Kiều Liên vô cùng ngỡ ngàng.
Khi cô vừa mở mắt sau lần bất tỉnh thứ , cô đã thấy anh ta xuất hiện trước mặt...
- Minh Quân!!! Sao anh lại ở đây????
- Đồ ngốc!!! Tôi đến cứu cô chứ còn sao nữa!!!!!
Dường như Kiều Liên vẫn chưa hiểu chuyện gì cả. Cô chỉ nhớ là mình lại ngất xỉu sau khi gã... rạch lưỡi dao lên cổ cô...
Rùng mình!!!!
Kiều Liên chạm tay vào vết thương trên cổ. Nó đã được băng bó cẩn thận.
Gã... thật khó hiểu!!!
Minh Quân thấy Kiều Liên lần chần thì sốt ruột giục:
- Nhanh lên!!! Ra khỏi đây!!! Tôi còn phải quay lại chỗ bác Vũ! Bác ấy đang cầm chân God!!!
- Cái gìiiiiiiiiiiiii????????? Cha tôi đang ở đây????????
Kiều Liên hốt hoảng chạy vụt đi. Linh cảm của cô rất xấu!!!! Cha cô không phải là đối thủ của gã!!!
- Anh đi trước đi!! Tôi phải đi cứu cha tôi!!!
- Đồ ngốc!!! Một mình cô sao cứu được ông ấy.... Chờ tôi với chứ!!!!!
Minh Quân hối hả đuổi theo.
....................................................
Hạ Văn Vũ nắm chặt tay. Khẩu súng ngắn trong tay áo từ từ tụt xuống.
God đang vất vả chống đỡ. Mười mấy hộ vệ của Rồng Lửa đang lăn xả vào tấn công.
Mãnh hổ quần nan!!!
Dù gã có giỏi đến đâu nhưng cùng lúc chiến đấu với hơn chục người đâuphải dễ. Huống chi những người này toàn là nhân tài được tuyển chọntrong giới xã hội đen để trở thành hộ vệ cho Rồng Lửa!
God đã bị thương ở nhiều chỗ. Nhưng chưa có vết nào chí mạng. Có điềumất quá nhiều máu, gã cũng không thể đứng vững được lâu nữa...
Hạ Văn Vũ nghiến răng.
- Tất cả tránh ra!!! Để ta tự giải quyết gã!!!
God nhếch môi khinh bỉ:
- Nghe oai hùng gớm nhỉ??? Dù ta có bị kiệt sức, ông cũng không hạ nổi ta đâu...
- Câm mồm!!!!!! Hãy xem đây!!!
- Đoàng!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Phát súng thứ nhất trật mục tiêu. Phát thứ chưa kịp bắn ra thì God đã phóng tới trước mặt.
Hạ Văn Vũ tái mặt. Ông vội dương súng lên....
.... bóp cò.....
.... Không một tiếng động....
- Rắc!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Gã vung dao lên.
Khẩu súng bị chẻ làm đôi...
Nhếch môi:
- Vĩnh biệt ông!!! Hạ Văn Vũ....
Hạ Văn Vũ năm nay tuổi!!!
Sang Mỹ từ năm tuổi.
Học xong đại học, có bằng thạc sĩ kinh tế...
Nhưng điều khiến Hạ Văn Vũ trở nên nổi tiếng trong cộng đồng người Việt ở nước ngoài chính là máu kinh doanh liều lĩnh, tham vọng.... Dùng mọithủ đoạn để đạt được điều mình muốn...
Rất nhanh chóng, Hạ Văn Vũ đã trở thành nhân vật có thế lực trong giới buôn bán bất động sản.
Các đối thủ của Hạ Văn Vũ luông gặp phải những rủi ro đáng tiếc!
Nhà chức trách nghi ngờ có bàn tay của các băng nhóm xã hội đen trong đó. Nhưng vô phương tìm ra bằng chứng.
Giới kinh doanh rỉ tai nhau: Hạ Văn Vũ luôn dùng đến các sát thủ chuyên nghiệp nhằm thủ tiêu kẻ ngáng đường!!!
Mật ít ruồi nhiều!!!
Thứ gì thu lợi lớn tất sẽ có nhiều kẻ nhòm ngó. Một ông chủ người Hoa họ Zheng cũng nhảy vào chia phần.
Một rừng không thể có hổ. Điều tất yếu sẽ xảy ra...
Hạ Văn Vũ liền bỏ ra số tiền lớn thuê sát thủ nhổ cái gai trước mắt!!!
Ông ta đã chọn God - sát thủ nổi tiếng nhất bấy giờ. God nổi tiếng là sát thủ máu lạnh, lấy tiền công cực cao, có máu điên trong ngườinhưng hễ ra tay là thành công! Người ta cũng đồn rằng God rất thích tra tấn, hành hạ nạn nhân của mình trước khi giết....
Hợp đồng tội ác được kí kết.
Năm đó God tuổi.
Sai lầm nối tiếp sai lầm. Hạ Văn Vũ chưa bao giờ tha thứ cho bản thânmình. Chính sai lầm của ông là khởi đầu cho vụ thảm sát.Mà nạn nhânđầu tiên là... con trai ông - Hạ Quang Huy!!!
Giá như thời gian có thể quay ngược trở lại!!!
- Cha!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mắt thấy cha mình sắp bị giết, Kiều Liên không còn suy nghĩ được gì nữa. Thân thể tự hành động.
Cô lao vào che chắn cho ông.
Lại đối mặt!!!
Ánh mắt cả hai chạm nhau.
Hình ảnh đứa trẻ, trai, gái nằm trong vũng máu lóe lên trong óc. Kiều Liên buột miệng thốt:
- Quang Huy??? Duy Linh....
Gã ngỡ ngàng.
Tại sao em lại che chắn cho ông ta???
Giống hệt như năm về trước...
Em cũng hứng con dao cho thằng nhóc đó....
Chẳng nhẽ... con dao này lại lần nữa làm tổn thương em???
Không!!!! Thiên thần nhỏ!!! Dù em không yêu ta.... nhưng ta vẫn mãi yêu em....
Yêu em... cho dù em đã quên ta.....
- Phập!!!!!!!!!!!!!!
God quay ngược con dao đâm vào ngực mình.
Trái tim quỷ dữ nay rỉ máu.
- Yêu...... em................
- Đoàng!!! Đoàng!!! Đoàng!!!
- Tất cả đứng yên!!! Cảnh sát đây!!!
Tuyên Vỹ và Hướng Dương xồng xộc lao vào thì mọi thứ đã kết thúc.
God gục xuống giữa vũng máu. Tay vẫn nắm chặt con dao cán bạc...
Kiều Liên đứng lặng.
Cô nhìn chằm chằm vào thân xác bất động.
Máu của gã bắn cả lên người, lên mặt cô.
Đỏ quá!!!!
Cô đưa tay ôm mặt.
Quá khứ bị đánh cắp từ từ trỗi dậy....
Lần đầu gặp gỡ...
Con dao cán bạc...
Chiếc bánh sinh nhật vỡ nát...
Vẻ mặt kinh hoàng của Quang Huy và Duy Linh...
Trời NewYork đỏ máu...
- Không!!!! A! A! A! A! A! A! A! A! A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kiều Liên ôm đầu gào thét.
Tiếng gào của cô vang vọng mãi lên trời cao...
Ngực đau dữ dội, Kiều Liên từ tự khụy xuống bên cạnh thân xác lạnh cứng của God.
Mọi người hốt hoảng chạy lại.
- Trời ơi!!! Kiều Liên... con tôi!!!
- Kiều Liên!!! tỉnh lại đi!!! Có nhận ra tớ không??? Hướng Dương đây mà...
Hướng Dương run rẩy lay gọi bạn. Để tìm Kiều Liên cô đã phải nhờ đếnquyền lực của gia đình mình. Tìm ra người sống sót trong đám người làm - Năm. Rồi qua câu chuyện đứt quãng của bà ta, cô và Tuyên Vỹ đãhack thẳng vào tài liệu tuyệt mật của Cục Phòng Chống Tội Phạm XuyênQuốc Gia. Nhờ thế mới tìm ra mối liên hệ giữa gia đình Kiều Liên và tên tội phạm vừa trốn thoát - God!!!
Minh Quân tuy cũng lo lắng cho Kiều Liên nhưng biết rõ Kiều Liên khôngsao nên anh dành sự quan tâm của mình cho tên con trai kia. Ánh mắtlạnh lùng nhưng vẫn không che dấu hết được sự khó chịu..
Nhưng đối thủ của Minh Quân không hề để ý đến anh. Tiếng Tuyên Vỹ vang lên lồng lộng.
- Tất cả tránh ra!!! Mau đưa cô ấy vào bệnh viên!!!!
Hai ngày sau....
Hạ Văn Vũ nhìn con gái mình nằm thiêm thiếp trên giường bệnh. Ông lo lắng hỏi:
- Bác sỹ!!! Tại sao con gái tôi đến giờ này vẫn chưa tỉnh lại????
- Ngài đừng lo!!! Chúng tôi đã khám cho tiểu thư rất kĩ! Trên ngườikhông hề có vết thương nào. Việc cô ấy hôn mê bất tỉnh như thế này có lẽ là do bị sốc trước những gì đã xảy ra.... Nhưng tóm lại là không có gì nghiêm trọng!! Chắc chỉ đến sáng ngày mai là cô ấy sẽ tỉnh lại....
Minh Quân đứng bên cạnh. Anh nhìn vợ chưa cưới của mình chăm chú. Hồi lâu anh lẩm bẩm:
- Một cuộc chiến đã kết thúc! Một cuộc chiến mới lại bắt đầu....
Khi tất cả mọi người đã đi khỏi, cô gái nằm trên giường từ từ mở mắt.
Đôi mắt đen láy bỗng mờ đi. Nước mắt ướt đẫm gò má..
- Vĩnh biệt anh..... " Màu Trắng "!!!!
" Đã biết yêu là đau khổ. Tại sao ta vẫn cứ yêu??? "