Khi Độc Cô Thiên Diệp đi vào đài giao đấu, bên trong vẫn vang vọng tiếng người như trước.
Nàng vào đến bên trong, nhìn thấy dưới đài lại có nhiều người bị thương hơn. Độc Cô Thiên Diệp và Dạ Thương Lan đã không còn đứng trên khán đài mà là dưới đài quyết đấu chiếu cố cho người bị thương. Xem ra khi nàng rời đi, người Phong gia lại càng càn rỡ.
Theo lý thuyết, cho dù Phong gia có một hai thiên tài thì cũng không thể hiến hai nhà Long, Mạc thua thê thảm như vậy. Chẳng lẽ còn có ẩn tình?
Độc Cô Thiên Diệp đi qua hỏi: “Sao lại có nhiều người bị thương như vậy ? ”
“Phong gia mời tới một vị Thuần thú sư, bí mật thuần hóa cho bọn họ rất nhiều Thánh thú. Mấy người trẻ tuổi cơ hồ đều có. Phần lớn bọn họ đều bị Thánh thú đả thương.” Dạ Thương Lan tức giận nói. “Không nghĩ tới Phong gia lại gạt các gia tộc làm chuyện như vậy, muốn nuốt chửng các gia tộc khác sao?”
Độc Cô Thiên Diệp lấy ra một đống bình ngọc, đưa cho Dạ Thương Lan nói:
“Ngươi giúp ta chia cho mọi người, ta sẽ gặp bọn Phong gia họ.” Sau đó nàng xoay người đi lên đài quyết đấu.
Dạ Thương Lan tiếp nhận bình ngọc, đổ dược ra, lại ngây ngốc.
“Thương Lan, sao ngươi còn đứng đó? Đan Kinh Thiên thấy Dạ Thương Lan dại ra, nói: “Sao vậy? Đây là đan dược chữa thương sao? Sao không đưa cho bọn họ?”
“Tất cả đều là Thánh Tê đan cực phẩm.” Dạ Thương Lan nhìn bóng dáng Độc Cô Thiên Diệp nói: “Tất cả đan dược Bách Lý cho đều là Thánh Tê đan cực phẩm.”
“Thánh Tê đan cực phẩm ? ” Đan Kinh Thiên cũng bị dọa cho hoảng sợ, sau đó nhìn bốn phía, hạ giọng nói: “Hiện tại cũng chỉ có Mạc Phong luyện được đan dược cực phẩm không phải sao ? Nhưng là hắn nhiều lắm cũng chỉ có thể luyện chế được đan dược tam phẩm thôi mà !”
“Cho nên nói…” Dạ Thương Lan cũng không nói gì, mà xoay người phát đan dược cho mọi người.
“Thế nào? Còn muốn đánh sao? Chỉ cần ngươi nói Độc Cô Thiên Diệp ở đâu, hoặc là thừa nhận Mạc gia các ngươi đều là chó, ta sẽ khiến cho các ngươi cút xuống thống khoái.” Phong Sương một cước dẫm lên người một đệ tử Mạc gia, đắc ý nói.
“Phi, các ngươi mới là chó ! A !” Người đó mắng một tiếng, bị Phong Sương hung hăng đá một phát, ngã xuống đài quyết đấu.
Độc Cô Thiên Diệp đỡ được hắn, giao hắn cho Đan Kinh Thiên.
“Thế nào, các ngươi còn muốn lên nữa sao? Mạc gia bại hoại !” Phong Sương khinh khỉnh nhìn người Mạc gia còn sót lại.
“Thật là khinh người quá đáng !” Một đệ tử Mạc gia muốn vọt lên quyết đấu, bị Độc Cô Thiên Diệp giữ chặt, : “Bách Lý Tà, ngươi kéo ta làm gì?”
“Ta đi.” Độc Cô Thiên Diệp phun ra hai chữ, sau đó lên đài quyết đấu.
Phong Sương nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, thu hồi huyễn thú bên người, nói:
“Bách Lý Tà, ngươi không phải người Mạc gia, sao phải lên đây ? Ta khuyên ngươi không cần xen vào việc người khác.”
“Tất cả mọi người đều biết qua hệ giữa ta và Mạc gia rất tốt, Mạc Phong là huynh đệ của ta. Phong gia các ngươi đánh huynh đệ ta trọng thương, sao ta không thể xen vào ? ” Độc Cô Thiên Diệp nói.
“Hừ, tiểu tử Mạc Phong kia là xứng đáng ! Ai bảo hắn không chịu nói ra Độc Cô Thiên Diệp đang ở đâu. Không đánh chết hắn là do tỷ tỷ ta thủ hạ lưu tình rồi.” Phong Sương đắc ý nói: “Ai bảo Mạc gia các ngươi đều vô dụng.”
“Phải không ? Vậy thì để ta tiếp ngươi.”
Độc Cô Thiên Diệp nói.
“Đừng tưởng rằng cấp bậc ngươi cao hơn ta thì ta sẽ sợ ngươi. Huyễn cơ, lên !” Phong Sương vừa dứt lời, Thánh thú cấp cao kia liền cống kích Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp lấy ra một trường kiếm, vận dụng bộ pháp Phiêu Miểu. Lưỡi kiếm vung lên, tốc độ nhanh đến nỗ làm cho mọi người chỉ nhìn thấy một cái bóng lướt qua, Thánh thú kia đã ngã xuống đài.
“Huyễn cơ !” Phong Sương chạy tới, cúi người xem thương thế của huyễn thú, quát to: “A ! Ngươi dám giết huyễn thú của ta?!”
“Nó muốn giết ta, ta chỉ phản ứng theo bản năng thôi.” Độc Cô Thiên Diệp sâu kín nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn chờ người khác tới giết ngươi sao?”
“Bách Lý Tà, ta muốn giết ngươi !” Phong Sương đứng lên, ngưng tụ huyễn lực đánh tới Độc Cô Thiên Diệp.
Độc Cô Thiên Diệp cũng phát ra huyễn lực. Hai lực lượng giao nhau, nổ mạnh. Độc Cô Thiên Diệp đúng lúc tụ một tấm chắn. Phong Sương bị lực lượng phát nổ đánh bật xuống dưới đài.
“Muội muội !” Phong Tuyết chạy tới, đỡ Phong Sương lên.
“Huynh đệ, rất tốt !” Đan Kinh Thiên dưới đâì kêu to. Người Mạc gia cùng Long gia cũng đứng lên hoan hô.
“Ta muốn lĩnh giáo thử tân sinh thiên tài Bách Lý Tà này.” Một đệ tử Phong gia lên đài, đứng đối diện với Độc Cô Thiên Diệp.
“Phải không ? Nhưng ta không muốn đánh với ngươi. Tiểu Ngân, ngươi giải quyết đi.” Độc Cô Thiên Diệp miễn cưỡng nói.
Tuy rằng đã nhìn thấy Tiểu Ngân, nhưng nó xuất hiện vẫn khiến cho không ít người kinh hô.
“Tiểu Ngân, tùy ý chơi đi, đừng giết chết là được.” Độc Cô Thiên Diệp lạnh bang nói.
“Được, chủ nhân.” Tiểu Ngân nói xong liền tấn công đối phương.
Đám Tiểu Ngân sống chung với Mạc Phong lâu rồi, đều thích nam hài tươi cười ấm áp này. Bây giờ hắn bị người Phong gia đả thương thành ra như vậy, no không thể giống Tiểu Hỏa cứu sống hắn, giúp hắn báo thù cho hả giận cũng có thể.
Độc Cô Thiên Diệp lui về môt chút, lấy một cái ghế dựa trong nhẫn không gian, ngồi xuống bắt chéo chân nhìn Tiểu Ngân ngược đãi đối phương.
“Người thì giữ lại, không phải huyễn thú khế ước bản mạng thì giải quyết hết đi.” Độc Cô Thiên Diệp nói với Tiểu Ngân. Không phải dung huyễn thú đả thương người khác sao ? Ta sẽ cho ngươi không có huyễn thú để dùng.
“Mẹ nó, huynh đệ, ngươi thật trâu nha !” Đan Kinh Thiên chụp nhầm vết thương trên người Long Tường, khiến hắn kêu đau.
“A!”
“Tiếp tục.”
“A!”
……
Mấy đệ tử Phong gia bị Tiểu Ngân đánh trả, hoặc là giết chết huyễn thú. Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên ghế lạnh lùng nhìn.
“Tiếp theo ai lên ? ” Độc Cô Thiên Diệp nhìn Tiểu Ngân đang chơi đùa với một người, lạnh lùng hỏi.
“Bách Lý Tà, ta đấu với ngươi !” Phong Tuyết lên đài, đứng đối diện với Độc Cô Thiên Diệp nói.
“Rốt cuộc ngươi cũng chịu lên. Ta đợi ngươi lâu rồi.” Độc Cô Thiên Diệp nói.
“Ngươi không cần đắc ý quá sớm. Huynh đệ của ngươi cũng có Thần thú giống như ngươi, cũng bị ta biến thành như vậy không phải sao ?” Phong Tuyết khinh miệt nói, “Lưu Thủy, Tiểu Gia, xé xát hắn ra cho ta!”
Trên đài quyết đấu xuất hiện một con mãng xà xanh biếc và một hỏa hồ ly. Mãng xà là Thần thú cấp , hồ ly là Thánh thú cấp , hơn nữa nàng ta cũng là Đại Huyễn sư, thực lực quả thật cao hơn Mạc Phong rất nhiều.
“Ngươi cho là ngươi có nhiều huyễn thú lắm sao? Độc Cô Thiên Diệp nhún nhún vai, “Vậy chúng ta so huyễn thú đi. Liệt Hỏa, ngươi cùng Tiểu Ngân xé xác con rắn kia ra cho ta. Trời ạ, ta ghét nhất là rắn mà !”
“Grào…” Một tiếng rống phát ra, Liệt Hỏa xuất hiện trên đài quyết đấu.
“Trời ơi, lại thêm một Thần thú !” Người dưới khán đài kêu to.
“Mẹ nó, huynh đệ ta thật là trâu bò quá mà !” Đan Kinh Thiên hung hăng vỗ vai Long Tường, “Thiếu chủ Lính đánh thuê ta còn chưa có được một con Thần thú, sao vào tay hắn thì giống củ cải trắng quá vậy ?”