Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin

chương 8: cô không đội! tôi cũng không đội

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Gì vậy, con Linh còn ngủ à?- Vy ngồi phịch xuống sofa nhìn nó nói

- Cái gì?? Nó ngủ từ lúc tụi mình đi đấy à- Ngọc vừa chốt cửa, nhăn mặt nói

- Hừm..- vy bĩu môi

Không gian bỗng chốc chìm trong im lặng...

Nó nằm im trên chiếc giường, mắt khẽ hi hí quan sát động tĩnh của con bạn mình. Tại sao nó phải giả vờ thế này nhỉ? Và ban nãy.. Nó đã đi đâu?

Bỗng nhiên...

Vụt__nó cảm nhận được có tiếng hung khí trong không trung.........là dao?!.

Vụt_ Phập_ Rầm

Chiếc dao bấm mini cấm phập trên chiếc gối mềm mại, nó nhanh chóng lăn người xuống khỏi chiểc giường tránh đường dao kia...phải nói là chiếc dao rất bén, mặc dù gối là vật mềm nhưng nó đã xuyên qua rất dễ dàng, cẩm sâu trên nền mốt mềm mại

Nó lăn ra khỏi giường và té phịch xuống sàn........nhanh chóng đứng dậy phủi đồ đạc và..........lườm hai con bạn đứng.............cười khúc khích....

- Tụi...bây..- nó nổi đoá

- Chăn mày lệch đi một chút so với ban nãy tao thấy....- Vy khoanh tay nhìn nó nói

- Chiếc áo ngủ cuả mày khác với ban nãy...lúc nãy, là áo thun có đính viên Rubi đen, còn bây giờ...viên rubi đen nhưng hơi ngã sắc tím- Nhọc nhếch môi

- Lúc nãy ngoài bãi đỗ vip của nhà tao có chiếc xe lạ còn cấm chip khoá..- Vy lai tiếp tụi

- Không bao giờ rút chíp khoá xe là thói xấu khó bỏ của mày-Ngọc nói

- Điều đó có nghĩa là...- Vy

-....là mày....- Ngọc

-... Đã từng rời phòng và ra ngoài- Cả đồng thanh

Nó lắc đầu chào thua với hai con bạn mình....thật là...không có gì giấu nỗi chúng nó...

-...tao có thể rời giường thay đồ rồi ngủ tiếp mà- nó ngụy biện

- Mày rãnh vậy sao??!- Vy

-...chiếc moto kia chưa chắc là của tao...- nó nhếch môi

- Để tao gọi tiếp tân hỏi thử vậy...- Ngọc huơ huơ điện thoại nhìn nó

- Thôi....tao đầu hàng....- nó xua xua tay

- Haha...có thế chứ- Ngọc mỉm cười

- Baby à~~~đánh lẽ đi một mình vậy hả??!- Vy bĩu môi nhìn nó

- Thôi thôi tao xin....đi với lũ tụi bây..không trai lại đánh nhau...tao điên chắc- nó nói

- Hứ....bạn bè thế đấy- Vy oán trách

- Mà...mày đi đâu??!- Ngọc nhìn nó

- thì...đi đây đó...vậy mà- Nó đáp

- Hứ...mày nghĩ tao tin à?!- Ngọc nói

- Khai thiệt đi cưng, mày đã đi đầu...- Vy nhìn nó

-...không có gì đặc biệt cả...- nó lảng tránh

- Giờ mày....mún sao??- Ngọc chộp lấy vai nó, cười nham hiểm

- Ê..này...- nó lắp bắp

- Hehe...để coi mày có chịu khai không??- Vy xáp lại gần nó

- Đã...đã nói là không có gì mà- Nó vẫn làm ra vẻ lạnh lùng, chối bây bẩy

- Hừm...để rồi coi cái mặt của mày còn như cục nước đá nữa được không- Ngọc nhếch môi

- Tụi tao giúp mày lột cái "mặt nạ "xilicon" này nhá- Vy cười nham hiểm

- Định...định làm gì- nó bất giác cảm thấy rùng mình, lắp bắp nói

- Haha… Babie à~~~ngọc cười đểu nhìn nó

- Nào...........- Vy đếm

Nó nước nước bọt cái "ực"

Và rồi hai đứa nhảy vào tóm lấy nó.......đè ra........

....thộc loéc tới tấp

Đúng như Vy nói, cái bản mặt lạnh tanh của nó đã bị phang vào một xó xỉnh nào đó.....thay vào đó là nó phải cười ra cả nước mắt, chân tay huơ toán loạng lên, la hét inh ỏi...

Sau một hồi vật vã nhừ tử! Nó đã không chịu nổi và đầu hàng..

- Tao....haha.....chịu thua....tao nó...tao nói...được chưa!!! Trời ơi...haha- nó la hét

- Kaka...biết sợ rồi à- Ngọc cười lớn

- Đối với mày thì phải dùng chiêu này mới hiệu quả thôi...- Vy nhìn nó cười cợt

- Đồ..hai con bạn xấu xa- nó rủa xả

- Hừ...mày đã đi đâu, nói mau!!!- Vy hét vào tai nó

- Á..từ từ...hai con quỷ...để tao thở cái đã- nó thở hồng hộc nói

- Thực ra...tao chỉ đi mua chút đồ mặt thôi mà~~~-nó nhăn nhó

- Mày....thực sự chưa "hối cải" nhỉ???!- Ngọc lườm nó

- Muốn "tăng " chứ gì??!- Vy cười khẩy

Nói rồi hai đứa lại xáp vào nó.....

- Thôi được rồi tao nói...tao nói- nó la toán lên

- Nói- vy

- Nhanh- Ngọc

- Tao đi tới DBL.........thăm "người đó"- nó mệt mỏi nó

Không gian bỗng chóc im lặng, nó nằm phịch xuống giường

-............Chị ấy..... nói gì??!- Vy ậm ừ

-....tháng..- nó trả lời

-.... Tới rồi sao?!- Ngọc nhếch môi

- Lại sắp được ngửi mùi tanh của máu......- Vy

đứa lặng nhìn nhau, tại sao ông trời lại ban cho tụi nó số phận khắc nghiệt này........ Và đã lâu rồi, công việc ấy đã........biến thành bản năng vốn có của tụi nó......

- Thôi....bỏ đi.....mày...còn đi đâu nữa không?!- Vy lên tiếng cắt ngang bầu không khí ảm đạm

-... Không...thế thôi- Nó đáp

- Định lừa tao chắc- Vy liếc nó

- Ủa....sao thế??!- Ngọc nhìn Vy

- Tao...chắc chắn nó phải đi đâu khác nữa- Vy nhếch môi

- Sao mày biết?!- Ngọc

-...Đây nhá....nếu như mày chỉ đi tới DBL và về thì chắc chắn tao và con Ngọc không thể dễ dàng phát hiện được những chi tiết kia như thế được....tao hiểu tính mày mà, mày sẽ không để mắc những sai phạm cơ bản đó đâu.....chắc chắn mày về chỉ trước tụi tao năm phút là cùng. Với cả chiếc áo, nếu cái áo mặc quá tiếng mà cởi ra thì mày sẽ không mặc lại nếu nó chưa được giặc, bây giờ là :phút. Tụi tao đã đi tiếng rồi và mày chắc chắn cũng chỉ đi sau tụi tao ph, tao cũng đã hỏi tiếp tân vì việc đó...tóm lại mày đã đi rất lâu như tụi tao và tìm còn thời gian tìm chiếc áo giống hệt để nguỵ trang như rất tiếc không có thời gian nên đã sai phạm rất nhiều và chiếc áo thì khác viên rubi~~~- Vy giải thích

- ừ nhỉ....có lí....- Ngọc nói

-...- Nó nhìn nhỏ bạn mình chỉ biết nhoẻn miệng cười, giơ cung tay giơ ngón cái lên- Quan sát tốt, Cho like

- Haha...chớ sao- Vy hĩnh mũi

- Thế...mày đi đâu?- Ngọc hỏi

-....tao đi mua chút đồ....rồi uống nước với "tên đó"- nó uể oải đáp

- Hả??? Cái thằng đó....- Vy hét

- Ôi trời, nó vẫn còn tơ tưởng mày đấy à?!- Ngọc nhăn nhó

-...

- Thằng điên đó...lúc nào cũng chỉ biết dựa vào người đó mà gây khó dễ cho mày...sao mày không báo cho người đó biết?!!- Vy nói

- Chị ấy bận lắm...tao không muốn làm phiền, với lại....thằng đó...không làm gì được tao đâu. Đừng lo...- Nó đáp

- Hừm...- Ngọc bĩu môi

- Mày...khỗ nhỉ- Vy nhìn nó

- Thôi bỏ đi!! Tối nay tao cần xả street- nó

- Tụi tao định đi bar...mày đi không- Ngọc hói nó

- Ok...đi luôn- nó đáp

- Yeeee...- Vy reo lên

- Giờ đi ăn đi...tao đói quá- Nó xụ mặt

- Ừ...tao cũnh lại thấy hơi đói- Ngọc xoa xoa bụng

- Trời...mày ăn cả....chục xuất KFC mà còn đói à?!- Vy trợn mắt nhìn Ngọc

- Hứ...kệ tao- Ngọc

- Thôi mày nói là gì heo dậy thì ăn nhiều lắm...- nó quàng vai Vy

- Hahahaha....- Vy cười lớn

-....tụi bây im coi.....- Ngọc hét

- Tao chỉ nói đúng sự thật thôi mà....- nó xua tay

- Mày nói thử xem...sáng giờ mày đã ăn bao nhiêu rồi- Vy hỏi

- Tao..tao....- Ngọc cứng họng

- Hahaha...- Cả hai đứa cùng cười

Trên suốt đường đi, Hai đứa cứ liên tục chọc ghẹo Ngọc làm cô nàng giận đỏ cả mặt. Hết la toáng lên lại đuổi đánh hai đứa nó

Các chàng trai chứng kiến sự ngây nghô của tụi nó thì lòng xốn xang.........

Tối :phút

Nó bước ra khỏi phòng với áo thun cổ tròn dài tay sọc trắng đen. Chân váy màu đen có sợi nịch mắc lên vai. Mái tóc đen buộc cao với sợi bóclai là điểm nhấn...mái ngố che chân mày. Đôi khuyên tay Saphia đen lấp lánh dưới mái tóc, chân mang giày bốt cao cổ màu trắng tấc....vẻ đẹp ngây ngô và phá bĩnh đi kèm với khiôn mặt baby, lạnh lùng....

Bỗng điện thoại nó đỗ chuông....

Qua đêm nay...

em sẽ rời xa anh

Qua đêm nay...

Vì sao em lại buông tay anh

trên con đường dài

Đến phút cuối

em nói với anh những lời chia tay

(đắng cay)

Rồi ngày mai

anh sẽ bơ vơ

không ai hẹn hò

Cứ nhắm mắt

anh cố buông xuôi

để hai hàng lệ rơi

Vì sao em lại cứ phải nói dối

để anh thầm mong

Và từng ngày

anh luôn nguyện ước đón đưa em

về bên anh

Tình yêu cứ thế bước trước

nhưng chúng ta

thụt lại phía sau

(không còn nhau)

Và nồng nàn

một cơn mưa ngang qua

khi hai ta chưa kịp mặc áo

(anh rời xa)

Qua đêm nay...

em sẽ rời xa anh...

Qua đêm nay...

qua đêm nay...

qua đêm nay...

Có lẽ em sẽ

rời xa anh

Vì sao em lại buông tay anh

trên con đường dài

Đến phút cuối

em nói với anh những lời đắng cay

(đắng cay)

Rồi ngày mai

anh sẽ bơ vơ

không ai hẹn hò

Cứ nhắm mắt

anh cố buông xuôi

để hai hàng lệ rơi

Vì sao em lại cứ phải nói dối

để anh thầm mong

Và từng ngày

anh luôn nguyện ước đón đưa em

về bên anh

Tình yêu cứ thế bước trước

nhưng chúng ta

thụt lại phía sau

(không còn nhau)

Và nồng nàn

một cơn mưa ngang qua

khi hai ta chưa kịp mặc áo

Kết thúc

ta quay lại từ đầu

Anh đã biết là

em không còn yêu anh từ lâu

Nhưng anh kìm nén nỗi đau

sâu trong trái tim này

Vì anh sợ em như áng mây

cơn gió cuốn sẽ bay

Đêm đêm anh đã khóc thật nhiều

Nhưng mà tình cảm của anh

em lại không hiểu

Qua đêm nay một cơn mưa

xóa đi tất cả

Và bây giờ em là người

bước đi thật xa

Vì sao em lại cứ phải nói dối

để anh thầm mong

Và từng ngày

anh luôn nguyện ước đón đưa em

về bên anh

Tình yêu cứ thế bước trước

nhưng chúng ta

không còn nhau

(không còn nhau)

Và nồng nàn

một cơn mưa ngang qua

khi em rời xa

Vì sao em lại cứ phải nói dối

để anh thầm mong

Và từng ngày

anh luôn nguyện ước đón đưa em

về bên anh

Tình yêu cứ thế bước trước

nhưng chúng ta

thụt lại phía sau

(không còn nhau)

Và nồng nàn

một cơn mưa ngang qua

khi hai ta chưa kịp mặc áo

Vì sao em lại cứ phải nói dối

để anh thầm mong

Và từng ngày

anh luôn nguyện ước đón đưa em

về bên anh

Tình yêu cứ thế bước trước

nhưng chúng ta

thụt lại phía sau

(không còn nhau)

Và nồng nàn

một cơn mưa ngang qua

khi hai ta chưa kịp mặc áo

...

(Qya đêm nay: hồ quang hiếu)

- Alo...- Nó bắt máy

- Mày đứng chờ bọn tao một chút- Đầu dây bên kia vy đáp

- Tuttuttut....- nó cúp máy

Nó quyết định đi bộ dọc hành lang đợi hai nhỏ.....

Lát sau, hai nhỏ bạn vẫn chưa ra khỏi phòng nó chán nãn dựa vào bưc tường đợi không đi nữa....

Thò tay vào túi lôi con iphone ra nghịch, một vật bóng loáng từ trong túi nó rơi ra...nó hốt hoảng đuổi theo...

Vật tròn ấy lăn mãi lăn mãi đến khi chậm dần...thì ra nó là đồng xu....nó vẫn kiên nhẫn đuổi theo...có vẻ là rất quan trọng đối với nó

Đồng xu lăn mãi đến khi va vào đôi giày da thì dừng lại........nhưng nó vẫn chẳng thèm quan tâm đến người đó..mắt vẫn dán chặt vào đồng xu cũ kĩ kia...

Mừng rỡ ngồi xuống nhặt đồng xu lên...nhưng có một bàn tay khác đã nhanh hơn nó, tóm lấy đồng xu trước...

Ngước mặt lên nhìn dung nhan kẻ giựt đồng xu của mình...nó bắt gặp khuôn mặt hắn...hắn cũng đang nhìn nó.......... bốn mắt nhìn nhau.......

Hắn nhìn thấy nó: khuôn mặt baby và làn da trắng hồng tựa em bé. Đôi mắt nâu đỏ nhìn chầm chập vào hắn. Hàng mi công và sống mũi cao vút, đồi môi đỏ mộng tựa cánh đào...một vẻ đẹp xao xuyến động lòng người...

Nhưng thật tiếc, biểu hiện của nó vẫn là lạnh lùng vô cảm

Nó nhìn thấy hắn: đôi mắt sâu thăm thẳm màu hổ phách, bờ môi mềm mại và sống mũi cao vút. Làn tóc nâu quá mềm mại nhìn là muốn chạm vào.....một vẻ đẹp nam tính vá cuốn hút..." ngoài anh ra, còn có người đẹp như vậy sao?" nó thiết nghĩ......thứ suy ấy xoẹt qua giây mgắn ngủi rồi tan biến mất

Mau chóng kéo mình ra dòng suy nghĩ ra, nó nhanh chóng đứng dậy.....hắn thấy thế cũng đứng dậy theo.....

- Trả lại cho tôi- nó lạnh lùng đáp

(Đẹp thì đẹp nhưng nó không không quan tâm)

- Tôi không có ý lấy...trả lại cô này.....- hắn lạnh lùng không kém

Nó nhanh chóng giật lấy đồng xu từ tay hắn, mân mê rồi cho váo túi...không thèm điếm xỉa đến người trước mặt mình....

Hắn nhìn nó, mày hơi nhíu lại.....cô gái này...không thèm đếm xỉa gì đến hắn sao?!

Cái đồng xu cũ kĩ đó có gì hơn hắn sao??! Có lộn không vậy...

-..cô không định cảm ơn à!- Hắnvẫn lạnh lùng nhìn nó

Lúc này nó mới chịu ngước lên nhìn hắn:

- Tại sao?!- Nó lạnh lùng hỏi

-...tôi đã nhặt giúp cô mà- Hắn nói

-....tôi không nhờ anh- Nó dửng dưng

-...nhưng dù sao tôi đã nhặt cô rồi...- Hắn cười khẩy

- Phiền phức........

- cô....đó là phép lịch sự đấy..- Hắn nhíu mày

- Vậy thì....cảm ơn.......vì không dẫm phải nó,- Nói rồi nóđườ hững quay đi

Cám ơn kiểu gì thế này?!!!

Đúng là cô gái kì lạ...khác hẳn cái kiểu con gái hắn thường gặp.........một con nhỏ kiêu ngạo, tỏ thái độ bất cần đời không quan tâm đến con trai......đúng là đặc biệt

- Này...cô tên gì đấy?!- Hắn nói

Nó khựng lại, ngước nhìn hắn:

- Tên??!

- Tôi...là Nguyễn Hoàng Nhật Minh...còn cô?!- Hắn nói

-....tôi không có tên...

Nó nhanh chóng bước vào thanh máy và đi mất

Khoé môi hắn chợt cười nhẹ, cảm thấy thú vị về cô gái này....

- Tôi...sẽ gặp lại cô!!

Hải từ căn phòng gần đó đi ra, lại gần vỗ vai hắn:

- Hey, chờ lâu không

- Mày ngủ luôn trong đó à?!- hắn hậm hực

- Gớm...mới có ph chứ mấy- Hải trề môi

- Đi với mấy em, để luôn chíp khoá moto trong phòng khách sạn, mày dữ rồi~~-hắn nói

-...xùy xùy..im đi.....kệ tao....- hải xua tay

- Đi thôi...tụi nó chờ lâu rồi- hắn lạnh lùng

Hai chàng trai bước ra khỏi khách sạn..........lên con môtô phóng đi mất....

Xuống thẳng bãi đỗ xe ngồi chờ...Mãi ph sau hai nhỏ mới lết xuống tới....

Vy áo croptop xanh đỏ và váy da đen, giày cao gót đen tấc. Mái tóc hung đỏ cột đuôi ngựa, mái ngố cúp. Hoa tai saphia đen và đôi găng tay đỏ. Nhìn nhỏ thật bản lĩnh va thu hút

Ngọc thật khác lạ với áo da bó hở rốn, quần jean đùi màu đen ôm chân và giày cao gót đỏ tấc. Mái tóc bồng bềnh cột đuôi ngựa, chẽ mái xéo, phís trong tóc đeo cái băng đô đen. Khuyên tai chữ thập đen lấp lánh. Nhìn nhỏ bây giờ thật khác với mọi ngày, vô cùng quyến rũ và bạo dạn...

- Tụi bây ngủ luôn trong đó à?!- nó bực dọc( nói chuyện giống ai ý nhở)

- Hừ..tại đợi con Ngọc sửa soạn đây này- Vy lên tiếng

- Nè nè.....bây giờ..tao là Angel of Devil- Ngọc nhắc nhở

- Đúng vậy, còn tao là... Hexi~~~- Nó nhếch môi

- Keke...năm trời vắng bóng...Vermonth ta đây quên mất- Vy nói

- Con quỷ Angel...lần nào đi bar cũnng lâu lắc- nó hậm hực

- Xin lỗi, tao bận.....thay đổi chút~~~- Angel(ngọc) nhếch mép

- Mày hay thật đấy, sống cùng lúc nhân cách...tao với hexi(nó) thì đành chịu...sống thực thôi~~~- Vermonth (vy) nhìn angel nói

- Quá khen...- Angel nói

- Thôi...có lên xe không thì bảo- Nó quát

- Okie~~~~okie~~~- Angel cười khẩy bước lên xe

Vermonth cũng lẳng lặng lên xe......

Nó ngồi vào ghế lái.....thắc dây ăn toàn vào......con BMW đỏ vụt đi trong làn khói mịt mù....

Bar zuk...... Được xem là trục sở chính củ thế giới ngầm.....quy mô gấp lần các bar khác và chia làm khu cách biệt.....khu dành cho khách thông thường và phục vụ y như các bar khác.....khu có hình thức như khách sạn dành cho những khách tầm cỡ khác bình thường và khu biệt lập nằm ở phía sau cùng với quy mô chiếm hết /bar. Khu này có tổng cộng phòng và sảnh lớn........

Phòng đầu tiên được coi là nơi làm việc của Natalie_ cô gái mệnh danh là huyền vũ của giới đêm. Cô là người có uy tín ở giới giang hồ này, là người đại diện cho luật lệ thế giới ngầm...mọi chuyện lớn nhỏ của bar đều phải thông qua ý kiến của Huyền Vũ...

phòng còn lại dành cho top bang hàng đầu Việt Nam...mỗi phòng có sắc thái biểu tượng riêng biệt..được coi là nơi nghỉ ngơi, làm việc của các thành viên chủ chốt trong bang

Sảnh chính còn lại là địa điểm vui chơi cho đàn em mười bang này.........

Một tổ chức có quy mô tầm cỡ quốc gia....

Kít...chiếc moto phang gấp giữa đường...tụi nó bước xuống với những ánh nhìn không mấy thiện cảm....

Mặc kệ tất cả......nó thảy chip xe cho bảo vệ, cả dõng dạc bước vào...

Đi thẳng vào khu biệt lập, căn phòng có cánh cửa nâu sậm chạm khắc hình con bướm đêm là biểu tượng của tụi nó. Angel mở cửa cả cùng di vào

ph sau,chàng trai mở cửa bước vào:

- Evil_chào các cô, lâu không gặp~~~- chàng trai nói

-Hi Zak~~-Angel đáp

Zak(t) quản lí bar

- Chào em angel- Zak tươi cười

- Cho em như mọi khi nha~~- vermonh nói

- Okie~chai OX đúng không- Zak nháy mắt với vermonth

- Em ly siver biulet nhé-/Angel nói

- Có ngay người đẹp-/Zak

- Chị Hexi, chị thì sao?!- Zak nhìn nó

- Lúc nào cũng xem tôi "già cả" vậy sao?!- nó nhăn nhó

-..thôi nào...luật của huyền vũ, em không thể cãi...-zak cười gượng gạo

- Thôi..nói nhiều quá... cavaldos lạnh- nó hậm hực

- Rồi~~ok- zak nói xong thì ra ngoài

ph sau mang rượu vào cho tụi nó...

Nó cầm chai rượu lên, tu hơi hết sạch...

-Aaaa~~như sống lại vậy- Nó kêu lên

-... Lâu rồi tao không có cãm giác náy~£- Angel nói

- Đã quáááá...- Vermonth

-Nhảy không bây- Angel hí hửng

- Ok ok được đó- Vermonh sáng mắt

- Thôi đi chị, định đốt con mắt người ta à?!- nó nói

- Hứ...thì có sao, tao đẹp mà~~cho lũ con trai cháy mắt luôn- Vermonth tự sướng

- Oẹ......mày chưa uống thuốc à?!- angel vờ ói

- Haha...- nó cười lớn

- con quỷ im coi- vermonth tức tối

- Haha..tụi tao sao?!- nó đá đểu

- Mày nhìn lại chân mày đi...sưng tấy lên kia kìa- Angel nói

- Sao thế?!- nó hỏi

- Thôi thôi mày đừng nhắc- Vermonth xua tay

- Chuyện này là sao?!- nó ngơ ngác nhìn nhỏ

- Haha...chả là..sáng nay..tụi tao gặp ổng ở trung tâm thương mại, nó bị thằng đàn em của anh Lâm dí...chạy...gãy gót giày...haha may mà chưa bị tóm đó...haha- Angel vừa kể lại vừa cười nghiêng ngã

- Cái Gì???????- nó hét

- Trời ơi!!! Im coi mất mặt chết được___- Vermonth ngượng chín cả mặt

- Có đứa...gây khó dễ cho mày được sao??!- nó trợn mắt nhìn Vermonth

- Haha. Tao đau ruột thừa mất thôi- angel lăn lộn

- Thằng đó...để tao gặp lại, chắc chắn sẽ.....Grừ~~~~~- Vermonth bậm môi, tốt nhất đừng cho nhỏ gặp lặi tên đó...nếu không thì...chậc..chậc

- Ách xì ách xì~~~~

Trong căn phòng khác, căn phóng có cánh cửa màu đen chặm khắc con hổ phách....vang lên tiếng ách xì vang dội

- Ách xì ách xì- Hải ngồi ngồi trên sofa, khổ sở ách xì liên tục

- Khăn giấy nè~~- Kiệt ngồi bên cạnh chìa ra cho cậu mẫu khăn giấy

- Thôi thôi không cần đâu. Tao...tao. Ách xì...chỉ ngứa mũi xíu thôi..ách xì

- Hazzi, ăn ở thế nào mà "dân chúng" rủa xả quá đây mà~~- Lâm ngồi đối diện xóc xỉa

- Mày im đi....ách xì~~- Hải quát

- Mày khai thiệt đi, "ăn ở" con nào rồi bỏ....để nó rủa dữ dậy~~- hắn cười đểu

- Hừ..khịt khịt~~không dám đâu nhá, chỉ có gái nó dụ dỗ tao thôi- hải tự sướng

- Mày...đi khám bệnh đi. Tự kỉ nặng- Lâm nói

- Hừ~~ông mà biết được thằng nào con nào rủa ông thì.....đừng hòng sống......ách xì~~~

- Bớt nói đi thằng ông nội văng tùm lum hà...~~~- kiệt gắt

××××××××××..............××××××××××

Trở lại với tụi nó:[

Cả ba đứa kêu rất nhiều rượu để uống không hề hay biết cách mình bức tường mỏng manh kia là chàng nhà ta đang rạo rực tìm kiếm tụi nó....

- Tụi bây định chơi đến khi nào đây-Ngọc(gọi tên nha) lên tiếng nói

- Hừ...mới chơi có ngày mà...từ từ đã- Vy nhăn nhó

-...- Bỗng điện thoại nó có tin nhắn

- Thấy anh tìm mình vất vã quá. Tao xót. - Ngọc áy náy

- Hừ...mày lo cho..mình anh Lâm thì có- Vy bĩu môi

- Tao.. Tao đâu có....- Ngọc lắp bắp

- Hừ tao biết tỏng mày rồi- Vy ngúyt vai ngọc

-...- ngọc đỏ mặt quay đi

-...nốt đêm nay thôi- nó bỗng dưng buông câu

- Hả- Vy và Ngọc đồng thanh

- Huhu. Chơi nốt đêm nay thôi- Nó nói lại

- Tại sao- Vy hét

- Có chuyện gì a?!- Ngọc hỏi

- Đọc đi!!!- nó mệt mỏi nằm phịch xuống sofa thảy điện thoại cho Ngọc và Vy

Hai đứa cùng dí đầu vào chiếc điện thoại của nó:

[ Tụi bây đi qua đó rồi sao không chịu về nhà anh mà ở? Bây giờ đang ở đâu hả, không về ngay với anh thì đừng có à về Mỹ nữa. Ở việt nam ăn xin luôn đi. Bây giờ đống thẻ của lũ bây đã bị khoá, pama sẽ chỉ mở nếu khi nghe được giọng nói của lâm hoặc kiệt từ cái số điện thoại này ngay lập tức. Ngày mai đi tới cái trường Mai Sao học cùng anh. Còn bằng không về đây học tiếp vài chục cái bằng đại học nữa là vừa.........]

- Hả?!- lại cùng nhau đồng thanh

- Đi...học- Ngọc lắp bắp

- Đừng...đừng giỡn vui với tao£~- vy mặt mày méo xệch nói

- Pama biết rồi sao?!- Ngọc than vãn

- Tại...tại... Sao...phải đi học chứ?- Vy nhăn mặt

- Hazzi tao không biết?- nó nhíu mày

- huhu pama ơi, sao mà ác nghiệt với tụi con vậy~~ -vy

-..... Ôi trời..nghĩ đến là phát chán..- nó

- Nhớ những ngày tháng đi học...ôi sao mà rùng rợn- Ngọc nói

Chả là lúc học cấp tụi nó đi đến đâu thì trường đó đều bị náo loạn cả lên, thường xuyên bị vây lấy, chụp hình trộm rồi nạn ganh ghét tụi nó rồi đánh nhau vì tụi nó......vân vân và mây mây

Nghĩ đến thôi là rùng rợn~~~~

Đó là lí do tụi nó phải cố gắng nhảy cóc ra khỏi học đường càng sớm càng tốt..và giờ đây mỗi đứa cầm trong tay , cái bằng đại học chứ chẳng chơi

Không còn cách nào khác, nó bấm số trong danh sách đen gọi cho Lâm(bỏ anh lâm vô đó cho khỏi gọi được ấy mà)

Tiếng chuông chỉ đỗ đúng hồi. Lâm đã bắt máy:

- "Chịu gọi rồi à?!"- Lâm bắt máy

- Hức...anh hai đúng là quá đáng- Nó ấm ức

- "Em đang ở đâu?"- Lâm hỏi

- Anh à, để hôm nữa được không?!- nó năn nỉ

- "Mai trường anh tuyển tân học sinh mới đợt cuối, em định chờ dịp nào nữa"

- Mai em sẽ tự đến...- nó nói

- "Không"

- Á...anh là ác ma~~~

- "Ở đâu nói hoặc cắt thẻ"

- Bar.. - nó bậm môi trả lời

- Anh sẽ tới trong vòng ph

- Anh bay chắc??...alo...alo...tuttuttut-nó chưa nói hết câu thì lâm đã ngắt máy

- Em mày điện à?!- Hải hỏi

- Hehe...thấy chưa. Một tin nhắn cho mama là xong hết- kiệt nói

- Biết vậy tao gọi sớm hơn rồi- lâm nói

- đi đón nó thôi- Kiệt

- Đón ở đâu chứ- Hắn

- Ngay kế bên đây- lâm

- Hả?? Em mày cũng ở bar này sao- Hải trợn mắt

- Khá khá~~không những thế nó còn là bang chủ nữa kìa- Kiệt nói

- Thật sao?!- hắn

- Em mày bang nào, nữ bang chủ ở đây chỉ có: Eva,sana

Bang nào đây?!- hải

- Sai hết rồi- kiệt nói

- Vẫn còn bang nữa mà- lâm nhếch môi

- Đừng nói với tao....Evil bang???- Hắn nhíu mày

- Bingo....chính xác

...........

.........

.....

....

...

- Ảnh nói sao??!- vy hỏi

- Đến trong vòng ph- nó nói

- Whatt??- ngọc hét

- Huhu- nó

Cốc cốc cốc

- Anh vào nha~~giọng lâm the thé từ bên ngoài

Nó bực tức chạy ra cánh cửa, mở cửa ra hét lớn:

- Anh bay thật đấy à?

Đập váo mắt nó lá khuôn mặt hắn

- Anh...

- Cô...làm gì ở đây?!- hắn hỏi

-...đó là chuyện của tôi? Còn anh, sao lại gõ cửa phòng tôi. Anh là ai?- nó nhíu mày khó chịu

-...không phải tôi gõ?- hắn dửng dưng đáp

- Anh gõ đây- Lâm từ phía sau hắn bước lên

- Anh...anh ở đâu mà nhanh thế- nó trố mắt nhìn lâm

- Hai con kia đâu- lâm nhìn nó

- Tụi em đây...- Vy vá Ngọc

- Tụi bây lần này có chạy đằng trời nhá- Kiệt quát

- Hừ...tụi em ở đây rồi~~có chạy nữa đâu chứ- Nó bậm môi

- Hai hôm nay ở đâu?- Lâm nhìn nó

- Khách sạn- nó trả lời

- Hìhì- Ngọc cười khúc khích

- Mày vui lắm hả~~- vy lườm ngọc

- À. Không...tao cũng...buồn mà...- ngọc lắp bắp

- Coi chừng tụi tao..~~- nó và vy đồng thanh

- Nè, anh đã điện cho mama Rồi đó, không theo anh về là không xong đâu- Lâm gằm gè nhìn ba đứa

- Biết rồi biết rồi~~Mama đã nhắn tin cho tụi em rồi này, nếu không thì anh đừng mơ bắt được dễ vầy nhá, anh đúng là cái đồ...- Vy gắt gỏng

- Tụi tao sao?!- Kiệt lườm Vy

- Hứ...- Vy nguýt Kiệt

Hắn và Hải như hai tên thừa thải đứng nhìn không nói một lời nào và cũng không thể hiểu họ đang nói gì.....

Vy liếc mắt qua người bọn hắn, nhớ ngay ra cái tên đầu xanh lè này là ai. Liền lên giọng xóc xỉa:

- Ai da...đàn em trung thành thật nhỉ.....tụi mình gặp anh nhau đến lần thì lần đều tò tò đi theo Ngọc nhỉ?

- Nè, nè cô nói cái gì thế hả? - Hải nhíu mày

- Ơ....tôi có nói anh à?- Vy nói

- Ở đây có đứa tôi là người ngoài nhá các người. Cô không phải nói chúng tôi tò tò theo thằng anh cô thì là gì?-cậu nỗi đoá

- Ôhay, cái này là anh tự nóiđấy nhá...tôi chỉ mắng cái tên Biến Thái nào đó dám sàm sở tôi thôi!!!!- nhỏ giả nai

- Cái gì...ai mà thèm sàm sở cô chứ.....con nhỏ đáng ghét??!!!- cậu hét

- Kìa, anh lại tự nhận sàm sở tôi rồi...- nhỏ nói

- Cô...cô- hải cứng họng

- Gì vậy? Quen à?!- nhìn Vy

- Cái tên làm cho cái chân nó sưng đấy mà~~- Ngọc nói nhỏ vào tai nó

- À~~~

- Tụi bây cãi đủ chưa- Kiệt nhìn Vy và Hải gắt

- Anh à? Thằng này là đàn em của anh đúng không- Vy bậm môi nhìn kiệt hỏi

- Đàn..em? Hahaha..mày thấy chưa Hải nhìn mày như đàn em của tao kìa- Kiệt cười lớn nhìn hải

- Grừ...đàn em cái đầu cô-Hải gắt

- Đây là bạn tụi anh- Lâm chen ngang

- Bạn? - đứa đồng thanh

- Anh...có bạn?- ngọc trố mắt nhìn lâm

- Với cái tính kì quái của ông mà có bạn hả?- Vy hét

- Nói thiệt sao- nó

Lâm và kiệt mặt mày méo xệch nhìn đứa

- Tụi bây...đang lăng mạ tụi tao đó hả?!- Kiệt nói

-...- lâm lấy tay che mặt, khẽ lắc đầu

- Đây là bạn tụi tao...đây là Minh...đây là Hải- Kiệt nó chỉ tay và hắn và Hảii

- Chào- hải nói,mắt đăm đăm liếc vy cái

-...-hắn im lặng

- Còn đây la em tụi tao....Linhchỉ nó....Vy chỉ vy... Ngọcchỉ ngọc- lâm nói với hắn và hải

- Hi~~~- Ngọc nói

-Chào- vy bĩu môi

- Phiền....- nó nhếch môi

Hắn lẳng lặng đứng quan sát nó, thật không ngờ... Gặp lại nó như thế này, nó chính là em gái Lâm và còn là bang chủ của evil bang,bang nữ hàng đầu việt nam nữa"thú vị đây"

- Bây giờ theo tụi tao về được chưa- kiệt quát

-Vâng- đứa đồng thanh

cô nàng nhà ta bị chàng trai lôi cổ ra bãi giữ xe:

- Con Vy lên tao chở- Kiệt lườm Vy

- Tụi em về bằng xe riêng không được sao- Vy chu môi

- Lên!!!!- Kiệt gắt

- Lên nè...làm gì thấy ghê- nhỏ nhăn nhó

Vy leo lên con moto của kiệt:

- Đội vào!- kiệt đưa vy mũ của mình

- Không!- nhỏ nhứt quyết không đội

-Đội-kiệt lườm vy, nhỏ ấm ức phải đội

- Đồ cứng đầu - hải thấy liền xiên xỏ

-Kệ cha nhà tôi nhá- nhỏ quát hải

- Tôi nói cô à?!-hải nói

- Anh.....

- Ồn ào quá- Kiệt lên tiếng làm vy im bặt

- Tụi tao đi trước nha- hải quay sang nó với lâm, anh khẽ gật đầu rồi con môtô của hải và kiệt phóng đi....

Hắn thấy thế leo lên môtô của mình định phóng đi thì lâm cất tiếng nói:

- Minh, chở dùm tao con này về đichỉ nó

-Sao lại là em-nó nhăn mặt sao lại bắt nó đi chung xe với một người không quen biết thế này?!

- Ngọc không ngồi được tốc độ nhanh, thằng Minh chạy ẩu lắm- lâm nói

(Quên nói: trước mặt lâm, ngọc là cô náng ít nói, hiềndịu nha. T/g: hiền lắm cơ. Oẹ)

- Vậy anh không lo em không ngồi được tốc độ nhanh à- nó nhăn nhó nhìn lâm

- Em? Không ngồi được? Giỡn vui ha...

- Vây em láy BMW về- nó cố cãi

- Em không biết đường..- Lâm nói

-Em sẽ bấm theo anh- Nó

- Để em trốn nữa à?!- Lâm

- Em..

- Bỏ con BMW lại cho thằng zek rồi leo lên xe thằng minh. Hoặc lên hoặc cắt thẻ..- lâm nhướn mày nhìn nó

-...- nó im luôn không ho he gì nữa

Lâm leo lên Lamborghini Aventador, đưa mũ cho ngọc, cô ngoan ngoãn đội lên rồi lên xe anh. Cả hai phóng đi mất...

-...- nó đứng nhìn theo bóng xe ông anh trai mà miệng không ngừng rủa xả......

- Có lên không đây...- Hắn lên tiếng

Nó quay lại nhìn hắn, thấy hắn đã leo lên xe từ lúc nào...nhìn con haysabusa quen thuộc, nó hơi ngỡ ngàng nhưng bất lực leo lên xe h..ắn

Nó ngồi xéo bên, thấy vậy hắn hỏi:

- Không sợ tốc độ à?!

-...không..- nó lạnh giọng

- Náy- Hắn đưa cái mũ moto cho nó

-...tôi không đội khi ngồi sau...- nó lẩm bẩm

- Okie....- Hắn nói và....

Cộp...cái mũ bảo hiểm lăn lóc dưới đất

- Anh điên à?- nó nhíu mày

- Cô không đội tôi cũng không đội...thì quăn- hắn dửng dưng

-...- nó không nói nữa, khoanh hai tay trước ngực

- Cô gan hơn tôi tưởng- hắn nhếch môi

Chiếc hasabusa phóng đi với tốc độ kinh hoàng

Người con gái vẫn lạnb lùng không tỏ thấy độ sợ sệt càng làm người con trai cảm thấy thú vị...tốc độ mỗi lúc tăng...

h sáng_Tất cả về đến nhà

- Hai..sao cái thằng lại đi vô nhà anh thế- Vy nhăn nhó nhìn kiệt

- Nè, cô nói ai thằng này thằng nọ thế- Hải gắt

- Tôi nói anh đấy!! Sao? Sao? Sao?- vy ngang ngược đáp

- cô....cô...nhà tôi thì tôi vào đấy..thế náo?- hải hét

- Nhà anh? Ý anh là cái thằng điên nhà anh cũng sống ở đây à?!

-..sao..cô cứ chửi tôi hoài thế?

- Tôi thích...

- cô...

- Im coi...kiệt hét

đứa im bặt

- Hải với Minh là con của ppa kì và papa vĩnh đấy- Lâm nói

- Sao papa nuôi đáng yêu của mình lại có thằng con khó ưa như thế này được nhỉ?!- vy nói

- - Ông già ăn trúng thứ gì mà nhận loại hung dữ thế này làm con nuôi không biết~~- Hải trề môi

- Hứ...cả hai ngúyt nhau

- Tiểu my đâu ạ?!- Ngọc dáo dác xung quanh

-My đi pháp ngày rồi em- Lâm nhẹ nhàng nói

- Vâng..- Ngọc cười híp mắt

Hắn và Hải thấy cảnh đó thì.. Súyt sặc nước miếng. Lâm đối xử ân cần với cô gái sao...có lộn không vậy??!

- Đừng có nhìn tao thư thế- Lâm lườm hải và hắn cái bén ngót

- Em cần chỗ ngủ- Vy xụ mặt

- Metoo- nó

-em cũng vậy - ngọc

- Đi theo anh...- lâm nói

Thế là lâm kéo cả đám lên tầng ...

Tầng la nơi ngủ với khoảng phòng. Mỗi phòng đều treo bảng tên của mỗi người

- dễ thương quá!!- ngọc cầm bảng tên có tên mình reo lên

- Mấy người sống giống phong cách nhà trẻ nhỉ?- vy méo mặt nhìn mấy tấm bảng

-Cái đó cherry làm lúc sáng đó....- kiệt gãi gãi đầu nói

- Cherry qua đây ạ?- ngọc chớp mắt hỏi

- Ừ- lâm trả lời

- Hừm..ra là vậy nên mới biết tụi em về mà tóm cổ chứ gì?! Không thì còn khuya nhá- vy hĩnh mũi

- Thôi đi quỷ nhỏ...mày ngủ dùm tao. Sáng nhập học đó- kiệt nói

- hừm.....

Nóbước tới căn phòng treo tấm biển có từ "hexi" hoa hoè bằng bút lông đen...khẽ chẹp miệng, đúng lá chỉ có mỗi Cherry mới nghĩ ra mấy trò này....

Bước vào căn phòng rộng với màu tím trắng làm chủ đạo. chiếc giường gatrải trắng to đùng...Bàn làm việc, máy vinh tính trên bán

Học tủ bên cạnh bàn làm việc chứa đầy đồ vật điện tử như: usb, thẻ nhớ, máy tính bảng,........ chứa đầy ngăn bàn

chiếc máy laptop quen thuộc, đồ đạc,quần áo tươm tất. Ngay ngắn, đúng là cherry có khác. Hiểu nó từng li từng tí.....

Từ dưới gầm giường rút lên chiếc vi to tướng, trong đó có chiếc vali nhỏ, còn khoảng trống còn lại có thể đựng vừa thêm chiếc vali nhỏ nữa...chiếc vali nhỏ đó chứa khoảng bộ bài tây bằng lữỡi dao, khẩu súng lục, hộp đạn cỡ lớn, bộ dao găm cây, khẩu súng trường,và còn rất nhiều ám khí, độc dược khác,...

- Kiểm tra hoàn tấc........- Nó khẽ cất tiếng, nằm phịch xuống chiểc giường mềm mại....cơn buồn ngủ bao trùm lấy lí trí......

_ Đi học

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio