Nó đi xuống dưới nói tiếng với ông Kha rồi chạy lại sau lưng đứng ngắm chị. Phát hiện có người nhìn trộm mình (thực ra nảy giờ có cả chục cặp mắt nhìn trộm chị chứ phải mình nó đâu)...chị quay lại nghinh nghinh cái mặt lên...- Ra đây chi... anh em mấy người có vẻ hợp nhau quá ha..quan tâm ra với tui chi dzạ- Hì hì..thấy chị nghịch quá..ra nghịch chung- Nghịch hồi nào..ta có phá quán của nhà ngươi đâu- Hok phá..nhưng đi qua đi lại hoài..lại đẹp ai mà chịu nổi- Cảm ơn nghen, đồ nịnh đầm- Nịnh đâu nói thiệt- Xì...khỏi cần chị của nhox đẹp sẵn rùi cưng- Tự tin ớn lun- Haha đẹp phải tự tin chớ...mà tay sao rồi- Đỡ đau rùi...giờ đang chờ lành vết thương thôi- Uhm..nhớ uống thuốc chị mua đó nghen...hôm qua làm chị lo muốn chết luôn- Sory mà, tại trong bệnh viện đâu có mở chuông DT được.- Xí ngồi đợi cả buổi ngoài đường....lo cho nhox muốn điên luôn.- Biết rồi..biết chị thương nhox rùi...vui lắm..ráng khỏe cho chị vui nè.- Uhm..nhớ đó...mai mốt hứa với chị..đừng bao giờ tắt dt...dc ko...luôn trả lời khi chi gọi...được koChị bống nhiên nghiêm túc lại, mắt nhìn thẳng vào mắt nó..Nó nhìn thấy trong ánh mắt ấy...là cả một tâm hồn đang bị tổn thương..có vẻ nó quá đa cảm..nhưng..nó nghĩ vậy..rõ ràng theo lời anh Phong...cũng đúng như vậy. Nó đưa tay lên má chị vuốt nhẹ- Uhm...nhox hứa- Kể cả lúc chị giận nhox, hay nhox giận chị...ghét chị..nhoxcũng sẽ trả lời chị nha- Uhm...nhox hứa- Cho dù có chuyện gì...nhox cũng sẽ tin chị nha- Uhm...nhox hứa- ...... – chị im lặng nhìn nó- Vậy..cụng mũi chứ- Uhm..cụng...Chị mĩm cười nhắm mắt lại đưa đầu sát vào đầu nó....nó khẽ chạm mũi mình vào mũi chị...chợt có vị mặn rớt trên môi....chị rời nó ra...ôm lấy nó...hình như chị hơi xúc động- Cảm ơn nhox...cảm ơn cả Phong nửa...Mọi thứ lặng lẽ diễn ra...cứ như một đoạn phim ngắn vậy...Nó cốc đầu chị...- Lớn rùi...toàn khóc nhè thuiChị cười xấu hổ- Kệ chị ...Chị chạy lên lầu kéo anh Phong xuống đi về...- Về Phong...nhox con cứ chọc Phương hoài chịu hết nổi rồiAnh Phong vừa bỏ tiền lên tay người phục vụ đứng gần đó vừa giơ tay chào nó- Về nha..gặp em sau.Nhìn bóng chị đi khuất rồi...nó mĩm cười quay trở lại với công việc..sớm hơn mọi ngày so với ca làm của nó. Hôm nay lại biết thêm dc nhiều điều về chị....Nữ hoàng băng giá!...Điều duy nhất nó vẫn thắc mắc...vì sao...chị lại đối xứđặc biệt với nó trong khi nó và chị cũng chỉ gặp nhau vài lần..
Chiều tối...con nhỏ lại đến quán như mọi ngày. Hôm nay mặc đồ giản dị đến lạ lùng...quần jean, áo sơ mi trắng....Tuy nhiên...nhờ mang đôi giày cao gót....con nhỏ vẫn giữ dc phong độ của một cô model trẻ...Con nhỏ hôm nay ko ngồi chỗ cũ nửa mà chọn chỗ khác ngoài sân...gần cái trụ đèn nó lắp đặt hôm qua, lúc nảy nó cũng mới kê thêm cái bàn ở khu vực đó.Thoáng thấy con nhỏ...nó cũng chẳng lại gần làm gì...Nó đi thẳng vào trong quầy phachế..oder ly cam vắt tự tay bỏ thêm tí muối vào rồi nhờ một phục vụ bê ra cho con nhỏ....Hôm nay quán khá đông..tay nó tuy còn đau nhưng quán đông ko lẽ đòi về...vậy là ở lại làm, ko bưng bê dc thì làm oder cũng ok. Làm việc lại bình thường...nó lại như cũ chẳng ngó ngàng gì tới con nhỏ nửa. Chỉ có ông Kha thi thoảng chạy qua chạy lại rồi ghé ngồi nc với con nhỏ sẵn tiện nghĩ chân luôn. Quản lí thì còn được nghĩ chân chứ còn phục vụ thì kodc phép, đứng chỗ cũng ko dc mà ngồi càng ko xong. Thực ra ông Kha cũng chỉ dễ tính với nó và - người khác thôi chứ còn phục vụ bình thường thì cực kỳ khó nhưng hễ có gái đẹp vào là thằng nào ổng cũng đối xử y chan nhau. Vừa làm vừa quan sát cách quản lí quán để học hỏi...thời gian trôi qua nhanh chóng...mới đó mà gần h đêm...Nó cũng hơi mệt..dù sao mới khỏi sốt hôm qua thôi mà. Có nhỏ phục vụ đưa nó miếng giấy vỏn vẹn từ “ lại đây”. Cầm miếng giấy mà cứ muốn nhai nuốt luôn cho rồi, cứ như bà ngoại nó ấy. Nghĩ thì nghĩ nhưng chân vẫn bước lại bàn con nhỏ.- Bớt khách rồi, ăn cháo đi còn uống thuốc nửaCon nhỏ đẩy tô cháo ra trước mặt nó. Phù..ra là gọi lại để ăn. Chẳng nói gì, nó ngồi xuống ngoan ngoãn ăn cháo. Cũng đúng lúc, hồi chiều nó mải sắp xếp thêm bàn ghế quên đi ăn, làm nảy giờ cũng đói nên ăn cháo rất ngon miệng. Con nhỏ thì ngồi lựa thuốc ra để sẵn lên bàn rồi đi rót thêm ly nước lọc cho nó...Ăn hết tô cháo nó uống thuốc xong là con nhỏ lên tiếng luôn- Lấy đồ nghĩ sớm đi. Chờ ngoài cổng!Chẳng thèm chờ nó lên tiếng từ chối hay đồng ý, con nhỏ đứng dậy đi thằng luôn ra cổng. Thở phì cái, nó cũng đứng dậy đi vào trong lấy cái áo khoác, cuốn giáo trình kiếm nói ông Kha một tiếng rồi ra cổng lên xe cho con nhỏ chở về. Giữa đường con nhỏ dừng lại bên sạp bán hàng đêm..hí hoáy tìm cái gì đó xong đi trở lại xe chìa tay ra trước mặt nó- Mượn điện thoại coi- Chi- Thì đưa đâyNó móc điện thoại ra cho con nhỏ, cầm dt nó con nhỏ quay lại cái sạp hàng ngồi tiếp tục hí hoáy làm gì chẳng biết. Nó cũng ko quan tâm, ngồi trên xe đưa mắt về phía đường ngắm dòng xe qua lại...SG về đêm nhưng không yên tĩnh,giòng xe cộ chạy qua nhộn nhịp,chợt nó để ý có cắc cặp ngoài đường trở nhau ôm nhau sát rạt.
Chợt nó nhìn thấy thế lạo buồn cười,có con nhỏ cực đẹp chở một thằng nhox cũng cực đẹp trai(vãi cả tự sướng) đằng sau,chỉ có điều là nó ngồi sau và chẳng có màn ôm áp nào cả.Đang suy nghĩ thì con nhỏ ở đâu xuất hiện giơ cái điện thoại của nó lên trước mặt. Trời à thì ra con nhỏ ngồi lựa móc gắn điện thoại, cái dt của nó giờ dc gắn cái móc hình chữ T sau đuôi có đèn chớp báo sóng. Đặt dt lên tay nó con nhỏ đề máy xe chạy tiếp. Quái thật, bày đủ thử trò, nghĩ sao dt của nó mà con nhỏ đi gắn cái móc hình chứ T, nó tên M mà=.=...hix nghĩ một hồi nó cũng chợt thông minh ra...mèn..con nhỏ tên Thy @@.Về tới nhà, con chạy xe thẳng vào nhà luôn...nó ngạc nhiên nhìn con nhỏ- Hok về nhà hả- Hok- Sao vậy- Ko thích, ngồi xuống đó điNó lắc đầu ngao ngán ngồi xuống..phù làm việc cả buổi trời giờ mới dc ngồi...cái chân mõi nhừ...Con nhỏ gác chống xe đóng cửa nhà lại, sau đó lôi trong cốp xe ra cái hộp màu trắng có dấu chữ thập đỏ. Chắc là hộp dụng cụ y tế. Ngồi xuống cạnh nó con nhỏ lấy trong hộp ra nào là bông băng, kéo, kẹp và thuốc sát trùng nửa.- Đưa tay đây- Làm gì – nó tròn xoe mắt hỏi- Thay băng – con nhỏ tỉnh rụi- Hả...biết thay ko- Biết- Sao biết- Học- Ở đâu học hùi nào- Học sáng giờ bên trung tâm y tế ấy. – hèn gì bữa nay mặcđồ giản dị lịch sự quá,Con nhỏ mà ăn mặc thế sexy như cũ thì bệnh nhân đột quỵ với nhồi máu cơ tim mất.
- Hix làm dc hok đó- Thử mới biết – thôi rồi...tự nhiên thành vật thí nghiệm cho con nhỏ....chết chắc.Con nhỏ lấy kéo cắt băng rồi tháo từ từ ra...đến những vòngbăng cuối thì nó bắt đầu cảm thấy đau và rát, cũng phải thôi, băng, bông dính vết thương nên lần nào thay băng màko bị đau. Dường như sợ nó đau, con nhỏ chỉ dám gỡ nhè nhẹ, vừa gỡ vừa dùng miệng thổi vào tay nó. Gỡ băng xong con nhỏ dùng kéo kẹp miếng bông chế oxygià vào rùi thấm chùi vết thương của nó, hôm trước bị động nhiều nên vết thương vẫn còn bị rỉ máu nên khá đau...Nó cũng ko nhìn vào tay làm gì, để con nhỏ làm gì thì làm, mắt nó đang chú ý vào mặt của con nhỏ...một gương mặt chăm chú, bộc lộ đầy đủ cảm xúc khi lần đầu tiên ngồi thay băng cho nó...Nómĩm cười, con nhỏ ngẩng lên nhìn nó trề môi- Đồ điên..đau mà cười!
Nó ko nói gì, con nhỏ lại cặm cụi với bàn tay còn lại của nó...kết thúc bằng việc băng cục lên bàn tay của nó, cũng ko tệ, tuy băng có hơi xấu nhưng lần đầu như vậy là tốt lắmrồi. Con nhỏ chuyển sang vai của nó, vai hôm trước bị chị đạp trúng nhiều, tất nhiên nó đau nhiều hơn, mồ hôi tuôn raướt cả mặt nó...Cố gắng lắm mới giữ dc nụ cười trên môi để con nhỏ bớt lo lắng...Phù cuối cùng cũng xong cực hình, lần nào thay băng cũng đau rát kinh người. Dọn dẹp xong, con nhỏ lấy luôn cái quần cộc với cái áo thun của nó rồi đi tắm.Tự do tự tung tự tác tự tiện đếnthế là cùng >.