"
Một chiều tà oi bức trên hòn đảo hoang vắng.
- Hexi à, em có sao không?
- Trặt chân ạ. Hic!
- Leo lên, chị cõng về."
"
Một buổi tối gió lạnh buốt từng cơn.
- Hexi, sao còn chưa đi ngủ, khuya rồi giặt đồ cho ai?
- Lúc chiều em không bắn trúng tâm /. Hic, bị phạt!
- Đứng dậy ngay, chị làm phụ cho.
- Ơ, không được, em bị phạt đó, với lại, Vy đã giúp em gánh nước, bị Lolina mắng chiều giờ...
- Ôi... Ai cũng ngủ mất rồi vào lấy móc áo đi, chị em ta giặt cùng cho nhanh."
"
Một ngày hè nắng gắt oi ả.
- Kef, Hexi đâu?
- Haiz, bị Lolina treo ngược lên cây rồi. Anh giao cho có hai tên canh gác cũng không chịu đánh, nói cao thủ đánh nhau cái gì chứ, có võ mà không đánh ai thì học làm gì? Lại bị tuột điểm rồi. Aish, sao anh lại chung đội với nó chứ?!
- Treo lên? Nó đang bị trặt chân mà.
- Lo cho nó như vậy làm gì hả? Em high điểm thì lo đi báo cáo thành tích đi. Lần này điểm sẽ đánh giá chọn Kị Tướng và Thiên Vương đấy. Chúc mừng.
- Anh là đồ vô tình, Linh là em họ anh mà. Còn chúc mừng tôi?
-Cái này...sao em biết?
Chiều hôm đó.
-Danh sách OUT kì đánh giá đầu tiên:Hexi, Kef, Kif.
- Thế là sao? Chỉ có tôi là Hexi out thôi mà?- Gia Bảo thắc mắc.
- Hexi:không hoàn thành nhiệm vụ. Kef: cậu thì không bị phạt vì không có lỗi, nhưng không có tinh thần đồng đội, thấy Hexi bị nạn giữa đường nhưng mặc kệ. Còn Kif: cô cao điểm nhất, nhưng sau giờ trưa, ai bảo cô mang nước tới cho Hexi đang bị phạt?
Lolina đỏng đảnh đọc lên lỗi OUT của từng người.
Kef bực bội, liếc qua Hexi, nó đang ngồi cúi đầu hối lỗi, còn Duật Nhi, chị không quan tâm về thứ hạng, ở sau trại đang giặt quần áo chịu phạt."
" Một ngày sớm nắng nhẹ sương dày.
- Hexi té xuống biển rồi.
- Cái gì?
Chưa bao giờ nghĩ ngợi, Nhi đã lao xuống biển.
Hôm đó, Hexi suýt chết đuối, còn Kif bị cảm suốt ngày.
"
Tại sao? Chị lại đối xử tốt với em như vậy?
Em là gì của chị? Tại sao?
Chị, người quan tâm em hơn bất cứ ai. Em xin lỗi, em không tốt hại chị ảnh hưởng như vậy.
Ngày xx, tháng yy năm đó
- Linh à.
-...chị?
- Lần này đi xong chị về, hứa với chị, cho chị thấy một Hexi mạnh mẽ không dựa dẫm vào ai nữa!
- Em...em hứa. Nhi, em sẽ không để chị lo nữa!
- Ngoan.
- Em muốn hỏi, chúng ta gặp nhau chưa lâu, sao chị lại tốt với em như vậy?
-...vậy, với chị, em thế nào?
- Em...rất quý chị, thích chị, hơn cả Kì Anh.
- Kì Anh? Hơn cả người em nói là xem như chị gái sao?
-...em cũng không biết. Em kính nể Kì Anh vô cùng. Nhưng ở với chị, em có cảm giác...chị còn yêu em hơn chính chị. Vì sao vậy?
Nhi khẽ cười, vuốt mái tóc của nó.
-..khi nào chị về, sẽ cho em biết. Còn bây giờ là bí mật.
- Bí mật?
- Bí mật nhỏ của hai ta. Được chứ?!
-..d..ạ?!!
ngày sau.
Vì một bí mật Hàn Duật Nhi hứa, Dương Cẩm Linh không ngừng phấn đấu để khi chị trở về. Hãnh diện cao đầu mà tiếp nhận chuyện đó.
Mỗi đêm giành ra tiếng tập súng và ám khí, tiếng võ luyện và một tiếng để nhờ Vermonth đứng yên cho...đánh.
Nỗ lực, để không bao giờ liên lụy chị nữa. Kết quả:
tuần sau biến thành tay thiện xạ,
ngày lên thêm mấy bậc quyền,
Và... ngày sau cũng có thể chính thức đánh người.
Chưa có gì gọi là vượt trội. Chỉ ở mức cơ bản. Nhưng nó đã cố hết sức rồi.
Thế nhưng...
-...chết...???
Vermonth thừ người.
-Kef đang ở bệnh viện, còn Kif...hình như chết cháy rồi.
Lolina nói chậm rãi. Chị ta là một người vô tình, nhưng...cũng khá sốc với tin tức đó.
Chị đi, là vì ai?
Ai đã không hoàn thành được vị trí?
Ai lại phải thực nghiệm để đủ điểm cho đội không hạng bét?
Ai đã vô dụng không thể đi?
Ai phải để Duật Nhi đi thay thế mình?
Ai đã sống như thể một kí sinh trùng chỉ biết dựa dẫm?
Dương Cẩm Linh, đồ ti tiện!
Cố gắng, nổ lực hả? Quá muộn màng rồi.
Mày giữ bàn tay trong sạch thanh cao để làm gì? Mày trốn trong vỏ bọc yếu kém bao lâu nay, đổi lại, chị ấy phải vì mày mà bỏ mạng!
Ngày ấy, Dương Cẩm Linh cầm một nhành hoa dại nhỏ, đứng trên mỏm đá nhìn về phía biển xa, nhảy xuống.
Khi được mọi người vớt lên, nghe nói... đã điên loạn ba ngày, lúc cười lúc khóc. Sau khi bị Đặng Huỳnh Ngọc Vy đánh cho bán sống bán chết một trận, cuối cùng, nó đánh trả lại.
Nghe nói biệt đội số một mất một thành viên, à không...hình như là hai mới phải chứ. Có một người hoá tự kỉ nửa điên nửa khùng.
Còn có sự kiện khác, Dương Minh Lâm đội và Đặng Tuấn Kiệt của đội một bất chấp tuột xuống cuối bảng một lần, làm loạn đòi bỏ nơi huấn luyện đến Hàn Quốc tìm đội một xem em gái mình ra sao. Kết quả bất lực bị khiển trách.
Ba tháng sau, lại một sự kiện không tin, màn lội ngược dòng của một thành viên đội một khiến cả tổ chức ngớ người, kẻ đó, lại chính là kẻ tự kỉ Dương Cẩm Linh kia.
Vượt qua mọi người, cao điểm nhất bảng nữ. Giành chiếc ghế thủ lĩnh dẫn đầu cho Kị Tướng, Huyết Mộc.
O.s