Hoa đẹp ha…kiếm đâu hay dzạ?Nó gật gật, mặt nó nếu ai thấy thì lúc này nhìn thấy chắc cùng phì cười vì dc khắc chữ to đùng “ngơ ngác”.Chợt điện thoại rung, nó lấy ra mắt ko rời người đó và nghe máy– Nhox khùng…chị nèĐối phương đang lên tiếng, điện thoại đối phương đang cầm trên tay và nói…hình đây, tiếng ở ngay đây, còn hồn của nó lại ngơ ngác vu vơ trên ngọn cây mất rồi, điện thoại nó từ từ rơi xuống đất…Con Iphone Plus của nó kể. ra cúng khỏe,rơi như thế màn chẳng làm sao.
Con nhỏ phục vụ nhặt con Ip lên đưa cho nó,nó chỉ cầm rồi lại để lên bàn.
– Đồ mặt ngố…tỉnh lại coi…tỉnh lại tỉnh lại mau….Vừa nói đối phương vừa cốc cốc lên đầu nó cười hì hì.
Nó đoán chị đẹp,nhưng ai ngờ chị đẹp đến vậy.Từ trước đến giờ nó gặp đều là hot girl nhưng so với chị thì chẳng đắng gì cả.Nhìn là với chị cứ như thằng hoàng từ loát choát với nữ hoang vậy.
– Ca cao ở đây hok biết ngon hok nửa. Nè nè nhà ngươi còn sống hok đó….nè nè xỉu thiệt òi hả >.
-Chị nhanh mắt thiệt hak..
-Chứ sao…nè nè làm gì nảy giờ cứ ngơ ngơ hoài dzạ…ngố tồ– Sao hok ngơ dc…tự dưng ở đâu nhàu dzô uống li café của ngta tỉnh bơ, còn la mình khùng nửa chứ…– Hì hì ai bỉu nhox ngố quá chi. Mà café làm gì đắng quá hà– Thì nhox toàn uống ko đường ko mà quên rùi sao – nó mĩm cười– Uhm hen quên mất tiu….mà chậu hoa cúc cho chị phải hok – cái mặt nghinh nghinh lên trời giả bộ suy nghĩ….lời nói với cái mặt hok hợp chút nào với cái dáng người của chị hết.– Uhm…thì còn ai ngoài chị đâu (tỉnh thấy sợ, chậu hoa ngta chưa nói gì đã tự đem bỏ vô cái túi rồi giờ còn hỏi nửa)– Kiếm hoa đâu ra hay ghê…ở đây chị kiếm khó lắm.– Uhm chạy dọc mấy tiệm hoa kiểng ấy– Thôi lười đi lắm.Mai mốt nhox kiếm cho chị nghen.……………….
Rồi hai người im lặng,nó cần chút thời gian để suy nguy,Chị thì vẫn chống tay vào cầm nhìn nó.
-Nhiz gì dữ vậy
-Nhiz nhox đấy
-Cố gì đâu à nhìn,
-Nhìn nhóc đẹp zai hơn trong hình hak.
Nó nghe xong.Giật cả mình,chị vừa khen nó đẹp sao,mồm nó đánh vần từng chữ:
-Ch..u.y.ệ.n.
-Ừ.nhừn cũng chỉ đáng làm Tài xế cho chị thôi.
Sax.ăn ngay gáo nước lạnh vào mặt.Mắt ghê.
-Nhìn nhoxx còn ngố ngố nữa.
-Nhỏ mà.
-Giơ sao.
– Sao là sao– Hết nước rùi ngồi hoài nhìn nhau hả– Ừ ừ thì chị muốn sao– Đi chơi đi ^^– Ờ ờ sao cũng dc…mà đi đâu nhox hok có rành SG đâu – vừa nói nó vừa nhìn về chiếc xe đậu dưới lòng đường im lặng…
– Thì chị người lớn…chị sẽ dắt nhox ik chơi chịu chưaChị nhìn nó….rồi rút điện thoại ra gọi cho ai đó“chú hả…dạ chút chạy xe máy ra ngoài café Windown liền dùm. Con có việc gấp chú ra rùi lái xe con về nhà nghen”
– Xong hehe khỏe…giờ mình đi chạy qua Hùng Vương palaza chơi hen-
Là ở đâu…biết chết liền.
Chợt nó nhớ ra cái gì đó:
-Thế còn xe em.
-Ồ.em cũng đi xe à,tưởng em đi xe bus chứ.
-Nó chỉ cười không nói gì
-Thế xe em em.-Nó vẫn không nói gì tay chỉ ra con Lamborghini của nó.
-Ồ xe nhox đấy hả.đẹo dữ nha.mỗi tối màu đen nhin hơi xấu xí chút.của hãng nào vậy.Suzuki hay Yamaho.
ặc nghe nói xong nó hết chụi nổi,,lấy tay che miện cườt phá lên.Lamborghini chủ yếu là màu đen mới đẹp.chị lại bảo xấu xí.Ce của hãng Lamborghini bên mĩ chị lại hoi của Yamaha hay suzuki.Đúng chụi chị thật.
Chị thâyd nó cười nên hỏi:
-Nhox cười gì vậy,cho chị cười với đi.
Nó lâyd laij gương mặt lạnh lùng:
-Nhox có cười gì đâu.
-Sạo.vừa cười to như giờ kêu hông cười sạo.
Rồi chị lắm lấy tay nó lắc lắc làm nũng,cái mũi chu chu lên nói:
-Nhox nói cho nữ hoàng nghe đi mà đi mà đi mà.
Chợt nó nhìn chị như thế mà tim đập thình thịch,không hiểu vì sao.Chị đáng yêu quá đi
Nó đành nói:
Giờ đi chơi đi.
-Đi.đi-Quả nhiên nghe thấy đi chơi cái là chị quên ngay chuyện nữa nãy,tính tình như trẻ con.
Rồi nó lấy con lamborghini của nó chở chị đi kháp nơi qua Hùng Vương Plazza rời lại ra công viên.Nó để xe ở nối vào,rồi chị em lại đi mua đồ ăn.mại người xung quanh nhìn thấy mà bàn tán sì sào,Trai thì đẹp gái thì xinh đúng xứng đôi mà.Chị thì chả để ý gì cứ chạy đi chỗ này lại ra chỗ khác làm nó mệt bở hơi tai.Cuối cùng một một vài xiên thịt cùng bắp nướng ăn.
Đưaxâu cá viên lên chưa kịp bỏ vô họng thì đã ko cánh mà bay. Nhìn qua bên cạnh thì ra thủ phạm cướp miếng ăn ngay miệng mình là chị…Cướp đồ ăn của ngta xong còn người tủm tĩm cười cái mặt nghinh nghinh lên thấy ghét lắm– Ai cho ngươi ăn, xâu này là của ta– >
Hai đứa giành nhau có xâu cá viên chiên mà làm náo động cả khu vực ngồi chờ của megastar. Nó cầm lấy hai tay chị kê miêng vô tính cắn thì chị hốt nguyên nắm bắp rang nhét vô họng nó rồi chạy vòng qua góc bên kia đứng trêu nó– Đồ khùng tính cắn ta hả..nghẹn bắp…lập tức nó phun hết bắp ra ngoài lao về phía chị vật chị xuống ghế (loại ghế dài)– Này thì trả xâu cá đây…..– Buông ra…bớ người ta…hok trả– Hok trả chọt lét à– Dám…hok…ta uýnh phù mỏ…nó tay cầm lấy tay chị, tay chọt vào hông chị….chị cười ngặt nghẽo….thế là hai đứa lăn từ trên ghế xuống đất…chọc qua chọc lại…la, hét, cười….và tự nhiên nó nghe tiếng ai đó gọi nhỏ nhỏ– Anh chị ơi!…xin lỗi…..Nó dừng lại….chị cũng dừng….nhìn lên…nhìn xung quanh….ai cũng đang nhìn hai đứa, cái giọng nhỏ nhẹ anhchị ơi là của một cô nhân viên trong trang phục màu đỏ….Chết cha….lo giỡn…quên mất vụ đang ở nơi công cộng và chị với nó đang vô tư đóng phim cuồng loạn giữa bàn dân thiên hạ…xung quanh nào là bắp, nào là cá viên, nào là nước coca văng khắp mặt đất….hết can đảm nhìn xung quanh…nó chuyển qua nhìn chị, chị cũng nhìn nó…hai đứa bổng phì cười khúc khích….Vội vàng đừng dậy nó gãi gãi đầu nói với chị nhân viên yêu quý– Chị chị..cho tụi em xin lỗi… – cái người kia dọn bắp đi (nó quay qua nói với chi rồi tiếp tục quay lại nói với nhân viên) – xin lỗi…hì hì quên mất…tại…– Mong anh chị đừng đùa quá mức nửa ạ…đây là nơi công cộng….- chị nhân viên vừa cười vừa nói. Nó cười hì hì cắt lời– …rồi rồi…hok có lần sau đâu…chị thông cảm hen..để để tụi em dọn…nói rùi nó lui cui cùng chị dọn qua loa…vội vàng cái chiến trường nhỏ giữa những ánh mắt ngạc nhiên và lời bàn tán, tiếng cười khúc khích trêu chọc nửa…Chị nhân viên gọi người nhân viên vệ sinh lại giúp đứa…Xong xuôi nó vội kéo tay chị chạy về phía WC….mắc cười nhưng hok dám cười lớn– Hix hix tại nhox….trời ơi xấu hổ quá – vừa nói chị vừa bịt mặt quay vô tường– Hì hì ai biết…tại chị kìa…– Tại nhox ấy…– Mệt…chị cũng hay quá…giỡn xung thấy ớn– Huhu có biết đâu…quên mất tiêu…– Haha giờ coi phim nửa hok – nó cười gỡ tay chị ra khỏi mặt– Coi….thì coi– Hok mắc cỡ hả– Trong rạp tối thui chắc hổng ai nhận ra mình đâu– Uhm..vậy…giờ sao– Thì vô phòng chiếu trốn đi chờ tới giờ lun..còn có phút mà– Uhm…vậy đi– Khoang– Gì nửa– Nhìn nè…dơ đồ, dơ tay chị hết rùi nè – chị xòe tay trước mặt nó– Uhm thui vô WC rửa đi, chải lại tóc nửa kìa…..Á chết cha…cái giỏ xách của chị đâu– ….chị chị hok biết….chết rùi– Đứng đây để nhox kiếm….à mà thui vào wc rửa đi nhox kiếm dc rồi..– Nè…mua nhớ nước uống với bắp đi nghenNó chạy ngược trở lại chỗ giỡn hùi nảy, may quá…chị nhân viên tốt bụng đang cầm giỏ xách nhìn nó cười– Dà dà…cảm ơn chị….- nó lúng túng gãi đầu.– Hi hi thiệt hết nói nổi anh chị….Nó cười trừ rùi quay qua quầy bán nước…– Chị..cho em phần giống hồi nảyCái chị nhân viên nước vừa cười vừa lấy nước với bắp chonó, chị nhân viên kế bên nói qua– Hay anh mua luôn phần đi mất công chút giỡn khỏi mua lại..hahaCả đám nhân viên với khách đứng cười phá lên làm nó muốn độn thổ luôn.– Thôi thôi…hok dám giỡn nửa đâu hehe…Nó ôm hai ly nước với bịch bắp chạy ào đi kiếm chị…Vừa thấy nó chị đã cốc vô đầu nó rùi cười– Cho chết!Hai đứa kéo nhau vô rạp kiếm chỗ ngồi…Phim cũng bắt đầu chiếu