TẠI BIỆT THỰ NHÀ HẮN
- Em ở phòng này nhé, bên cạnh là phòng của Khánh Linh ... Còn đối diện là phòng anh,em nghỉ ngơi đi - Hắn nói rồi định ra ngoài nhưng Lyna kéo lại
- Ở lại với em,một chút thôi - Lyna tựa vào lòng Hắn,hai mắt nhắm lại ... Nhỏ đang từ từ tận hưởng mùi hương nhỏ đã đánh mất bấy lâu nay
Đôi chân hắn mất tự chủ mà đẩy Lyna ngã xuống giường
- Thực sự,em vẫn còn yêu anh - Lyna nói,ánh mắt vô thức đưa vào không trung ...
Hắn là vẫn còn tình cảm với Lyna ... Thực tình mà nói thì chỉ còn tình bạn mà thôi ... Vì trái tim Hắn đã lệch nhịp cho Nó rồi
- Em nhớ Anh - Lyna ngồi dậy,đưa hai tay ra sau gáy Hắn ... Đôi môi cứ thế mà hôn Hắn ...
- Lyna ... Anh ... - Giọng nói như bị ngắt quãng ... Hô hấp của cả hai không đều nữa
- Là do em tự nguyện. Một chút nữa thôi,anh sẽ xa em và đến với Jersey ... Làm ơn,em nhớ anh phát điên - Lyna nói,cái lưỡi cứ liếm láp đôi môi kia của Hắn,Hắn từ từ đáp trả ...
" Toạt "
Hắn xé phăng đi cái áo mỏng manh trên cơ thể Lyna xuống ... Cái lưỡi cứ động đậy liên tục ... Hắn liếm nhẹ bờ môi kia ... Cái lưỡi ham vị ngọt tiến vào phần xương quai xanh của nó ... Tay của hắn không yên phận cứ vòng qua eo rồi chạy dọc hai bên cánh tay Lyna
- Jersey ... - Hắn khẽ gọi tên nó ... Hai tay xoa lên bờ vai .... Chiếc áo lót từ đó mà tụt xuống ... Cắn nhẹ lên nụ hồng của Nhỏ ... Hai tay xoa nắn đều đặn
Lyna khẽ rơi nước mắt ... Ở gần nhỏ,mà vẫn còn nhớ đến nó ... Nhưng đây là nhỏ tự nguyện ... nhỏ muốn đáp trả hắn vì năm xưa đã không ngại môn đăng hộ đối mà bỏ gia đình để giúp đỡ cái công ty nhỏ bé của nhỏ trở thành một công ty có uy tín như bây giờ ... Nhỏ mang ơn còn người lạnh lùng này ... Chỉ còn không lâu nữa thôi .... Nhỏ sẽ chẳng thể gặp được hắn ....
Thân dưới của Hắn cương lên như cột cờ ... Chiếc quần của nhỏ đã rơi ra khi nào ....
Từ từ tiến sâu vào cơ thể Nhỏ ... " Ưm " ....
----------------------------------------------------------------------------------
" Anh hai ... em mượn cái laptop nhé ... Ơ ... " - Linh ngạc nhiên đến đứng hình khi vào phòng hắn,giọng cô nhỏ dần,nhỏ dần rồi đên ngẹn họng tắt tiếng ... Áo quần vứt tung tóe quanh phòng ... Cái gra nệm màu trắng đã thấm máu ... Vết máu lan như cánh hoa vương trên tấm nệm
Linh từ sửng sốt đến bàng hoàng ... Tay bịt kín miệng để không thốt thành tiếng ... Cố gắng nhấc đôi chân lên và ra khỏi phòng
Linh chạy thật nhanh xuống phòng khách rồi bấm máy gọi cho nó ...
Ở bệnh viện một mình ... Nó nghe tiếng chuông điện thoại ... Đưa tay ra xác định vị trí rồi cầm điện thoại ...
Cố gắng xác định chiếc điện thoại ... Với nó,dùng điện thoại nhiều nên có vẻ khá là suôn sẻ trong việc xác định chỗ trên màn hình để nghe máy
" Ai vậy "
" Jersey,là tao đây,Linh này ... Sao lâu nghe máy vậy "
" Hơ,hỏi câu ngớ vậy cô,tôi còn chả thấy cơ " - Nó trả lời,giọng hơi chùn
Biết đã động vào nổi khổ của nó,Linh vội lãng sang chuyện khác ... " Uh,xin lỗi mà .... "
" Mình về Việt Nam nha " - Linh hỏi,câu bị ngắt quãng
" Hả,sao lại về "
" Uh,chỉ là muốn về,không thì tao với mày sang biệt thự riêng nhé,tao buồn lắm " - Linh
" Còn bọn kia "
" Tao nói sau,mình đi nha "
" Uh,tao sang rước mày nhé "
" Uh "
-----------------------
Linh thẫn thờ một lúc lâu ...
- Em ăn gì chưa - Hắn đi xuống với cái quần thể thao và cái áo thun đen ... Bắp tay,bắp chân đều lộ rõ từng đừa cong một
- Dạ chưa - Linh nói mặt ủ rủ ... Thú thật,cô chẳng biết phải làm sao khi nhìn Hắn - Ông anh trai thương nó hết mực,vì Linh,Hắn việc gì cũng làm,chỉ cần cô vui thôi ... Vậy mà ...
- Vậy chờ hai chút - Hắn đáp lại nụ cười tười rồi xuống bếp
- Hai làm thịt nướng nhé,hôm nay em thích ăn món đó - Linh chạy xuống bếp ôm chầm lấy cánh tay hắn rồi nhỏng nhẽo ...
- Hả,chẳng phải em nói ăn đồ nướng sẽ nổi mụn sao
- Ơ,nhưng giờ em muốn ăn mà hai ... Anh hai đẹp trai ... - Linh ôm chầm lấy hắn rồi tiếp tục nũng nịu làm hắn phì cười
- Được rồi .... -
Hắn kéo tay áo lên rồi mở tủ lạnh láy đồ ăn ...
Mang cái tạp về kia rồi bắt tay vào việc cắt thịt,nêm nếm gia vị ... Linh chỉ ngồi đó rồi mở tivi lên xem ...
Xong công việc làm thịt,hắn mở cửa ra sau vườn chuẩn bị lò nướng ... Cho than vào rồi chỉnh nhiệt độ ... Mồ hôi nhễ nhại thấm ướt vai áo Hắn
Lấy đĩa thịt ra cho vào kẹp rồi để lên lò nướng ... Hai tay xoay đều vĩ thịt ... Hương thơm ngào ngạt của mùi thịt nướng bốc lên ... Từng lát thịt chín đều đều ... cứ xoay xoay trên vĩ kẹp ...
Cái con người có tính tính lạnh như băng kia cũng có lúc vì đứa em gái đáng yêu của mình mà làm vậy sao ... Linh nhìn ra cửa thấy Hắn cũng cười rồi chạy đi lấy khăn lạnh lau mồ hôi cho Hắn ...
- Aww ... Hai ơi,thơm quá đii - Linh vừa chạy ra đã nghe thấy mùi thịt kia
- Uh,gần xong rồi,em chuẩn bị đồ đi rồi dọn ra ... Trông hộ anh một lát,anh gọi Lyna
Lại là cô ta,Linh hơi khó chịu nhưng vì món thịt này nên chịu đựng luôn
-----------------
Một lát sau,bàn đã chuẩn bị đầy đủ,Ly,dĩa,chén rồi bát đũa ...
Cả ba cùng ngồi xuống ăn ... Lyna ăn rất ngon miệng,đơn giản vì cô đang tận hưởng những ngày ở bên hắn ... Linh tuy không thích Lyna nhưng cô vẫn có chút thiện cảm với cả dù sao cô ấy vẫn là người tốt,chỉ là ....
- Hai,em ở với Jersey vài ngày nha
- Em bỏ anh cô đơn lẻ loi ở nhà hả,bố mẹ công tác rồi,hai ở nhà một mình đấy
- Còn chị Lyna mà,xí
- Linh ... - Hắn đá nhẹ vào chân cô
- Em soạn đồ đây,mà hai cho em mượn laptop nhé,bye hai - Linh hôn chụt lên má hắn rồi lên phòng lấy đồ sau đó đến bệnh viện
---------------------
- Tao làm thủ tục ra viện với thông báo cho mọi người rồi nên không phải lo
- Uh
Nó vào thay đồ rồi cùng Linh ra viện ... Đi đến căn biệt thự của Nó và Linh
Thu dọn đồ đạc,sau đó lên phòng nghỉ ngơi ...
Cũng gần tối rồi nên Linh ra ngoài mua chút đồ ... Nó ở một mình
Ngồi trên giường mà tâm hồn nó ở đâu đâu ... Nó thấy khó chịu,nói đúng hơn là nó chẳng biết phải giải thích như thế nào về lúc này ... Nó thấy chán,nhạt,bất lực khi nó không nhìn thấy ... Rồi đến việc Hắn dạo này mất tăm ... Nó lo thêm cho Hắn ...
Ước gì,mẹ nó còn sống ... Nếu như lúc này,mẹ nó ở đây ... Nó sẽ sà vào lòng mẹ và ngủ một giấc thật là dài ... Bỏ hết những thứ xung quanh ... Nó chỉ cần mẹ thôi ... Chỉ cần mẹ nó còn sống,nó chấp nhận không nhìn thấy suốt đời .... Nó mong một điều nhỏ nhoi vậy thôi ... Hà cớ gì,người gặp tai nạn năm đó lại là mẹ nó mà không phải nó chứ ...
Nó hận,nó giận cái con người nó lắm ... Vì nó mà mẹ nó mất ... Vì nó mà anh nó mất đi một người mẹ hiền ... Vì nó mà ba nó mất đi một người vợ đảm đang .... Nó cứ tự trách mình bằng câu đó ... Suốt đời ... Nó vẫn sẽ không tha thứ cho mình ...
Nó đưa tay lấy ly nước ... Không may cái ly rơi xuống đất .... Những mãnh vỡ rơi trên sàn ...
Nó bỗng tìm một miếng vỡ ... Đặt lên tay mình .... Nước mắt lại tuôn ra .... " Mẹ ơi,con yếu đuối lắm rồi ... Con đến với mẹ nhé ... Con chỉ làm gánh nặng cho ba và anh hai và các bạn thôi ... Con gái của mẹ xuống với mẹ nhé " - Dứt lời ... Nó cứa lên tay .... Vết cứa tuy không sâu nhưng đủ để máu trào ra ...
" Hahaha " - Nó cười to rồi ngã phịch xuống sàn ... Miệng nở nụ cười tươi .... Trên sàn đã loang lỗ vết máu của nó .... Mùi tanh bốc lên nồng nặc ... Máu ở tay không có dấu hiệu đông lại mà cứ chảy mãi,chãy mãi
" TUYẾTTTTTTT " - Linh hét lên thất thanh khi thấy nó nằm trên vũng máu ... Linh chạy đi gọi cấp cứu sau đó gọi bọn kia đến bệnh viện
Nó được đưa vào khoa cấp cứu .... Bọn kia ở ngoài chờ ... Hoàng đã vào phòng lấy máu truyền cho nó ... Vì nó thiếu máu quá nhiều ...
- Hức ... hức .... nếu em về sớm thì đâu có chuyện gì xảy ra chứ ... hức hức
- Không sao đâu,Hoàng đã vào trong rồi mà ... Mọi việc sẽ ổn cả thôi
- Con gái,ta xin lỗi con nhiều lắm ... - Ba nó khóc rồi gục xuống giường
- Ba,con xin lỗi,là tại con đã làm gánh nặng cho mọi người - Nó cầm tay ông khóc
- Sao con nói vậy,con là tất cả đối với ta và anh con ... Còn cả bạn con nữa ... - Ba nó lau nước mắt cho nó ...
- Không đúng,con chính là đang làm phiền mọi người ... Ba sao không để cho con gặp mẹ ... Con muốn đến bên mẹ
- Con và Hoàng là người thân duy nhất của ta ... Nếu một trong hai con đi thì ta sẽ ra sao hả ... Đững nghĩ nữa ... Con phải sống,là mẹ đã cho con mạng sống kia ... Con phải sống cho mẹ và cho con nữa ... Đừng để mẹ con phải đi không .... - Ba nó nói như cầu xin
- Thật hả ba ...
- Uh,là thật ... Con phải sống vì mẹ và cả con nữa ... Ba cần con ... Anh hai cần con ... Ba cần cả con để làm động lực sống con biết không ... Chỉ cần con và Hoàng sống vui vẻ thì ba cũng đã mãn nguyện rồi ...
- Ba chỉ cần con sống tốt,vì mẹ con cũng muốn như vậy ... - Ba nó xoa đầu nó rồi ngồi đó nhìn nó từ từ đi vào giấc ngủ ...
" Thả tôi ra đi mà " - Hạ Băng khóc nức nở
" Hừ,loại như mày phải chết chứ nhỉ " - Trang cầm trên tay Ly Whisky lắc lư rồi uống
" Thật sự là do Hạ Băng ... Không phải tôi " - An Nhiên quỳ xuống chân My và Nhii
" Mày làm Jersey không nhìn thấy được,làm nó phải tự hành hạ thể xác mình ... Mày nghĩ bọn ta sẽ làm gì mày hả " - Trang tạt ly rượu vào mặt mấy ả kia ...
" Tao sẽ để mày nhục nhã đến sống không nổi,chết không yên ... " - My nói rồi ra cửa gọi đám con trai của bang Demon vào
" Mấy chú vất vả rồi ... Thưởng đấy " - Nhii nói nháy mắt tinh nghịch
Đám con trai gật đầu cảm ơn lia lịa ... Bắt đầu tiến đến vuốt má,trêu ghẹo mấy ả kia ... Trang - Nhii - Myy ngồi uống rượu ... thưởng thức cảnh tiên trước mặt mình rồi cười thích thú ...
Cơ thể trần trụi của mấy ả làm nàng chướng mắt ... Cơ thể của mấy ả kia được người Demon tiếp đón tử tế ... Cứ ra vào cơ thể phía dưới ... Tiếng rên vang dội ...
Do đang ở bar nên tiếng nhạc át tiếng rên ... Mấy ả kia thỏa mãn có ... Nhục nhã có ... Vết máu loang lỗ ở sàn ... Đỏ hoe như cánh hoa ...
Camera nãy giờ đã quay xong ... Hài lòng ... Cả đứng dậy
" Đủ rồi,nào thích ai cứ đem về thỏa thích ... Đừng làm nó chết " - Trang vỗ tay " Bộp bộp " rồi cùng nàng kia về nhà nghỉ ngơi ...