Qua tháng chính là năm mới. Đây cũng chứng tỏ Độc Cô Thiên Diệp đi vào thế giới này đã nửa năm. Trong nửa năm này, nàng vẫn không biết phụ mẫu cùng Bách Lý Như Yên ở đâu, họ có khỏe không.
Lúc gia thừa, Mạc Kiếm phái người đến gọi Độc Cô Thiên Diệp tới đại sảnh ăn tiệc tất niên, bị Độc Cô Thiên Diệp cự tuyệt.
“Chủ nhân chủ nhân, đêm nay ăn thịt nướng đi!” Tiểu Hỏa đậu trên vai Độc Cô Thiên Diệp, sung sướng kêu.
Mạc Phong chớp to mắt nhìn Độc Cô Thiên Diệp, xem biểu hiện của Tiểu Hỏa và Tiểu Ngân, hắn cũng rất tò mò về món thịt nướng của nàng.
Đối với việc đây là năm mới đầu tiên nàng đến thế giới này, Độc Cô Thiên Diệp có chút thương cảm. Năm nay không có cha mẹ, không có Bách Lý Như Yên, chỉ có mình nàng. Nhưng nhìn thấy bọn họ hưng phấn, nàng đem thương cảm chôn chặt dưới đáy lòng.
Lấy ra thịt đã được xiên que, lò nướng, than, vỉ nướng, kẹp gắp. Đặt than vào lò, châm lửa. Sau khi đi sơn mạch Miễn Miễn trở về, nàng đến lò rèn làm một bộ công cụ ngướng thịt theo yêu cầu, dù sao nướng thịt trong lửa cũng chẳng ngon gì mấy. Chỉ là lấy mấy món này xong lại chuẩn bị cho tỷ thí, nên nàng chưa có dịp để dùng.
Đốt lửa xong, Độc Cô Thiên Diệp đặt thịt lên vỉ nướng, thỉnh thoảng rắc muối, hạt tiêu, hoa tiêu, dùng cọ quét mật ong lên mặt thịt, mùi thơm tràn ngập trong không khí, dẫn đến vài tiếng nuốt nước miếng. Ngay lúc mặt thịt chuyển sang màu vàng óng, Độc Cô Thiên Diệp lấy cỏ tư nhiên rải lên, hương vị trong không khí càng nồng hơn. Đặt thit lên đĩa, Tiểu Hỏa, Tiểu Ngân và Mạc Phong liền nhào tới, bắt đầu ăn thịt.
“Oa… mùi hương gì vậy? Thật thơm nha!” Thanh âm của Mạc Liên từ sân ngoài vọng vào. Chỉ chốc lát sau, Mạc Kiếm, Mạc Liên cùng Mạc Cúc vẻ mặt không được tự nhiên bước vào.
Ba người đi tới, nhìn Độc Cô Thiên Diệp nướng thịt, tràn đầy hiếu kỳ. Mạc Liên cầm lấy một xiên thịt, ăn thử, nhất thời nuốt xuống không ngừng.
“Oa, Thiên Diệp, thịt muội nướng với thịt nướng lúc trước ta ăn thật khác xa nha. Ngon thật đó!” Mạc Liên mở miệng đầy thịt tán thưởng. Nàng đã hiểu được vì sao Mạc Phong và mấy huyễn thú tranh giành kịch liệt như vậy.
Mạc Kiếm và Mạc Cúc ngửi mùi hương, cũng ăn thử một xiên. Vừa ăn xong, họ liền cảm thấy những thứ họ ăn lúc trước thật sự không đáng tiền.
“Sao các người lại đến đây?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
“Con không ra đại sảnh ăn tất niên với chúng ta, chúng ta đành phải tới đay. Hừ, may mà chúng ta đã tới, bằng không, món ngon như vậy cũng không được ăn rồi.” Mạc Kiếm cắn nhầm miếng thịt nóng, hô miệng, nói: “Ta nói nè cháu gái, có món gì ngon sao lại quên mất cậu vây?! Cậu rất thương tâm nha!” Mạc Kiếm nói xong, lại làm bộ như muốn khóc.
Mạc Liên luốn chú tâm vào xiên thịt trong tay, nhìn lại trên bàn đã không còn xiên nào, liền nhìn mấy xiên thịt đang được nướng, nói: “Đúng vậy, muội cũng thật là. Nếu không phải chúng ta tới đây, còn không biết được muội đang hưởng thụ ở đây đâu. Phải không, Mạc Cúc?”
Mạc Cúc tuy nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp vẫn ngượng ngùng, những vẫn phối hợp gật đầu.
Độc Cô Thiên Diệp giống như thấy quạ đen bay đầy trời…
“Chủ nhân chủ nhân, Thanh Loan cũng muốn ăn thịt nướng!” Thanh Loan ở trong Luyện yêu hồ kêu lên. Thịt nướng luôn luôn làm cho Thanh Loan ổn trọng trở nên ngây thơ.
Độc Cô Thiên Diệp nhìn ba người Mạc Kiếm, ý niệm vừa động, Thanh Loan liền xuất hiện trên vai nàng. Thanh Loan vừa ra, kêu lên một tiếng, bay tới bên cạnh Tiểu Ngân ăn thịt nướng.
Ba người Mạc Kiếm nhìn ba con thú tranh giành thịt nướng, lại nhìn Độc Cô Thiên Diệp đang bận rộn. Họ đã nhìn thấy Tiểu Ngân, là Thánh thú cấp . Dám giành ăn với Thánh thú cấp , tin rằng cấp bậc của bọn chúng cũng không thấp.
Mạc Cúc cẩn thận hỏi: “Chúng nó đều là huyễn thú của muội?”
Ba cha con nhìn Độc Cô Thiên Diệp, âm thầm hy vọng nàng lắc đầu phủ nhận. Nhưng Độc Cô Thiên Diệp lại đánh tan hy vọng của họ.
“Đúng vậy. Sao vây?” Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
Ba người đều lắc đầu, tỏ vẻ không có vấn đề gì, nhưng lại nói thầm trong lòng: Người khác chỉ có một hai con huyễn thú, con ( muội ) lại có ba huyễn thú, cấp bậc cao như vậy, đây thật sự là quá đả kích mà. Còn dám không biết xấu hổ hỏi sao vây?!
Thấy mọi người cũng ăn hết thịt, Độc Cô Thiên Diệp lại tiếp tục nướng, lấy ra mấy vò rượu, mọi người cùng nhau uống rượu ăn thịt nói chuyện phiếm, nhìn ba con thú ngươi tranh ta đoạt, rất thích ý !”
“Trước kia là ta không đúng, ta xin lỗi muội, thực xin lỗi.” Mạc Cúc bưng rượu lên, nói với Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp nâng cốc uống hết, tỏ vẻ không để ý. Kỳ thật, nếu không có Mạc Cúc, nàng cũng sẽ không đến thế giới này.
Nhìn Độc Cô Thiên Diệp uống hết rượu, Mạc Cúc cao hứng ngồi về chỗ của ình, nụ cười tự nhiê hơn rất nhiều.
“Tiếp theo con có tính toán gì không?” Mạc Kiếm hỏi.
“Con hẹn vài bằng hữu tháng tham gia chiên sinh của Học viện đế quốc. Con muốn đến đó học tập một chút.” Độc Cô Thiên Diệp nói. (Mình thay đổi cách xưng hô của Diệp tỷ để cho thân thiết hơn. Vả lại, Diệp tỷ cũng muốn có một gia đình mới ở đây )
“Ừm, Học viện đế quốc là học viện tốt nhất Đế quốc Mạc Đồng Tư. Tiêu chuẩn chiêu sinh của nó khá cao, nhưng với điều kiện của con, vào đó hẳn là không khó.” Mạc Kiếm nói: “Nếu có thời gian thì về lại Mạc phủ ở đế đô đi. Ngoại công và mấy cậu của con nếu biết con có thể tu luyện, không biết sẽ vui vẻ thế nào đâu.”
“Con biết rồi.” Độc Cô Thiên Diệp đáp. Nàng cũng muốn nhìn thử nơi mẫu thân nàng lớn lên trông như thế nào.
Nửa đêm…
Đùng đùng… mấy tiếng, trên bầu trời đầy pháo hoa, báo hiệu năm mới đã tới. Độc Cô Thiên Diệp nhìn trong sân náo nhiệt, hơi nở nụ cười.
- - - oo - - -
Thời gian tiếp theo, Độc Cô Thiên Diệp hầu như đem hết tinh lực vào việc luyện đan. Tu luyện huyễn lực đã có Đản Đản hấp thu, cho nên nàng cũng không lo tốc độ tu luyện chậm lại. Vô tướng thần công và bộ pháp Phiêu miểu, nàng dành ít thời gian để tập luyện.
Hiện tại, tiểu viện của Độc Cô Thiên Diệp không có ai đến quấy rầy. Lúc trước, bởi vì tứ đại gia tộc tỷ thí, nàng đứng nhất khiến cho danh tiếng của nàng chấn động, không ai dám làm phiền nàng. Nhưng nàng nghe nói chuyện nàng phế đi nguồn huyễn lực của Quý An Bình đã bị Hội trưởng Công hội Lính đánh thuê Kỳ Phong thành Vương Mãn Vọng đè ép xuống, bằng không, không biết Quý gia sẽ ầm ĩ như thế nào.
Thỉnh thoảng, Mạc Liên sẽ đến gặp nàng nói chuyện phiếm, nhưng đến vài lần đều thấy Độc Cô Thiên Diệp đang bận việc nên cũng không tới nữa.
Tiểu viện này nàng giao cho Mạc Phong quản lý. Bây giờ, hắn đã có thói quen mỗi ngày ẫm ĩ với Tiểu Hoat và Tiểu Ngân thành gà bay chó sủa, hoàn toàn thay đổi.
Vì để tốt cho việc luyện đan, Độc Cô Thiên Diệp chạy đến sơn mạch Miễn Miễn khế ước với một Hỏa hùng sư, là Thánh thú cấp . Có lửa của Hỏa hùng sư, lúc luyện đan, Độc Cô Thiên Diệp có thể khống chế độ lớn nhỏ của lửa, không còn dùng củi lửa keo kiệt nữa.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã là tháng .
Trong phòng, Độc Cô Thiên Diệp đặt tay lên đan lô, truyền huyễn lực vào trong, đan dược được kết thành, thu huyễn lực lại, hô: “Liệt Hỏa, thu lửa.”
Con sư tử bên cạnh há mồm, ngọn lửa dưới đan lô bị nó hút vào.
Độc Cô Thiên Diệp mở nắp đan lô, bên trong có mười viên đan dược. Nàng lấy đan dược ra, cất vào bình ngọc. Bây giờ, nàng đã có thể thuần thục luyện chế đan dược cấp , là lúc nên luyện Tẩy tủy đan rồi.
Huyễn lực của nàng nhờ kết khế ước với Liệt Hỏa, còn có huyễn lực Đản Đản hấp thụ, hiện tại đã là Đại huyễn sư đỉnh, còn một bước nữa là có thể trở thành Huyễn Vương.
tuổi đã là Đại huyễn sư cấp , nói ra có thể hù chết người đó.
Mà Tiểu Hỏa và Tiểu Ngân cũng đã trở thành Thần thú, Tiểu Hỏa là Thần thú cấp , Tiểu Ngân là Thần thú cấp , Thanh Loan tấn chức Thần thú cấp , cấp bậc của Liệt Hỏa thấp nhất, nhưng cũng đã là Thánh thú cấp .