khá đơn giản!” Tiếng cười lãnh ngạo từ phía sau lưng hắn truyền đến.

Cự A Man quay đầu nhìn người vừa nói, hai mắt sáng lên: “Đại tỷ?”

Người đến chính là Cự Mỹ Anh.

“Ngọc Thanh tỷ phân phó ta đến viện trợ các ngươi!” Cự Mỹ Anh nhẹ gật đầu.

Nàng ung dung bước lên phía trước, thân thể biến đến lớn hơn cả Cự A Man, khí thế huyết mạch Cự Thần áp đảo toàn bộ Cự Nhân Tộc.

Cự Mỹ Anh nâng đôi bàn tay, diện mục nghiêm nghị:

“Hư Vô Tổ Phù – Hư Vô Chi Lực!”

ONG ONG ONG ONG…

Theo ý niệm của nàng, vô cùng vô tận Hư Vô Chi Lực từ lòng bàn tay của nàng cuồn cuộn tiến ra, trong suốt và quỷ dị, bao trùm lấy toàn bộ Hổ Lâu Đại Trận.

Trong sự chấn kinh và không dám tin tưởng của Bạch Hổ Tộc, vô vàn Trận Văn đang kết thành Hổ Lâu Đại Trận bị Hư Vô Chi Lực ăn mòn, biến tất cả thành hư vô.

Hầu như không có âm thanh to lớn, không có va chạm thô bạo.

Cự Mỹ Anh đơn giản phóng thích đại lượng Hư Vô Chi Lực, xóa bỏ toàn bộ trận pháp mạnh nhất của Bạch Hổ Tộc.

Chỉ thoáng chốc, toàn bộ Đại Hổ Tộc như một nữ nhân lỏa thể đang nằm chờ sẳn nam nhân cường tráng như Sơn Cự Quân đến chinh phục.

“Đại tỷ quá lợi hại!” Cự A Man sùng bái cười lớn.

“Là tỷ phu của ngươi lợi hại!” Cự Mỹ Anh kiêu ngạo nói.

“Đúng vậy! tỷ phu thì không cần phải nói, hắn là thần tượng của ta!” Cự A Man sảng khoái rống lên, vác lấy Cuồng Thiên Trụ lao vào địa bàn Bạch Hổ Tộc:

“Đầu hàng không giết!”

“Đầu hàng không giết!” Toàn bộ Sơn Cự Quân gầm vang như sấm, âm ba công từ lồng ngực khổng lồ của bọn hắn thét vang như tiếng trống trận, chấn nhíp tinh thần kẻ địch, lao vào Bạch Hổ Quân đại chiến.

“Riêng Bạch Khởi đầu hàng cũng chết!” Bạch Miêu Miêu hai mắt đầy rẫy sát cơ.

Bản thể Hắc Vân Bạch Hổ hiện thế, uy áp quét ngang toàn bộ Bạch Hổ Tộc khiến bọn chúng rùng mình.

Mục tiêu của nàng chính là mạng của Bạch Khởi, sau đó cường thế đoạt lấy ngôi vị tộc trưởng của Bạch Hổ Tộc, đời đời kiếp kiếp trung thành phò tá Lạc Nam.

Phụ thân và mẫu thân của nàng từng là công thần xây dựng Bạch Hổ Tộc, nàng hoàn toàn có tư cách đảm nhiệm vị trí Tộc Trưởng của bọn chúng.

Nghĩ đến đây, nàng quyết tâm giết Bạch Khởi.

Bạch Khởi thấy mình lâm vào đường cùng, trong lòng căm hận Tru Nghịch Liên Minh đến tột đỉnh vì hiện tại vẫn chưa ứng cứu.

Hai mắt lăng lệ nhìn lấy Bạch Miêu Miêu, giọng điệu oán độc phẫn nộ: “Là ngươi ép ta, ta dù phải chết cũng lôi theo ngươi đồng quy vu tận!”

Đối với lời uy hiếp của Bạch Khởi, Bạch Miêu Miêu chỉ nhàn nhạt cười:

“Ngươi còn chưa đủ tư cách!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio