Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

quyển 3 chương 27: nhũ oa nhi, tao hồ ly

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi Độc Cô Thiên Diệp tỉnh lại đã là vài ngày sau. Trong lúc này hỗn độn lực của Đản Đản, phượng hoàng kim hỏa của Tiểu Hỏa chữa trị cho nàng, rèn luyện gân mạch của nàng.

Sáng nay, cuối cùng Độc Cô Thiên Diệp cũng mở mắt ra. Đã lâu không thấy ánh sáng, khiến nàng có chút không thích ứng, phải che một lát, phát hiện tay mìn bị một tiểu cô nương hơn mười tuổi gắt gao cầm.

Cảm thấy động tác của Độc Cô Thiên Diệp, Tiểu Hỏa ngẩng đầu lên, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đã tỉnh, cao hứng kêu lên.

"Tỷ tỷ, cuối cùng tỷ cũng tỉnh !"

"Tiểu Hỏa ?" Lúc này Độc Cô Thiên Diệp mới nhìn rõ bộ dáng của nàng, kinh ngạc Tiểu Hỏa đã lớn như vậy . Chẳng lẽ lúc nàng ngủ say đã xảy ra chuyện gì sao ?

"Chủ nhân tỉnh ?" Tiểu Cửu đi đến.

Độc Cô Thiên Diệp cảm thấy liên hệ của mình với hắn, không dám tin hỏi: "Tiểu Cửu ?"

"Tỷ tỷ, là chúng ta !" Tiểu Hỏa cao hứng nói. Nàng rất thích thấy bộ dáng mơ hồ của Độc Cô Thiên Diệp.

"Sao các ngươi lại lớn như vậy ? Cả Tiểu Cửu cũng hóa thành hình người ." Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Tỷ tỷ, tỷ cảm thụ cấp bậc cấp bậc của mình đi." Tiểu Hỏa nói.

Độc Cô Thiên Diệp nghe thấy lời nói của Tiểu Hỏa, nghi hoặc vì sao nàng kêu mình cảm thụ cấp bậc, chẳng lẽ còn thay đổi sao. Nhưng vẫn nghe lời Tiểu Hỏa đi làm.

"Này, đây là có chuyện gì ?" Độc Cô Thiên Diệp không xem không biết, vừa thấy thì bị dọa nhảy dựng. Khi nào thì mình thăng cấp đến huyễn tôn cấp vậy? !

Đầu óc hỗn độn của Độc Cô Thiên Diệp bắt đầu thanh tỉnh lại, nhớ lại chuyện trong ngày đại tế tự, nghĩ đến Tiểu Bạch Cầu không khống chế được hấp thu quá nhiều huyễn lực, kết quả đại bộ phận đều chuyển lên thân thể của mình. Sau đó mình lập tức cưỡng chế đóng cửa liên hệ với bên ngoòa, đi luyện hóa huyễn lực. Đúng rồi ! Luyện hóa huyễn lực ! Thì ra là thế.

"Bây giờ đã qua đại tế tự bao lâu?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Hơn một tháng . Sắp đến lễ mừng năm mới rồi!" Tiểu Hỏa nói.

Hơn một tháng? !

Độc Cô Thiên Diệp không nghĩ mình hôn mê lâu như vậy, nàng nhìn Tiểu Bạch Cầu bên người vẫn như cũ không tỉnh lại, nghĩ đến bộ dáng nó vì mình bùng nổ, áy náy dâng lên, mình lại lừa nó như vậy. Tuy rằng đó là biện pháp vào lúc khẩn cấp, nhưng nghĩ đến bộ dáng của Tiểu Bạch Cầu, nhìn thấy nó đến bây giờ còn chưa tỉnh lại, trong lòng nàng vẫn rất khó chịu.

"Cầu Cầu, xin lỗi. Tỉnh lại nhanh lên đi." Độc Cô Thiên Diệp ôm Tiểu Bạch Cầu, nói.

"Khả khả đừng khổ sở, người ta không trách ngươi." Thanh âm Tiểu Bạch Cầu đột nhiên vang lên trong đầu Độc Cô Thiên Diệp.

"Cầu Cầu, ngươi tỉnh ?"

"Khả khả, người ta còn chưa tỉnh lại, bây giờ chỉ là ý thức tỉnh mà thôi." Tiểu Bạch Cầu nói, "Người ta chỉ muốn nói với ngươi, người ta không tức giận, bởi vì người ta hấp thu huyễn lực nhiều lắm, sắp bước vào thời kỳ trưởng thành."

"Thật sao ?"

"Đúng vậy! Nhưng người ta phải ngủ say một thời gian. Tỉnh lại người ta sẽ lớn lên ! Đến lúc đó khả khả nên chuẩn bị cho người ta thật nhiều thức ăn !"

"Được. Chờ ngươi tỉnh, ta nhất định cho ngươi ăn ngon ." Độc Cô Thiên Diệp nói. Cảm thấy Tiểu Bạch Cầu lại lâm vào ngủ say, nàng đưa nó vào Luyện Yêu Hồ.

"Chủ nhân, ngươi có cảm thấy chỗ nào không thoải mái hay không?" Tiểu Cửu hỏi. Ngủ lâu như vậy, đột nhiên huyễn lực bạo tăng, khó tránh khỏi có chỗ không thoải mái.

"Không sao. Huyễn lực đột nhiên tăng lên nhiều như vậy, có chut không thích ứng." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Thần Nông Đỉnh tầng thứ hai giải phong. Phục Hy Cầm tầng thứ nhất giải phong." Thanh âm của Đản Đản vang lên, mang đến một tin tức tốt.

"Đản Đản?" Độc Cô Thiên Diệp chọc một chút vào Đản Đản trong đan điền, nói, "Đản Đản, lần này cảm ơn ngươi ."

Nếu không có Đản Đản, nàng có khả năng ngay từ đầu đã bị huyễn lực làm nổ tung, sao còn có thể sống đến bây giờ.

"Hừ, chuyện nguy hiểm như vậy chỉ có đứa bé không biết trời cao đất rộng như ngươi mới dám làm!" Giọng nói mềm nhũn của Đản Đản mắng Độc Cô Thiên Diệp, nhưng thanh âm kia thật sự là khiến người ta nghiêm túc không nổi.

"Ta cũng không biết sẽ biến thành cái dạng này." Độc Cô Thiên Diệp vô tội giải thích.

"Lần này bỏ qua, lần sau còn như vậy, ta sẽ không quản ngươi ." Đản Đản dỗi nói. Tuy rằng cuối cùng nó cũng chiếm được không ít ưu việt, nhưng đối với việc Độc Cô Thiên Diệp làm chuyện nguy hiểm như vậy, nó phi thường tức giận.

"Ngươi vẫn là nhìn xem thần khí giải phong đi." Đản Đản nói xong thì trầm mặc xuống, hẳn là đi tiêu hóa chỗ tốt lần này được đến.

Nghe thấy Đản Đản nhắc nhở, Độc Cô Thiên Diệp phát hiện chung quanh Đản Đản trừ Luyện Yêu Hồ, còn có một cái giống như Dược Đỉnh. Ý niệm của nàng vừa động, cái Tiểu Đỉnh kia đến trong tay nàng. Tiểu Đỉnh màu đen thô ráp, hai bên trái phải có một con rồng uốn lượn, đầu rồng vươn đến miệng đỉnh, giống như đang rít gào .

"Đây là Thần Nông Đỉnh sao? Sao lại xấu như vậy ?" Tiểu Cửu nhìn cái đỉnh trong tay Độc Cô Thiên Diệp, nói.

"Ngươi mới xấu, cả nhà ngươi đều xấu, ngươi xấu nhất !" Một thanh âm tiểu oa nhi đột nhiên vang lên, mắng Tiểu Cửu.

"Ngươi cũng rất xấu ! Đen tuyền , còn nhỏ như vậy, có thể làm gì chứ!" Tiểu Cửu nói.

Tiểu Cửu vừa mới dứt lời, cái đỉnh trong tay Độc Cô Thiên Diệp lập tức bay lên, bay đến trên đầu Tiểu Cửu dùng sức đánh hắn.

"Ngươi mới xấu ! Ngươi mới vô dụng !" Tiểu Đỉnh vừa đánh vừa mắng.

"Ôi! Ngươi không nên ép ta động thủ!" Tiểu Cửu bị đánh đau, ôm đầu sẽ đánh Tiểu Đỉnh đang đánh mình văng ra.

Độc Cô Thiên Diệp cầm Tiểu Đỉnh lại, nói: "Hai ngươi đừng náo loạn."

"Hừ!"

"Hừ!"

Nhất thú nhất đỉnh đồng thời hừ một tiếng, thù từ nay kết xuống.

Độc Cô Thiên Diệp tiếp tục nói: "Tốt lắm, về sau mọi người phải sống chung thật tốt."

"Ai muốn cùng hắn sống chung!" Tiểu Cửu và Tiểu Đỉnh trăm miệng một lời nói. Chẳng qua sự ăn ý này, lại thể hiện ra thân mật .

Đổ mồ hôi...

Độc Cô Thiên Diệp mặc kệ chúng, nhìn Tiểu Đỉnh nói: "Tiểu Đỉnh, ngươi có thể làm gì?"

"Xin chào chủ nhân, ta là Thần Nông Đỉnh, đương nhiên là dùng để luyện đan !" Tiểu Đỉnh hèn mọn nói, "Nếu luyện đan với ta, vốn không thể luyện không thành, hơn nữa, chỉ có ta mới có thể luyện chế ra đan dược cấp bậc cao nhất !"

Lại bị khách sáo !

Bây giờ Độc Cô Thiên Diệp đã có thói quen bị huyễn thú huyễn khí của mình khinh bỉ, lại hỏi: "Ngươi có thể nói, vậy khí linh đâu ?"

Một người nhỏ như ngón út toát ra cái đầu từ trong Thần Nông Đỉnh, nói: "Chủ nhân, ta ở trong này."

"Hả, nhỏ như vậy? Đô Đô lớn hơn ngươi nhiều." Tiểu Hỏa nhìn cái đầu nhỏ như móng tay, tò mò nói.

"Ta có thể thành lớn cũng có thể nhỏ đi. Toàn dựa vào ý thích của ta." Tiểu Đỉnh nói xong, từ Thần Nông Đỉnh bay ra, sau đó càng lúc càng lớn, cuối cùng thành một tiểu hài tử khoảng hai tuổi, nhưng nó không mặc cái yếm như Đô Đô, mà mặc một thân áo choàng ngắn màu đen và quần đùi, trên trán còn có một nhúm tóc.

"Thế nào, gia suất không ?" Tiểu Đỉnh đỡ đầu của nó, ra vẻ nói.

"Xuy, ngươi như vậy, không có chút lên hệ nào với suất khí, oa nhi miệng còn hôi sữa." Tiểu Cửu nhìn Tiểu Đỉnh, cười nhạo.

"Trứng thối, ngươi mới là oa nhi! Ngươi mắt hồ ly, dạng lẳng lơ này! Tao hồ ly!" Tiểu Đỉnh nghe thẩy lời nói của Tiểu Cửu, lập tức đáp lễ.

Độc Cô Thiên Diệp ôm Tiểu Đỉnh, hỏi: "Ngươi tên gì ?"

"Tiểu Đỉnh. Gia gọi là Tiểu Đỉnh." Lần đầu tiên Tiểu Đỉnh được người khác ôm, có chút không được tự nhiên.

"Tiểu Đỉnh, ta là Tiểu Hỏa, về sau các ngươi đều phải gọi ta là Tiểu Hỏa tỷ tỷ." Tiểu Hỏa nói.

"Ừ, cứ định như vậy đi."

"Vì sao? Không muốn, sao ta có thể kêu một con thú chưa lớn là tỷ tỷ."

"Không muốn sao ? Đi theo tỷ có thịt ăn." Tiểu Hỏa dụ dỗ nói.

"Gia không thích cái này."

"Đi theo tỷ có thú vị ."

"Gia không thích."

Tiểu Hỏa giận, một phen nắm Tiểu Đỉnh trong lòng Độc Cô Thiên Diệp ra, nhéo mặt nó nói: "Nếu ngươi không nghe lời, ta sẽ dùng kim hỏa của ta thiêu ngươi !" Nói xong, còn thả ra kim hỏa uy hiếp.

"Gia dễ uy hiếp như vậy?" Tiểu Đỉnh nhìn hỏa diễm của Tiểu Hỏa một cái, không sợ.

"Tỷ thiêu không tan chảy ngươi, ngươi cũng đau ba ngày, hừ." Tiểu Hỏa nói xong, muốn đốt hỏa diễm tới trên người Tiểu Đỉnh.

Tiểu Đỉnh nhìn hỏa diễm của Tiểu Hỏa, cảm thấy nhiệt độ cực nóng, oa oa kêu to: "Chủ nhân, chủ nhân, mau cứu với!"

Độc Cô Thiên Diệp cười nhìn Tiểu Đỉnh và Tiểu Hỏa đùa giỡn, cười ôm Tiểu Đỉnh, nói: "Được rồi, Tiểu Hỏa, Tiểu Cửu, các ngươi đi nói với bọn ngoại công và cậu ta tỉnh lại."

Bởi vì nằm trên giường quá lâu, thân thể thương tổn rất nghiêm trọng, tuy rằng kinh mạch đã chữa trị xong, nhưng bây giờ Độc Cô Thiên Diệp còn cảm thấy không có sức lực.

"Dạ." Tiểu Hỏa và Tiểu Cửu lên tiếng, xoay người ra ngoài. Bây giờ Độc Cô Thiên Diệp tỉnh lại, trái tim của các nàng cũng trở về vị trí.

Tiểu Hỏa và Tiểu Cửu vừa đi, Độc Cô Thiên Diệp thu hồi Tiểu Đỉnh, đang chuẩn bị nhìn xem sau khi Phục Hy Cầm tầng thứ nhất giải phong có gì thì Tử Tiêu đi đến. Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp đã tỉnh, hỏi: "Ngươi cuối cùng cũng tỉnh. Cảm giác thế nào ?"

"Sao ngươi lại ở đây?" Nhìn thấy Tử Tiêu, Độc Cô Thiên Diệp có chút kinh ngạc.

Không phải đã qua hơn một tháng sao, sao hắn còn ở đây?

Tử Tiêu ở ngồi xuống ghế, nói: "Ngươi ở là phòng ở của ta, ngươi còn hỏi sao ta ở đây."

" Phòng ở của ngươi?"

"Đúng vậy." Tử Tiêu nói, "Ngươi ngủ trong phòng của ta lâu như vậy, chiếm giường của ta, hại ta không có chỗ ngủ."

Độc Cô Thiên Diệp bị giọng điệu nói chuyện của Tử Tiêu chấn trụ. Người này không thể bình thường nói chuyện với nàng sao ? Nói đến ủy khuất như vậy, chẳng lẽ còn muốn nàng bồi thường hả ? !

"Nơi này là Ám các tổng các ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Thông minh." Tử Tiêu khoa trương nói, "Ta thích giao tiếp với người thông minh. Ngươi chiếm phòng của ta lâu như vậy, có phải nên tỏ vẻ một chút hay không?"

Độc Cô Thiên Diệp nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, vẫn nghe lời hắn:

"Ngươi muốn thù lao gì ? Kim tệ ? Đan dược ? Ngươi lại không thiếu mấy thứ này."

"Sao này ngươi tính làm sao bây giờ ?" Tử Tiêu lúc này lại chuyển đề tài, hỏi.

"Đương nhiên là về nhà ." Độc Cô Thiên Diệp nói, "Sau đó đi tìm mẫu thân. Linh Vị nói, bây giờ nàng giết mẫu thân không được, thuyết minh mẫu thân còn sống. Ta muốn đi tìm nàng."

"Vậy..."

Tử Tiêu còn chưa nói xong, chợt nghe Hữu Vô ở nói chuyện ngoài.

"Nha đầu tỉnh?"

Hữu Vô vừa nói xong, một đám người lập tức đi vào, Mạc Chấn Đình đi tuốt đằng trước mặt, bộ dáng vội vã, lúc vào còn mang theo một trận gió. Bọn Mạc gia huynh đệ và Hữu Vô đều ở sao hắn.

Nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp quả thật đã tỉnh, Hữu Vô nói: "Tỉnh thật rồi ! Nha đầu, nếu ngươi còn hôn mê, sẽ khiến mấy lão già bọn ta lo lắng chết ! Có chỗ nào không thoải mái không?"

Độc Cô Thiên Diệp cười cười, nói: "Cảm ơn Hữu Vô gia gia quan tâm. Trừ bỏ nằm lâu không khí lực, ta đã tốt lắm."

Độc Cô Thiên Diệp tỉnh lại, không khí của toàn bộ đảo nhỏ đều thoải mái lên. Bọn Mạc Chấn Đình vì không cần lo lắng nữa, người Ám các là vì các chủ của bọn họ cuối cùng không cần lôi kéo mặt mỗi ngày, áp suất thấp ép tới khiến bọn họ khó chịu !

"Vậy ngươi nghỉ ngơi hai ngày, chúng ta hai ngày sau trở về." Mạc Chấn Đình nói.

"Dạ."

"Chủ nhân."

"Chủ nhân."

Bọn Tiểu Ngân chạy về từ bên ngoài, đi vào trong phòng, xuyên qua đám người, đến trên giường Độc Cô Thiên Diệp.

Độc Cô Thiên Diệp cảm thụ một chút cấp bậc của bọn Tiểu Ngân, phát hiện trừ Liệt Hỏa, những con khác đều là siêu thần thú . Liệt Hỏa cách siêu thần thú cũng không xa.

"Các ngươi đi đâu vậy ?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Chúng ta đi chỗ của Lưu Vân." Tiểu Ngân nói.

"Các ngươi đi nơi đó làm gì?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi. Sao chúng nó biết Lưu Vân bị nhốt ở nơi nào ?

"Nó bảo chúng ta đi ." Hắc Phong trả lời.

"Nó bảo các ngươi đi có chuyện gì vậy ?"

"Nó dạy cho chúng ta phương pháp tu luyện sau này." Tiểu Ngân trả lời.

Độc Cô Thiên Diệp gật gật đầu, nói: "Bây giờ các ngươi đều đến siêu thần thú, chuẩn bị biến hóa đi. Huyễn hải lĩnh vực huyễn lực sung túc, các ngươi biến hóa hãy đi."

"Tốt quá!"

Bọn Tiểu Ngân nhảy dựng lên ở trên giường. Thanh Loan càng cao hứng. Cuối cùng có thể biến hóa ! Lúc trước Độc Cô Thiên Diệp nói không nắm chắc nên không cho chúng nó biến hóa, tình thế cũng có vẻ khẩn trương, cho nên nàng vẫn không biến hóa, bây giờ cuối cùng cũng có thể .

"Nha đầu, biến hóa này cũng không phải là qua tốt như vậy. Phải trải qua thiên lôi ." Hữu Vô nói.

"Đúng vậy, chuyện này phải thận trọng." Mạc Trì cũng nói.

"Chủ nhân, chúng ta không sợ!" Tiểu Ngân nói.

"Ta để các ngươi biến hóa, tất nhiên sẽ không để các ngươi có chuyện." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ngươi có biện pháp gì ?"

"Có một loại đan dược, có thể hồi phục lực lượng rất nhanh, để các ngươi có đủ khí lực chống cự thiên lôi." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Đan dược gì lợi hại như vậy ?" Thất Nguyệt tiến vào thì nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp , nói: "Nếu sử dụng lúc đánh nhau với người không phải là có cái mạng thứ hai sao ?"

Độc Cô Thiên Diệp đổ mồ hôi lạnh, sâu kín nói: "Biến hóa đan."

Được rồi, vừa nghe tên này cũng biết là chuyên dùng cho huyễn thú biến hóa.

"Khụ khụ, khụ khụ." Thất Nguyệt không được tự nhiên ho khan một chút, nói: "Tiêu, có chút việc."

Tử Tiêu đứng lên cáo từ với bọn Mạc Chấn Đình, sau đó nói với Độc Cô Thiên Diệp: "Chớ quên thù lao ngươi đáp ứng với ta. Đến lúc ta sẽ tới lấy ."

Tử Tiêu nói xong đi ra ngoài, lưu lại Độc Cô Thiên Diệp không hiểu chuyện gì. Nàng có nói cho hắn thù lao gì sao ?

Bồ Thành.

Vài người không nhìn quy định không thể tùy ý phi hành trên không trung, tiến và trên không Bồ thành, hô: "Mạc gia nhân ra ngoài —— "

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio