Nó nhớ mình từng tâng được cái trong vòng phút,giây,còn tâng bóng đến khi nào không giữ được bóng thì là cái.Cho nên nó ok với ông Kha luôn.Ông Kha hí hửng nhật bóng lên rồi tâng.Luật chơi là xem ai tâng được nhiều bóng hơn trong vòng phút,và đương nhiên làm bóng rơi chạm đất trước thời gian phút thì coi như người đó đã hoàn thành phần thi. phút trôi qua ông Kha. tang được quả,thành tích khá tốt đối với một người béo lùn như ổng.Ông Kha thấy m.ình tâng được tâng đấy,thì tỏ vẻ thích chí,khiêu khích nó.Nó thì chả nói gì,không cần nhặt bóng lên như ông Kha mà điệu nghệ gắp bóng rồi tâng.Nó không tính hết sức mà đơn giản chỉ là thâng Ông Kha,lên nó thăng bóng với tốc độ giây/quả,một tấc độ mà nó coi là thường so với tốc độ tối đa làgiây/ quả.Vì nó muốn trêu tức ông Kha lên nó tâng qua quả trong vòng khoảng rồi tâng xomg quả ,thì rút chân lại,để bóng rơi xuống đất,không tâng nữa,rồi quay qua nói với ông Kha với điệu bộ ái ngại:
-Anh Kha à em tâng thắng rồi nha,chỉ giây thôi,em tâng được quả đó,hơn anh quả may thật anh nhở.
-Mày tài.-Ông Kha biết nó chọc quê mình nhưng chả làm gì được.Con nhỏ và bạn nhỏ thấy thế thì cười khúc khích.Thi tâng bóng xong thì lại chơi banh bàn.Mà cái này mới nhục,chả biết thế nào lại sắp ông Kha và nó đội, nhỏ kia đội.Nó thì không giỏi trò này lắm nên đành hi vọng qua ông Kha tỏa sáng.Nhưng rồi hi vọng chả bao lâu thì nó nhận được gáo nước lạnh.Nó sắp nó tấn công còn ông phòng thủ,mà thế quái nào hai nhỏ kia vừa giao bóng,ông đã để lọt vào luôn ,chả thấy bóng đâu thì tấn công kiểu gì,nó thấy thế bèn đổi nó phòng thủ còn ông tấn công.Nó ra sức phòng thủ thì ông Kha đá kiểu gì,bóng loạn cả lên,còn chẳng đến sân bên kia.Nó thấy thì biết ngay ông nội này không biết chơi banh bàn,thế mà chả nói gì,thành ra khi kết thúc thì bên nó thua bét nhè,chả ghi được quả nào.con nhỏ nhìn mặt lạnh tanh vậy mà đá hay thấy ớn >.