Tên chương này dài quá -.-
---------------------------------------------------
-Sao mày phải hét toáng lên thế , thoát khỏi cô giám thị rồi hẵng kêu ca- cô chẳng để nó giải thích liền kéo nó thục mạng vô phòng mình rồi mới hỏi.
-"Vừa nãy mày làm sao mà hét kinh thiên động địa vậy"
- OMG , quần tao...quần tao...- nó nói ngập ngừng
-Quần mày s..- cố nói đến đấy rồi cúi xuống chiếc quần bò bó sát của nó thì bị rạch một đường dài từ đầu gối lên trên .
- HAHAHA
-Tất cả chị tại mày - nó gằn giọng
-Thôi cho tao xin lỗi , mày mà nói nữa là cô giám thị biết được vừa nãy là chúng ta thì chết chắc đấy.
-Để phạt mày , tao quyết định ngủ ở đây và tịch thu chiếc giường
-Hả ?
giờ sáng:
[Trong giấc mơ của cô]
- "Ta sẽ cho con một điều ước "- lời nói vang lên của một bà tiên trong giấc mơ của cô
-"Thật sao? Con ước con được trở về thế giới trước của con" Biết là ở đây cô cũng vui vẻ nhưng cô cũng nhớ cha mẹ mình lắm nên quyết định luôn khỏi vòng vo năm chữ .
-"Ta sẽ thực hiện lời ước của con"
Trở về hiện thực :
- Sao mơ cái giấc mơ nhảm thế không biết . Nhưng mong nó thành hiện thực - cô nói rồi lăn quay ra chiếc nệm ngủ Zzz..
giờ phút:
- Nó đã dậy từ lâu và đã chạy về phòng mình vệ sinh cá nhân xong rồi nhưng khi sang phòng cô rủ đi học thì một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt : Đầu tóc cô rối bù xù, bộ áo ngủ kitty nhăn nhó , miệng còn đang dỏ giãi , ngủ chẳng biết trời trăng đất như thế nào.
-Cô bực mình quá hét toán lên :"CÓ BIẾT MẤY GIỜ RỒI KHÔNG CON KIAAAAA" Tiếng hét như bom B đâm thẳng vào lỗ tai cô mà cũng làm cho cả kí túc xá nữ tự dưng giật nảy mình tưởng có động đất . Cô thì quẹt đi nước miếng còn đang trên miệng lết thết bước vô nhà vệ sinh.
Bước ra khỏi nhà vệ sinh , cô như một người khác hoàn toàn quay gót độ với tư thế lúc ngủ . Cô và nó súng sính cùng nhau tới lớp .
Lớp học hôm nay là ngày gì mà đặc biệt lắm nha.Chiếc của phòng cao m đang dán đầy chữ"Ngôi nhà hạnh phúc" ( ví với lớp học) , hoa hồng treo quanh cửa chi chít.
-Hắt xì... Cô dụi dụi cái mũi nhỏ nhắn của mình.
Thấy con bạn hơi lạ , nó chẳng vòng vo mà hỏi thẳng :"Mày bị sao vậy" . Cô chẳng nói lời nào cứ dụi dụi cái mũi mở của bước vô lớp .
"Soạt , soạt" . Những cánh hoa hồng đủ thể màu sắc đang rơi lả tả trên người cô , trước mặt còn có dòng chữ bự trác :"CHÀO MỪNG HỌC SINH MỚI VƯƠNG HÀN NHI BABY GIA NHẬP NGÔI NHÀ HẠNH PHÚC " Kế tiếp là những tiếng vỗ tay vang vang khắp căn phòng . Mọi người thấy cô đứng như trời trồng thì tưởng là cô đang cảm động . Ai ngờ rằng cô lại hét :"Mẹ nó , con dị ứng hoa hồngggg "
Đến đây chả biết ma nhập vào cô hay sao mà cô tự dưng đập bàn , đạp ghế . Khuôn mặt tựa thiên thần của cô đang đỏ bừng bừng , mặt đầy sát khí, miệng không ngừng hắt xì. Con mẹ nó , cô cứ ngửi thấy mùi hoa hồng là cô không tự chủ được mình nữa , gặp thứ gì chướng mắt y ngay rằng cầm quăng đạp , đập , phá luôn.
Nhớ lại lúc cô ở cổ đại , một lần mẹ cô có mua một giỏ hoa hồng về cô đã rất thích liền lấy vặt hết cánh hoa ra cho vào bồn tắm nghịch. Ngay đêm hôm đó người cô nổi lên một đóng mụn lạ . Suốt một tháng cô phải chống đối với nhiều loại thuốc mà cô muốn phát ói . Từ đó , cô luôn dị ứng với hoa hồng.
Cô cứ thế mà đập bàn , đập ghế trong khi đó tất cả mọi người trong lớp học đang thương sót cho số tiền mình bỏ ra lại bị cô đáp trả bằng việc đập phá.
Thằng lớp trưởng lấy hết can đảm mới tiến tới chỗ cô khuyên bình tĩnh nhưng bị cô dùng một cước chân đá vào chỗ dó của anh rồi đạp một phát bay xa ki lô mét ( đang gặp gió nên chém TvT) . Sự việc đó làm cho toàn thể lớp a người cứ run cầm cập , đều có chung một ý nghĩ :"Có đứa dại và ngu mới dám động vào cô lúc này ".
END CHƯƠNG : Bắp bật mí cho mọi người là cái giấc mơ của Nhi có thành hiện thực đó , tội là chưa phải lúc thôi , kaka.