Vila SAT
:PM
Cốc cốc
- Vào đi!- nó khẽ nói. Mắt vẫn đánh vào màn hình laptop
- Tao nè!- Ngọc mở cửa từ tốn bước vào. Sau đó trố mắt nhìn nó không rời
-..đừng có nhìn chằm chằm thế chứ..- nó khẽ nhíu mày, đóng laptop lại nhìn cô
- Cha~~vừa nhận công ty lúc sáng, bây giờ làm hăng say ghê ta!!!- cô đá đểu
-..kệ tao. Còn mày, sao ở không thế hả- nó chán nản hỏi
- Hừm~~công ty người mẫu, có cái gì để làm hả..với lại việc giấy bút, tao giao nốt cho Cherry rồi. Tao chỉ lo tuyển dạy người mẫu thôi. Keke- Cô cười toe toét
Nó méo mặt nhìn nhỏ, cái thể loại người vô trách nhiệm như này vẫn còn ở thế giới này sao?!
- Bó tay!- nó phán một câu xanh rờn
- Ờm..mà con Vy chưa nhận công ty đấy- ngọc bỗng nhớ ra
- Hờ~ Kiệt xin pama dời đến ngày. "Ẻm" làm việc được trong tình trạng này được à?!- nó khẽ lắc đầu
- Hừm...nè...mày cá với tao không?!- cô cười gian
- Cá gì?!- nó nhìn cô. Đề phòng, ánh mắt "tà môn ngoại đạo" này
- Gớm..làm gì đề phòng ghê vậy? Tao với mày cá xem..hehe, Anh Hải...có cua được nó không??!- cô nói
- Xời..tưởng gì..chút nó về tha hồ hỏi- nó bĩu môi
- Một chút thì nói làm gì?! Cá thử xem..ai thắng, chầu bar. Ok?- ngọc nháy mắt
- KHÔNG-HỨNG-THÚ!!!- nó thờ ơ đáp
- Hừm~~đồ nhạt nhẽo...chút tìm anh Minh chơi vậy- cô hất hàm
- Dạo này..mày có vẻ thân với anh ta nhỉ?!- nó nhếch môi
- Đúng vậy! Lãng tử ca ca là galăng no. nha~~- cô cười tít mắt
- No.?! Nè...không sợ bị Anh tao hiểu lầm à?!-nó đá đểu
- Bậy..con này! Tình cảm tao dành cho Lâm...ở một ngăn tủ khác- ngọc nháy mắt tinh nghịch
- Thế là thừa nhận thích anh ta rồi nhé- nó cười đểu
- Ừm..coi như anh ở ngăn tim to nhất~~
- Hơ..thế mày có tổng cộng bao nhiêu ngăn tủ trong tim vậy?!- nó nhăn mặt hỏi
- Hihi..không biết..nhiều lắm! Thôi đi xuống nha đây. Bye bye- cô vẫy tay với nó rồi ra ngoài
- Bó chân!!- nó thở dài
Cô...suốt ngày cứ thân mật với toàn con trai thế kia. Sao mà anh nó chịu nổi đây chứ. Hazzi!
Cô cứ như vậy. Bảo sao anh hiểu lầm là cô không thích anh cho được
Không biết cô nghĩ cái gì trong đầu đây?! Có thật là yêu anh Lâm????
Còn nhớ cái con bé tuổi ngày nào...lần đầu tiên kiệt và Lâm qua thăm nó và Vy. Vừa nhìn anh nó mà cô đỏ mặt ngại ngùng! Lúc nào cũng tỏ ra thân thiết với Lâm. Rồi riếc tháng nào Lâm sang thăm nó. Nó còn không biết người anh muốn thăm là nó hay cô nữa
Anh nó vốn lạnh lùng trầm tính vậy mà sao hiền dịu và ân cần với ngọc đến thế không biết. Chắc chắn là trúng tiếng sét ái tình mất rồi!!!
Ngộ nhỉ?! Lạ nhỉ?! Đã yêu nhau ngần ấy năm mà sao anh và cô không chịu quen phức rồi đi nhỉ. Đúng là khó hiểu mà~~tự làm khổ bản thân làm gì vậy trời
..
Ơ mà khoan...sao nó lại suy nghĩ nhiều thế này. Có phải là nó không đây. Bất cần, ít để ý chuyện riêng của người khác cơ mà.......sao bây giờ cứ như kẻ quan tâm thấu hiểu người khác như thế... Không, bỏ đi, đừng nghĩ nữa. Không khéo bản tính trước kia lại trỗi dậy....
Vội vàng thay ngay cái áo thun xanh và quần jeans lửng. Nó cột cao mái tóc rồi đi xuống nhà....
..................................
- Ô..ô...gì đây?!~~- đứng trên tầng trên nó đã nghe được giọng nói của hắn
Hải và Vy nắm tay nhau bước vào nhà...
Lâm đánh rơi tờ tạp chí trên tay....anh hơi nhíu mày nhìn nhỏ và cậu như thể không tin lắm....
Kiệt và My cũng dừng việc chơi bài lại " mở toanh cặp mắt thánh" nhìn cho rõ...
Ngọc tung tăng hớn hở chạy đến trước mặt My xoè tay ra..
- Haha. Thua rồi, chung tiền đi chế~~- cô đắc chí
Nó bước xuống lầu chậm rãi, nhìn nhỏ hơi nghi ngờ.....
"Quen thật sao??" nó thiết nghĩ, có lẽ nên đánh giá lại Hải rồi, không nên xem thấp cậu thế...
- Đừng...đừng có nhìn tao thế chứ- Vy xấu hổ nói, khẽ gạt tay cậu ra
- Mày....thật sao?!- nó nhíu mày, chờ đợi câu trả lời từ nhỏ
- Thì....thì sao chứ?- nhỏ gãi đầu, lắp bắp
Hơi ngạc nhiên, biểu hiện này của nhỏ....thật rồi sao??? Không quá bất ngờ nhỉ?! Nó có lẽ từng đoán chuyện này sẽ sớm xảy ra......
Cũng tốt, xem ra cậu đã khá "hợp" với nhỏ từ buổi đầu rồi.....
Khẽ mỉm cười hiền, nó xoa nhẹ đầu nhỏ. Vy cuối mặt xuống che đi bờ má đã ửng hồng của mình...
- Anh đối xử nó tử tế đấy!- nó nhìn cậu, buông lời nói chậm rãi. Sau đó xoay lưng di thẳng ra cửa....
Vy hơi bất ngờ nhìn nó, cũng khẽ cười. Nó đúng là bạn tốt nhỏ mà....
- Ê ê nhỏ kia! Không có gì để giải thích sao?!- giọng nói lanh lảnh của My vang lên làm nhỏ hơi giật mình
- Sao..chứ?!- vy ấp úng
- Hừm..sao trăng gì?! Mày...cũng ghê gớm ha~~- ngọc cười gian
- Tao....- nhỏ ngước mặt lên, đụng phải ánh mắt Kiệt. Chàng đang nhìn nhỏ sắc bén, cứng họng, im bặtt
- Thôi thôi...đừng có trêu cô ấy nữa- cậu lên tiếng
- Mày...đang bênh vực người yêu đó hả- hắn cười đểu nhìn Hải
- Kệ tao- cậu đáp
- Hehe..anh ghê ha~~- my cười gian
- Tao biết mà...thế nào cũng thành đôi- cô chu môi
- Hừm....- nhỏ lườm cô
Bẽn lẽn nhìn chàng và hắn cái. Vội vàng chạy lên phòng. Cô và nàng cất bước đi theo, đương nhiên là không ngừng trêu chọc....
Cầu nhìn theo bóng nhỏ, khẽ thở phắt cái. Bước tới cạnh sofa, cậu ngồi xuống quàng vai hắn:
- mày ghê nhỉ?!- hắn đá đểu
- Hihi..- cậu cười toe toét
- Có người yêu thì chỉnh đốn lại đi nha- Lâm nói
- Mày khỏi lo..có Vy...là đủ rồi- hải cười nhạt. Nụ cười chân thành
- Biết thế là tốt- anh nhếch môi, toan bỏ về phòng
- Cẩn thận đó. Tao xem vy như em gái, nó mà sao..thì mày chuẩn bị chết đi là vừa- hắn đe doạ
-..biết rồi...khỏi lo chế~~- cậu lè lưỡi. Tình cảm của cậu dành cho Vy là thật lòng!
- Để tao coi mày sao đã- hắn nghi hoặc, có vẻ chưa tin tưởng cậu lắm. Đúng mà, ai điên khùng đi vội tin một thằng sát gái "nứt vách đỗ bờ" như Hải được chứ...
- Thời gian sẽ cho mày thấy- cậu nháy mắt
....
Chàng từ đầu đến giờ không nói gì cả. Chỉ lặng người trầm tư mà suy nghĩ....chàng nghĩ ngợi gì nhỉ?
- Mày nghiêm túc chứ??- kiệt cất tiếng
- Hả- hải nhướn mày
- Mày mghiêm túc với em tao thật chứ?- chàng hỏi lại
Ánh mắt chàng kiên định, sắc sảo, không một chút đùa cợt hay lung lay. Khuôn mặt nghiêm nghị chất chứa một mối âu lo.... Ở kiệt lúc này là một sự quan tâm sâu sắc của một người anh trai...anh trai..đối với đứa gái mà mình nhất mực yêu thương........ Đứa em gái mang chung nửa dòng máu!!!!
Cậu nhìn Kiệt...nhận ra được tâm sự của chàng. Khẽ mỉm cười đặt ban tay lên vai kiệt:
- Tao hoàn toàn nghiêm túc!
-.....
-...
-...
-....
Một câu nói....một nụ cưối...một ánh mắt...như cam đoan cho tất cả....hiện tại.....tương lai....mãi về sau....
[Tao....sẽ tin mày]
......
...
......
Một buổi sáng chói chang lại chiếu rọi xuống ngôi biệt thự Sat tráng lệ
Căn phòng có gam màu đỏ đen làm chủ đạo, thiên thần vẫn đang ngủ thật say cùng những nhịp thở đều đặn...
Vy huơ tay kéo mạnh chiếc chăn che phủ đầu. Sáng nhanh vậy sao...thật sự chưa muốn dậy lúc này.....cả đêm mất ngủ, nghĩ cái thứ vẩn vơ gì cũng không hiểu được....và cuối cùng là giờ này không muốn dậy chút nào!
"...
Buổi sáng thức dậy nằm nướng cũng đã lâu
Bắt đầu một ngày mới thức dậy thay quần áo thôi.
Phải kiếm chút gì mình ăn vô thấy ngon
Xong vội vào phòng thu, vội vàng làm việc nhanh thôi.
bài, bài, bài rồi bài
Đi ra đi vô cho tay chân không bị tê tái
bài, bài, bài rồi bài
Thấm thoắt đến giờ rồi sao?
Ta mau đi chơi thôi, không lo sau lưng bao nhiêu ai đã kêu tên ta đi thôi.
Rồi thì sao khi ta chẳng phải lo
Nghĩ về cuộc sống, nghĩ về ngày mai
Chỉ là hình thức cho tôi để tôi viết khúc ca.
Chơi thôi, không lo sau lưng bao nhiêu ai đã kêu tên ta đi thôi
Rồi thì sao khi tôi chẳng phải lo
I want perfect, I need so free
Làm những gì mình thích thôi
Mình thích thôi..."
- Alo...- khó khăn lắm mới mò được con iphone , nhỏ uể oải bắt máy
- "Đầu gấu a, dậy đi, đã hơn h sáng rồi đấyy. Chủ nhật nhưng em không thấy hơi quá sao?!" - giọng Hải vang lên trầm ấm trong điện thoại
-Anh rãnh ha~~làm ơn cho tôi ngủ một chút đi!- nhỏ nhăn mặt
- " Nào nào..xưng anh-Tôi nghe xa lạ thế, anh đau lòng đấy!"
- Kệ mẹ nha anh...con này đang ngủ...muốnn chết à?????- vy quát. Ch" thật, nhỏ ghét nhất bị ai đánh thức vào buổi sáng
-" Hơ~~~ anh là người yêu em rồi đó, chửii mãi như thế sao??"
- lỡ miệng.. Ai bảo...anh chọc khùng tôi làm gì??!- vy nói
- "Em..thật là.."
- Rồi..gì thì nói mau cho tôi ngủ tiếp đi- nhỏ khó chịu nhăn nhó, mắt vẫn còn con nhắm con mở
- "Em đừng ngủ nữa...dậy mau... Hôm nay Chúng ta đi hẹn hò!"
- What???
Nhỏ bậy dậy ngay sau câu nói của cậu
"Hẹn hò"
- Đùa hả???
O.s