"Ầm ỹ cái gì, còn ầm ỹ đều lăn đi cho ta!" Cơn tức của lão nhân phụ trách báo danh rất lớn, trừng mắt nhìn mấy người Độc Cô Thiên Diệp.
Hình như lão nhân rất có uy tín trong học viện, hắn vừa la lên, không ai dám nói tiếp nữa.
"Tiểu thư, điền xong rồi." quản gia tiến lên phía trước, giao giấy báo danh cho Phong Sương.
"Lão nhân, cho ngươi." Phong Sương đặt giấy lên bàn. Lão nhân liếc mắt một cái, thản nhiên nói: " tuổi, huyễn sư cấp . Xuất tinh nguyệt của ngươi ra."
Phong Sương khinh miệt liếc mắt về phía mọi người một cái, khởi động huyễn lực, dưới chân sáng lên một cái, ngôi sao.
"Quả nhiên là thiên tài nhị tiểu thư của Phong gia, mới tuổi đã là huyễn sư cấp !" người đứng bên cạnh kinh hô.
"Đúng vậy đó, hai vị tiểu thư của Phong gia có thiên phú rất cao, Phong đại tiểu thư năm nay tuổi, đã là huyễn sư cấp ."
"Ai, người đại gia tộc không giống người bình thường."
Chú thích của editor : không bình thường= bất thường = người điên ^^
Phong Sương rất vừa lòng về làn sóng do mình tạo nên, cằm nâng thật cao, hưởng thụ sự sùng bái của những người khác.
Lão nhân thản nhiên liếc mắt một cái, nói: "Được rồi, ngươi vào đi." Nói xong, dựa vào lưng ghế nheo mắt lại.
Phong Sương cầm giấy báo danh, đắc ý liếc mắt một cái nhìn Long Lôi , thấy Long Lôi tức giận giơ chân lên, cười lớn xoay người đi vào cổng lớn của học viện
"Đắc ý gì chứ!" Long Lôi tức giận nói, xoay người nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp giống như không có việc gì cầm giấy báo danh bắt đầu điền, chà chà chân, nói, "Bách Lý ca ca, sao bộ dáng của ngươi giống như một chút việc cũng không có vậy ?"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn giấy báo danh, cân nhắc nên điền như thế nào, nghe thấy lời nói của Long Lôi, đầu cũng không thèm ngẩng lên, nói: "Chó cắn ngươi một cái, ngươi cũng muốn cắn lại nó sao?"
Lão nhân nghe thấy lời nói của Độc Cô Thiên Diệp, ánh mắt lóe sáng. Ha ha, một đứa nhỏ thú vị.
Độc Cô Thiên Diệp cắn đầu bút nghĩ ngợi, ở chỗ tên viết lên là Bách Lý Tà, tuổi là tuổi, ở cấp bậc huyễn lực viết là huyễn sư cấp . Sau đó đưa giấy báo danh cho lão nhân.
Lão nhân tiếp nhận Độc Cô Thiên Diệp giấy báo danh, chậm rãi đọc: "Bách Lý Tà, tuổi, Kỳ Phong thành, huyễn sư cấp , cái gì? huyễn sư cấp ?"
Lão nhân giống như bị điện giất tinh thần lập tức trở nên phấn chấn. Hắn đứng lên, đánh giá Độc Cô Thiên Diệp từ cao xuống thấp, rất giống sói nhìn thấy đồ ăn, hưng phấn nói: "Ngươi xuất tinh nguyệt của ngươi ra cho ta xem?"
Độc Cô Thiên Diệp bị lão nhân nhìn sợ đến nổi da gà , có điều vẫn thuận theo xuất tinh nguyệt ra. Tinh nguyệt vừa ra, nhất thời khiến mọi người kinh ngạc.
"Oa, thật là huyễn sư cấp !"
"Trời ạ, hắn thật tuổi sao?"
"Vậy không phải hắn vượt đạt đệ nhất thiên tài của đại lục rồi sao?"
Độc Cô Thiên Diệp nhìn hiện trường báo danh sôi trào lên, có cảm giác không nói được gì. Nàng nghĩ tới mình đặt huyễn lực ở cấp bậc huyễn sư đã đủ điệu thấp , không nghĩ tới vẫn tạo ra một mảnh xôn xao.
"Ha ha, tốt, tốt!" Lão nhân cười to, "Lão nhân năm nay gặp được một hạt giống tốt rồi!"
"Này, xin hỏi, ta đạt chưa?" Độc Cô Thiên Diệp hỏi.
"Ha ha, đạt! Đạt! Ngươi không cần tham gia khảo hạch phía dưới. Ừ, ngươi vào học lớp thứ nhất hạng ưu đi." Lão nhân hưng phấn nói, "Đây là chìa khóa ký túc xá của ngươi, ngươi cứ trực tiếp đi. Ngày mai tới tham gia lễ khai giảng là được."
Lão nhân giao hai cái chìa khóa vào tay Độc Cô Thiên Diệp, nhìn chằm chằm Độc Cô Thiên Diệp không chớp mắt. Ánh mắt hưng phấn đến hồng lên kia làm cho Độc Cô Thiên Diệp nghĩ mình gặp phải sắc lang có sở thích đặc biệt (biến thái) nào đó.
Long Lôi và Độc Cô Thiên Diệp cùng báo danh , mọi người vào học viện cùng nhau. Dọc theo đường đi, Độc Cô Thiên Diệp nhìn chìa khóa, còn có cảm giác mê man như lọt vào sương mù. Không phải nói thi vào Học viện Đế Quốc rất khó sao? Sao nàng có cảm giác đơn giản giống như uống nước vậy?
"Ta như vậy là tính đạt? Sao không tham gia khảo hạch đã phân lớp rồi ?" Độc Cô Thiên Diệp nghi hoặc hỏi Long Tường.
Long Tường cũng bị hành vi hung hăng của lão nhân làm kinh ngạc một chút. Hắn nói: " Lão nhân phụ trách báo danh là phó viện trưởng của học viện chúng ta, hắn có quyền cho ngươi không tham gia khảo hạch đã phân lớp. Chỉ là tình huống này rất ít."
Vì Long Lôi tham gia khảo hạch của Luyện Đan Sư, nên mọi người quyết định để Long Khi đưa Long Lôi đi khảo hạch, Long Tường đưa Độc Cô Thiên Diệp đi ký túc xá.
" Khu viện số phòng số , " Long Tường cầm lấy chìa khóa, nhớ kỹ số phòng ghi trên đó, nói, "Cách ký túc xá của chúng ta không xa. Đi, ta đưa ngươi đi."
Toàn bộ học viện gần như nằm ở phía tây đế đô, hướng đông là khu dạy học, hướng bắc là khu ký túc xá, hướng nam là khu trao đổi (trao đổi ở đây đại loại là đấu võ hữu nghị), trong đó, dấu hiệu nổi bật nhất chính là đài giao đấu. Ở đế đô không cho phép giao đấu riêng nhưng trên đài giao đấu thì có thể. Hướng tây ít được khai phá, bên ngoài là sơn mạch Yến Sơn.
Đi hơn nửa giờ, Độc Cô Thiên Diệp rốt cục đi tới ký túc xá. Trước khu của ký túc xá đều là kết cấu tiểu viện, mỗi cái viện có phòng, chủ yếu cho người có tiền có quyền và những người có thiên phú cao ở . Sau khu đều là kết cấu nhà lầu, mỗi lầu có hơn mười người ở.
"Ông trời của ta, học viện thật sự quá lớn, đi lâu như vậy! Ta nghĩ sau này thời gian của ta đều dùng trong việc đi đường ." Độc Cô Thiên Diệp cảm thán.
"Ha ha, chúng ta vừa mới đi từ phía nam đến phía bắc học viện, gần như đi qua toàn bộ trường học, cho nên khá xa. Về sau đi học không xa như vậy ." Long Tường cười nói, "Ta và bọn Tử Khanh ở khu , cách ngươi có vẻ gần ."
Tìm được khu viện số , Độc Cô Thiên Diệp đẩy cửa vào. Đây là viện chung, năm căn nhà tầng, ở giữa có một khoảng sân lớn, bên cạnh có một ngọn núi, một vài ngọn thủy trúc, còn có một mái đình.
Độc Cô Thiên Diệp đi vào phòng số , là căn phòng thứ hai bên trái. Phòng đầu tiên là phòng bếp. Nàng dùng chìa khóa mở cửa đi vào, lầu một là đại sảnh, lầu hai là phòng ngủ, bên cạnh có cầu thang đi lên. Độc Cô Thiên Diệp dạo một vòng, vật dụng mới hoàn toàn , cũng rất đầy đủ .
"Tất cả các phòng đều bố trí giống nhau sao?" Nàng hỏi Long Tường.
"Ừ. Có điều Nếu mình không thích cũng có thể tự bố trí lại." Long Tường nói.
"Không hổ là Học viện Đế Quốc, cấp bậc này bằng với khách sạn năm sao rồi." Độc Cô Thiên Diệp nói thầm. Nàng và Long Tường vệ sinh phòng ở xong, hai người đều mệt ngã lên trên bàn.
Nghỉ ngơi chốc lát, Long Tường đứng dậy nói: "Ta về trước nói với bọn Tử Khanh và Kinh Thiên tin tức của ngươi, lát nữa lại đến. Ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi."
"Được."
Độc Cô Thiên Diệp đưa Long Tường đi, trở về đang định đóng cửa, đột nhiên cửa bị một cánh tay mập mạp chặn lại. Độc Cô Thiên Diệp mở cửa ra, nhìn thấy một cái đầu mập mạp đầy mồ hôi.
Mập mạp dùng ống tay áo lau mồ hôi trên đầu, nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, kinh ngạc nói: "Hả? Ta không phải người đầu tiên đến sao ? ! Ngươi chính là người không có khảo hạch, trực tiếp phân lớp Bách Lý Tà. Ta là Tôn Khuê ở phòng số ."
Độc Cô Thiên Diệp để cho hắn đi vào, hắn vừa đi vừa dùng dùng tay áo làm quạt, nói: "Ta còn tưởng rằng mình là người tới sớm nhất, kết quả khảo hạch ra mới nghe được bên ngoài đồn đại có một người không khảo hạch trực tiếp phân lớp . Nghe nói kia lão nhân phụ trách báo danh tính tình rất quái lạ, người được hắn tán thành có thể đếm trên đầu ngón tay. Sao ngươi được hắn tán thành vậy ?"
"Đây là phòng số , ngươi dọn dẹp đồ của ngươi đi." Độc Cô Thiên Diệp nói xong, trở về phòng của mình. Mập mạp lại yêu nói chuyện, thật là một tổ hợp tốt!
"Ôi chao, lát ta qua tìm ngươi tán gẫu !" Tôn Khuê hô về phía bóng dáng của Độc Cô Thiên Diệp.