- Rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chiếc BMW ánh bạc lao thẳng vào khuôn viên Bạch gia gây nên sự hỗn loạn.
Chàng trai bước ra như vị thần Hy Lạp! Nam tính và đầy sức cuốn hút.
Khoảng hơn chục gã đàn ông túa ra bao vây kẻ đến phá rối. tên mặt mũi băm trợn lao lên. Và ngay lập tức.... bắn về đằng sau còn nhanh hơncả lúc lao tới.
- Xoẹt!!!!!
vài ba tên rút hàng ra chơi. Hàng của chúng là mấy con dao nhọn hoắt, sáng loáng....
Những con dao xé gió lao tới.
Nhưng tiếc thay!!! Nạn nhân của chúng lại là Tưởng Minh Quân!!!
Đai đen Vovinam! Đai đen Karate! Nhị đẳng huyền đai thái cực đạo! Tam đẳng Judo....
Tất nhiên!!! Mấy tên này bị Minh Quân quay như quay dế!!!!
Một gã vốn là con cháu đời của Hàn Tín nhào tới từ đằng sau, tấn công vào chỗ hiểm của đối phương.
Trò tiểu nhân của gã không qua đươc mắt của Minh Quân! Anh điên tiết đạp cho tên đó mấy cú chúi nhủi!!!
Gã này đập mặt xuống nền gạch cái rầm. Lần đầu tiên trong đời, gã nhận ra: sân của Bạch gia... cứng quá!!!
chọi hơn chục người mà Minh Quân vẫn rất ung dung. Vẻ mặt vẫn thảnnhiên! Nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài. Thực chất trong lòng anh đang nổisóng.
Thấy tình hình bất lợi, tên hốt hoảng chạy về phía nhà chính...
Chỉ vài phút sau, Bạch phu nhân và Bạch Tuyên Vỹ bước ra.
Khi ánh mắt cả gặp nhau, Tuyên Vỹ lóe lên những tia nhìn kì quái. Còn Minh Quân sự giận dữ trào lên trong đáy mắt...
- Kiều Liên đang ở đâu??? Mau giao cô ấy ra đây!!!
Tuyên Vỹ hừ mũi. Hắn là cái thá gì mà dám đến đây gây rối?? Lại còn cao giọng đòi Kiều Liên... Bộ cô ta là vợ hắn chắc???
( tg: thì đúng là thế mà! Có điều là vợ chưa cưới thôi...)
- Này anh bạn!!! Trông anh bạn mặt mũi cũng sáng sủa, bảnh bao lắm màhình như trí khôn... hơi thấp!!! Dám vào tận địa bàn của Bạch gia gâyrối???
Nếu như mọi khi thì kiểu gì Minh Quân cũng phải xắn tay áo lên góp chân " nói xéo " vài câu nhưng hôm nay tâm trí anh hướng hết về Kiều Liên nênkhông thèm chấp nhặt chuyện nhỏ mọn...
Minh Quân lạnh lùng:
- Tôi nhắc lại!!! Giao Kiều Liên ra đây!! Nếu không thì đừng có trách!!!
Tuyên Vỹ nóng mặt. Hắn cười gằn.
- Tại sao tôi phải giao cô ta cho anh???
- Tôi là chồng chưa cưới của cô ấy!!!
Chồng - chưa - cưới!!! ba từ này đập vào tai Tuyên Vỹ ong ong. Hắn nghe trong tim bùng cháy cảm xúc khó hiểu.
Tức giận??? Đố kị??? Ghen ghét???
Nợ cũ chưa trả nay xuất hiện thêm nợ mới! Tuyên Vỹ nhíu mày quan sátđối thủ từ đầu tới chân. Thì ra đây chính là vị hôn phu mà cô ấy khôngmuốn kết hôn cùng sao???
Phía bên Minh Quân cũng chẳng khá khẩm gì hơn! Vốn tự tin về bản thânnhưng đứng trước hắn anh không hề chiếm được chút tiện nghi nào...
Võ công??? Cả ngang ngửa!!!
So về ngoại hình thì anh , hắn cũng phải ,!!!
Có lẽ thứ duy nhất mà Minh Quân hơn Tuyên Vỹ là tiền bạc!!!
Minh Quân nhìn như đóng đinh vào mặt người đối diện.
Anh chợt cảm thấy chút chua xót. Vì hắn!!! Vì hắn mà em quyết tâm từ chối anh sao???
Khi dòng suy nghĩ kết thúc cũng là lúc bên lao vào nhau như gió bão.
- Rầm!!! Bốp!!!! Chát!!!!
Minh Quân và Tuyên Vỹ ra đòn cùng lúc.
Những cú đá, những đòn quật vai, đòn xiết cổ.... vv nói chung là toàn đòn hiểm và độc đều được thi triển!
Bọn người của Bạch gia, những tên đang đứng thì trơ mắt ra xem phimchưởng tại chỗ. Những tên đang đo đất cũng cố nghển cái đầu lên coichút chơi...
Chỉ riêng phu nhân Đặng Bảo Hy nhíu mày quan sát trận đấu.
Cái quái gì đang diễn ra vậy nhỉ??? Chỉ người cũng đủ sức gây náo loạn tại trung tâm của Cửu Long Đế!
Bạch gia đã đến ngày tàn rồi sao???
Ngay khi nhìn thấy Minh Quân thi triển đòn lạ. Đột nhiên vẻ mặt củaĐặng Bảo Hy hết sức sững sờ. Bà vừa phát hiện ra điều vô cùng hệtrọng!! Đặng Bảo Hy lập tức cho tay vào túi áo.
- Đủ rồi!!! Cả dừng tay!!!
Đi kèm với tiếng quát là vài mũi trâm bạc lao tới.
Tuyên Vỹ lộn vòng về đằng sau tránh đòn. Còn Minh Quân cũng rất nhanh chóng lách sang bên tránh món ám khí...
Đặng Bảo Hy nhếch môi:
- Nếu tôi không lầm cậu là Tưởng Minh Quân, tổng giám đốc của tập đoàn DarkMoon phải không???
- Phải!!! Sao bà biết???
Minh Quân nhướng mắt đầy ngạc nhiên.
Bạch phu nhân mỉm cười.
- Tôi không những biết mà còn biết rất nhiều về cậu nữa! Đừng lấy làm ngạc nhiên chứ??? Người thừa kế Rồng Lửa!!!
Minh Quân lặng người đi trong giây lát. Người đàn bà kia đã nhận ra anh! Bà ta rốt cuộc là ai???
Anh thở dài rồi buông câu gọn nhẹ:
- Tôi cho bà ngày để giao Kiều Liên cho tôi!!! Sau giờ nữa mà Kiều Liên chưa trở về bên tôi, điều gì xảy ra chắc bà cũng biết...
Tuyên Vỹ hậm hực nhìn tình địch bỏ đi rồi quay sang cằn nhằn:
- Mẹ!!! Sao mẹ lại để tên đó đi dễ dàng như thế??? Sau này Bạch gia còn mặt mũi nào mà đứng trong giang hồ???
Đặng Bảo Hy lừ mắt nhìn con trai, giọng đầy vẻ đe dọa:
- Con giấu diếm những gì còn không mau nói ra??? Hay để ta nhốt con vào phòng sám hối đây???