Nó nắm lấy tay nó, xoay qua xoay lại...xoa nhẹ nhẹ vào tay nó...- ..tay này nè...đau...mà cứ lo làm...quan tâm quán còn hơn quan tâm ngta nửa...anh ác lắm...ngta kiu đừng làm mặt lạnh với ngta rùi...mà mà tối ngày...cứ lạnh lùng hoài...huhu....làm ngta tức...chịu hok nổi luôn....huhu...Nhỏ ngẩng lên nhìn nó phụng phịu....- ..đó...cái mặt thấy ghét...huhu ngta khóc nảy giờ mà cười miết hổng dỗ miếng nào...đồ tồi...đồ vô tâm....huhu...Nó lắc đầu mĩm cười...nhỏ đúng là đặc biệt...hôm nay là lần đầu tiên nhỏ nói nhiều với nó như vậy...lần đầu tiên nhỏsử dụng rất nhiều từ anh...em...và cả ngta nào đó nửa...cứ như để bù hết lại trong suốt thời gian qua cộc lốc lạnh lùng ấy...Đưa hai tay lên lau nước mắt cho nhỏ...nó mĩm cười- Nói hết rùi hen...về nha...Nhỏ khẽ gật đầu, mắt vẫn ko thôi khóc ôm chặt lấy lưng nó...Đường Sài Gòn đêm...tự nhiên chẳng cảm thấy lạnh gì nửa...giữa khuya...có một chiếc xe chạy chầm chậm trong đêm...trên xe có một thằng nhóc đang im lặng mĩm cười và con nhỏ thì im lặng khóc...một cặp đôi kỳ lạ.Tới nhà....dẫn xe vào trong...nó chạy đi rửa cái mặt. Quay trở ra...con nhỏ đã hết khóc...ngồi thu lu góc...Nó chẳng nói gì...đi lại gần kéo gối nằm xuống...con nhỏ líu ríu nằm theo...rúc đầu sâu vào ngực nó nằm im thin thít...- Nè..sao im ru rùi..hok khóc nửa hảCon nhỏ khẽ lắc đầu, tay siết chặt nó hơn nửa.- Quê rùi- Sao quê – nó cười- Tự nhiên nói quá trời...tự nhiên cái khóc quá trời...Nó lắc đầu...giờ mới thấy...bên ngoài vẻ lạnh lùng kiêu kỳ của nhỏ...là cả một tâm hồn...mà nếu ngta ko tiếp cận dc thì làm sao nhìn thấy...sự đáng yêu của nhỏ....- Uhm..thui ngủ nha...chắc mệt lắm hả- Uhm- Ngủ đi- Mai quên vụ tối nay đi nha- Uhm...- Quên thật ko- Uhm..hứa...sẽ ko quên(tưởng ông lại bảo Ừ,sẽ quên như lần trước chứ,khôn ra rồi đây).
Câu trả lời ngược đời...Nhỏ chẳng nói gì...siết chặt lấy nó...mĩm cười nó cũng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ...
Sáng, tiếng loa phát thanh của phường vang lên thông báo họp dân gì đó làm nó tỉnh giấc...ánh nắng len vào căn gác trọ nhỏ...đêm qua về nhỏ chẳng thèm thay đồ ra luôn...ngủ gì mà ngủ như chết vậy ko biết. Nó ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân xong quay lại ngồi cạnh nhỏ...cầm theo hộp kem có trồng cỏ ba lá ngồi nghịch, xịt tí nước vào chậu...những giọt nước long lanh trong ánh nắng của buổi sáng làm màuxanh của lá càng đẹp hơn...đang làm gì vậy nhỉ, mọi ngày chỉ xịt nước cho có lệ chứ có ngồi ngắm nghía như thế này đâu...sau có một đêm mà điên mất rùi hay sao ấy....Đặt chậu cỏ ba lá xuống....quay qua nhìn nhỏ...nó mĩm cười bóp nhẹ cái mũi nhỏ- Dậy đi làm bộ hoàiNhỏ cuộn người lại nũng nịu- Sao biết hay dzạ- Chứ tay ai đang ôm eo đâyNó chỉ tay xuống dưới, vòng tay nhỏ đang siết lấy eo nó...- Quán tính mà- Thui dậy..đi học nửa- Ăn sáng rùi hả đi- Ừ... - ừ mà nhỏ cứ ôm hổng chịu buông tay =.=Đột nhiên nhiên nhỏ ngồi dậy vươn vai...những đường congtrên người nhỏ Thy làm nó cảm thấy xao xuyến...Bắt gặp ánh mắt nó...nhỏ với tay lấy cái mền trùm lên đầu nó rùi chạy vào wc ko quên quay lại hỏi- Mượn bàn chải nhaSax...sài muốn mòn bàn chải nó rồi mà giờ bày đặt mượn nửa mới ghê...Chờ nhỏ vệ sinh xong hai đứa chở nhau ra quán cơm sáng đầu đường.Từ ngày làm sinh viên thì nó cũng tập ăn mấy món này,tuy lúc đầu không ăn được nhưng bây giờ thì cũng ăn được rồi.
Hôm nay ko còn ngồi khoanh tay trước ngực như mọi ngày nửa mà nhỏ đã chịu vòng tay ôm lấy nó. Tới quán..gọi dĩa sườn bì trứng với chai sữa... đứa ngồi ăn ngon lành...nhỏ vẫn chu đáo như mọi ngày, vẫn lạnh lùng cắt bớt đồ ăn qua dĩa nó dù nó từ chối cỡ nào cũng ko dc.- Tối nay có show diễn khuya- Uhm rùi sao- Chở đi diễn dùm nghen- Mấy giờ- h- Uhm...để xin ông KhaNhỏ có vẻ vui lắm..vừa ăn vừa hát khe khẽ...sau một đêm...mà bớt cái mặt lạnh và cái giọng ngang chành rùi thìphải.- Chút chở về nhà rùi lấy xe đi học đi...tối qua chở em đi diễn luôn ha- Tự nhiên đưa xe cho người lạ- Uhm...kệNó lắc đầu...lại giọng ngang nửa rùi đó...Ăn xong nó đưa nhỏ về nhà...đây là lần đầu tiên nó đưa nhỏ về nhà...cũng ko xa lắm, đường dễ đi, hèn gì nhỏ chạy qua chạy lại quán nhanh như vậy.- Nè...- Gì...- Có chiện này...- Nói đi- Chút...thấy nhà...đừng có suy nghĩ gì nha.....Là sao,nó không hiểu có cái gì mà phải suy nghĩ chứ,nhà nhỏ có gì đặc biệt sao.
- Là sao...- Hok dc suy nghĩ linh tinh nha- Uhm- Hứa đi- Ừ..hứa...Nhỏ ko nói gì nửa mà chỉ bậm môi ôm nó chặt hơn...cứ như sợ nó bỏ con nhỏ chạy mất ấy....Dừng lại trước nhà nhỏ...hix...giờ mới hiểu vì sao kiu nó đừng suy nghĩ gì..Nhà nhỏ cũng to và khá đẹp,
.Nhà dc xây theo kiểu kiến trúc châuâu, chỉ có tầng, thấp hơn so với mấy ngôi nhà xung quanhnhưng lại nổi bật hoàn toàn bởi nhìn sơ cũng biết có nhiều phòng, nhiều cửa sổ, trước nhà là khoảng sân vườn khá rộng trồng nhiều loại hoa kiểng, có cả hoa lan nửa..Tuy không to đẹp như nhà nó nhưng thế này cũng rất ok rồi.Nó đoán chắc là vì nó là sinh viên,ăn mặc cũng không sành điệu,nên chắc nhỏ sợ nó mặc cảm đây mà.Nó biết thế vì mấy cái bộ phim Hàn kịch bản như thế này hoài.Nó thấy nhỏ nghĩ thế có vẻ thừa rồi,cho dù nhà nó có nghèo sơ nghèo xác mà nhà nhỏ giàu có thì đã sao,nó nghĩ chỉ cần nó và nhỏ yêu nhau thật lòng thì ok rồi chả có gì phải nghĩ(ông anh suy nghĩ đơn giản vậy).
Nhỏ thấy nó ngồi im mà mắt nhìn vô nhà lên tưởng nó suy nghĩ thật(thì đúng là đang nghĩ còn gì) nên nói:
- Nè...hứa ko dc suy nghĩ gì rùi mà.
-ừ ừ,có nghĩ gì đâu.Thôi về nha.
-- Uhm...h qua đón em nghen.
Một ngày dài trôi qua...sắp đến giờ đi đón nhỏ rồi.Xin ông Kha một tiếng chạy về tắm.Tắm xong nó vẫn mặc mấy bộ quần áo bình thường mà từ khi đi làm bình thường nó hay mặc.Quần áo hiệu thì đầy đấy nhưng nó muốn mặc.Đơn giản vì nó nghi mình quen nhỏ như thế nào thì bây giờ như thế ấy.Nếu nhỏ yêu nó thật lòng thì dù nó có xấu như con gấu(ê,gấu đẹp mà) cũng chả sao.
Nhỏ bước ra...chẳng khác nào một công nương kiêu kỳ vậy.Chiếc váy đen tuyền lấp lánh ánh kim, sau lưng khoét sâu xuống đến eo làm lộ đường cong giết người nhìn của nhỏ, dưới chân chiếc vớ lưới màu đen và cả đôi giày cao gót cũng màu đen nửa...nhìn nhỏ tuy toàn là màu tối nhưng nổi bật và quyến rũ dưới ánh đèn đường trước nhà...Ngẫn ngơ...chết trong lòng đống với con nhỏ mất tiêu rồi.- Đẹp hokNó chẳng trả lời, chỉ gật gật- Người vậy mà cũng biết đẹp nửa taNó cười cười...mặc đồ vậy thánh còn chịu hổng nổi nửa là nó.- Chút còn diễn bộ nửa đó- Vậy hả. Còn bộ này có diễn hok- Ko- Sao mặc- Đẹp mà! Thui nói hoài...đi nhanh trễ giờNó gật đầu để giỏ đồ của nhỏ lên trước đề máy...Nhỏ leo lên xe ngồi tréo chân một bên, tay vòng qua ôm lấy nó, một tay nắm chặt chiếc ví đặt trên vai nó. Xe phóng đi, nó cố gắng hết sức chạy thật nhanh để cho kịp giờ nhỏ diễn mặc dù nó chẳng biết mấy giờ...Dừng xe lại ở quán café có vẻ sang trọng bên ngoài có khá nhìu ôtô, và môtô đậu,nhưng nhìn mãi nó chả thấy được con siêu xe hay mấy con moto phân phối lớn nào cả. Thì ra diễn ở café....Quán trang trí tuy khá lộng lẫy nhưng đối với nó thì rất bình thường.Đơn giản thôi,bar ở Ý hay Pháp,Hàn nó đã tung hoành chán rồi,nên quán cafe này gây ấn tượng với nó được sao.Đi theo con nhỏ vào trong,thấy có khá nhiều khách nước ngoài,giữa quán có cái thảm đỏ,nó biết là để cho bọn model diễn.Tuy độ hoành tráng không bằng mấy sàn diễn nổi tiếng mà nó từng xem biểu diễn thời trang(Hay,thím này đi so sánh quán cafe với sàn thời trang nổi tiếng)nhưng nhìn chung là được đối với mấy model còn nghiệp dư như nhỏ.
Nó lịch kịch xách đồ đi sau nhỏ lên trên lầu,vừa bước vào nó giật mình vì tiếng vỗ tay,của bạn nhỏ:
-- Chu choa...dẫn trai theo luôn tụi bây ơi.
-Trai gì ơi ngẩng mặt lên cho xem mặt nào.
-Đúng đó,ngẩng mặt lên đi anh.
Ngẩng thì ngẩng,anh đẹp zai mà cho nhìn mòn mắt luôn....nó nghĩ.Rồi ngẩng mặt lên nhìn mấy em,rồi còn không quen đem nụ cười sát nhân,,ý quên sát gái ra sử dụng.Mấy em nhìn nó cười,cái rung khểnh thò ra mà hét loạn cả lên:
-A.Đẹp zai quá à,con này mày kiếm đâu đây,giới thiệu tao mau lên,nhanh nhanh.
-Trai đẹp quá chị Thy ơi,kiếm đâu đó,chỉ tau đi.
-Anh zaj gì ơi chụp ảnh với em đi anh.
-Đúng đúng,chụp ảnh đi anh.
Sax,,,mặt tôi có phải hàng nước rong đâu mà mấy người muốn chụp thì tôi cho chụp à.Phải xem thế nào chứ.Nó nhớ đây lần thứ bạn nhỏ gặp nó thì đòi chụp ảnh.Hai lần trước lần nó cho lần thì không.Bây giờ nó cũng chả biết thế nào.