Ngủ giấc dậy, người mệt mõi...hơi tức ngực. Chắc do cú đạp lúc sáng của thằng đầu ngựa.Vết thương mới lành mà bị đạp mạnh thì lại tái phát mất.Nó đi ra tủ lạnh với chai number uống hơi hết sạch(ông này chắc con cháu drogba hay sao hơi trâu thế,đúng là voi rừng).thay đồ chạy qua quán. Ông Kha đang đứng treo mấy cái lồng đèn, vừa thấy nó đã la làng- Dm sao giờ mới qua thằng kia. Coi chỉ tụi nó treo mấy cái lồng đèn lên, nhớ thử điện trước rồi hả treo mày. Giờ tau đi đặt bánh kem, tối nay có mấy ông kia đặt tiệc sinh nhật.- Ờ để đó cho em...sáng về ngủ quên mất tiêu- Mẹ bà điện thoại đéo gì điện ko dc mày- Banh chành rồi cha(thật ra cục gạch của nó bị hỏng sáng vứt ở quán sửa,định mua cái mới nhưng bây giờ nó là sinh viên không thể thay máy như gồi đầu như trước được,thế nên mới lấy lí do vụ vỡ con Ip nói ra)- Là sao mày- Vỡ rồi...- Ờ xui mậy...thôi chút tính...giờ tau đi...coi chỉ tụi nó treo cho xong nhanh nhá, cứ sắp xếp giống hôm qua tau với mày tính đó.- Ok em biết rồi.
Ổng vừa chạy đi thì con nhỏ bước vào...bữa nay tới sớm dzữ...Nó đứng sang một bên tránh đường cho con nhỏrồi quay qua nói với thằng phục vụ đang đứng dưới cái cổng.- Anh Hiếu tháo cái xanh đó xuống, treo cái đỏ bự bự lên...Nảy giờ mấy ông treo dc chỗ nào chỗ nào rồi- Mới dc ngoài cổng với khu B- Sax...thôi anh treo cái đó lên trước đi, để vô kiu thêm mấyngười nửa phụ cho xongNó đi thẳng vào gọi thêm mấy đứa nửa ra treo lồng đèn lên....Ngang qua chỗ con nhỏ thì lại suýt đứng tim vì tiếng con nhỏ- Nè ột ly như cũ coiNó chẳng thèm quay lại nhìn con nhỏ, đi thẳng vào trong gọi ly cam vắt bỏ tí muối...mang ra đặt lên bàn con nhỏ xong đi thẳng trở ra cổng tiếp tục cái vụ treo lồng đèn....La hét, đùa giỡn, chữi nhau đã đời cũng treo xong đống lồng đèn, bật điện lên là lúc trời vừa tối, cả đám vỗ tay mừng chiến tích của mình, ánh đèn đủ màu sắc tỏa khắp quán làm khung cảnh trở nên huyền ảo, cổ kính hơn. Tụi phục vụ kéo nhau đi ăn chỉ còn - đứa ở lại cùng với nó trực quán....Khách vào quán...lác đác....nhưng lại kéo nhau ngồi ở khu vực của nó quản lí...đơn giản, con nhỏ quá đẹp đang ngồi ở đó mà...haizz thiệt đúng là mật ngọt chết ruồi..hành nó mệt chứ gì...dù ko muốn nó cũng phải cứ vòng vòng ở gần con nhỏ.Đám phục vụ ăn xong lục đục kéo về quán, nhỏ bạn chạy lại đổi ca cho nó(Giờ thân nên xưng nên nó và nhỏ xưng ông tôi cho dẽ nghe)
- Nè ông đi ăn đi.Sao sáng giờ hok ai điện cho ông dc hết vậy- Ờ...điện thoại tui hư rùi- Nặng hok, rồi dt đâu ông sài- Chưa biết nửa...chắc đợi lãnh lương rồi mua đỡ cái đập đá sài(vãi,nói như thật)- Uhm...xui cho ông thiệt- Có gì đâu...cũng hơi buồn...ko có dt...tối khỏi dc nghe nhạc luôn(vãi ông anh,đẹp trai mà điên,cục gạch nghe nhạc bằng niềm tin à,hay gọi cho bạn kêu nó đừng băt máy nghe nhạc chờ)- Hihi cần tui ượn dt hok- Tốt quá ha...rồi bà sài bằng niềm tin hả. Thôi trực đi, tui ăn cơm- Uhm tui giấu hộp cơm gà cho ông trong tủ đó.- Có canh hok- Uhm có, bịch canh chua lun- Hehe cảm ơn bà nhaĂn cơm xong quay lại quán thì ông Kha đã ngồi đống chung bàn với con nhỏ rồi. Ngoắc nó lại ổng cười khì khì- Công nhận mày sáng kiến treo mấy cái đèn đẹp thiệt. Sinh viên có khác....Thấy đẹp ko em? - ổng quay qua hỏi con nhỏ- Bình thường – con nhỏ lạnh lùng ( ơ cái con thiếu thẩm mỹ này, mới nảy còn thấy cười tít mắt nhìn mấy cái đèn suốt giờ lật kèo nhanh bây)
-Ừ,cũng bình thường-(ặc,lại thêm ông phản bội ,vừa khen xong bay giờ nghe gái chê liền chép miệng)
-à mà mày có điện thoại dùng chưa,nãy nghe nhỏ thúy la mày bể đt rồi.
-Ừ,để em tính(nó đang phân vân không biết tí về mua cái mới hay thôi.Ko mua thì không có dùng,mua thì lại không giống sinh viên,tiền ăn ở còn thiếu huống hồ...)
-Tính cái con khỉ,hay mai tau ứng lương trước ày.Dm ko có dt sao liên lạc công chiện dc- Thôi anh..mới làm dc mấy ngày mà ứng lương gì...tụi nó biết tụi nó bàn tán nửa- Móa..mày...cù lần quá...thôi đi làm việc đi.
Nó quay lưng đi làm việc....Công nhận coi tưng tưng vậy mà ông quản lí này tốt với nó thiệt...Dc ứng lương mua điện thoại sài đỡ..trong cái rũi có cái may nhưng chắc ko nhận...mấy đứa khác biết rồi bàn tán này nọ nửa mệt lắm. Nó lặng làm việc tiếp....Khuya..dọn dẹp quán xong...lấy quần áo mặc vào định về thì phát hiện trong túi quần có một phong bì...có chữ “lương”. Bên trong là triệu và một cái em Nokia N . Quái..tự nhiên ứng lương dc rồi còn bỏ cái dt vô túi chi nửa ông nội.Nó cầm tiền và điện thoại chạy ra...ông Kha đang ngồi trên xe phóng đi.
Anh Kha..vụ này là sao – nó vừa nói vừa đưa cái dt và phong bì lên cao- Dm đéo nói nhiều, cấm bép xép với ai..chỗ anh em tau giúp mày...rồi ổng phóng ào đi
Ông này tốt thật,tuy cái điện thoại với số tiền này chả là gì đối với nó nhưng giữa cuộc sống bon chen thế này có anh quản lí như vậy thật tốt.Lúc đầu nó quyết định cãi ông già ở lại Vn,vào SG học,nó quyết rũ bỏ tất cả để có cuộc sông tự lập,nó chỉ quan tâm học và đi làm tích lũy kjnh nghiệm đời thực.Nhưng ai ngờ nó lại gặp mặt chị,gặp gỡ ông kha xích mích với bọn thằng đầu ngưan chỉ vì nhỏ phục vụ xa lạ,lại còn gặp con nhỏ xinh đẹp kia nữa,haizz thật phiền não.Thôi lằng nhằng lại mất lòng ông này, chơi dc hơn nửa tháng chứ tính ổng nó biết rõ...cầm tạm cái dt này sài đỡ...khi nào có tiền tìm cách trả lại cho ổng sau xem như mua trả góp cái dt....Chạy xe ào về nhà tắm rữa xong nó nằm dài ra nghịch cái điện thoại mới.Tuy cái điện thoại này đời cũ nhưng cũng có số thứ khó dùng,nhưng đối với tay rành về điện thoại như nó thì chả có gì khó.Dt có cài nhạc sẵn...chắc dt cũ của ổng.....vậy là nằm bật nhạc lên vừa nghe cho dễ ngủ....Quái...nhạc đa số là nhạc trẻ...có mấy ca sĩ nó nghe giọng biết, có mấy bài cũng hay hay nhưng âm thanh còn hơi kém....haizz..chắc là đứa ca sĩ nghiệp dưnào tự thu âm ở nhà đây mà.Nhưng cũng lại,sao cái giọng này nghe quen quen quá vậy.Thôi kệ hát cũng hay...để nghe vậy.
Sáng dậy....mở điện thoại ra thì có một tin nhắn từ số máy lạ- Đo toi (đồ tồi) do dang ghet-Ơ cái cuộc đời,sang sớm dậy đã cái tin nhắn mắng nó.Tuy nó xa lạ với kiểu sáng dạy đã nhận được tin nhắn(Nó nhớ ngày xưa,cấp ,sáng dậy trong máy phải có hàng chục tin nhắn,có hôm còn suýt .Độc tin nhắn mấy ng trường hay ngoài trường nhắn đến,thậm chí là máy bà đại học cũng nhắn cho nó,sức hút nó lớn quá mà,thành ra không chụi nổi nó phải thay số mới),nhưng đây là tin nhắn mắng nó mới hay.Nó nhớ có làm gì ai đâu mà bị mắng là đồ tồi,ức thật.Đành dậy ăn sáng rồi bay ngay lên trường.Len đến trường cũng chăng được yên,mấy nhỏ trong lớp cứ sán đến nóiHoàng ơi ăn sáng chưa,Hoàng ơi ăn cái này này.Hoàng uống cái này này.Thậm chí có nhỏ mặt dầy vô đối,dám xin nó số giữa cả lớp lớp.Lần này nó không nói gì,cũng không cười như mọi lần,rút phone nghe nhạc.Rồi thì vị cứu tinh của nó cũng đến,cô giáo vào lớp,thế là mấy nhỏ kia phảo về chỗ mà chẳng làm được gì.Đang ngồi học thì nhận được tin nhắn từ số chị:"“nhox chi chiu thua. Nhox dang lam gi vay” – “ chiu thua gi chi, nhox dang hoc” – “ mai nhox ranh hok” – “ uhmmai nhox ranh buoi sang” - “vay mai h nhox ra cafe cu nha minh di choi” – “ uhm nhox biet rui mai gap chi” – “ uhm hihi nhox hoc ngoan nha”Cầm điện thoại trong tay...nó cảm thấy vui...vui lắm....thì ra nó vẫn còn cơ hôi gặp chị...Vậy là ở đất SG này ngoài thằng Duy... ông Kha với con bạn làm chung...nó vẫn còn giữ dc một người bạn nửa là chị...ít nhất là thêm ngày mai nửa...Học hai buổi, thời gian dài như thế kỷ, ngủa mấy giấc mà cũng chưa dc thả tù...chỉ mong sớm tới ngày mai dc đi chơi với chị.Tuy nó biết là nó đặc biệt,nhưng cứ nghĩ đến chị là nó thấy khó giữ quá.
CÁC BẠN đọc truyện ủng hộ mình ra,nếu nhiều người dọc thì mỗi ngaỳ mình up nhanh het suc.Cac ban roi binh luan inh tham khao nha