Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

chương 380 và một xấp bùa vàng.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sự vất vả của cậu không uổng phí rồi, vì để điều tra xem những tin tức này có thật hay không cậu đã phải xem đến hơn ngàn trang mạng, thu thập tất cả những tin tức liên quan đến tin đồn rồi tổng hợp lại. Có nơi bị đồn rằng vô cùng nguy hiểm, nhưng sau khi cẩn thận điều tra và xem một vài blog mạo hiểm đi, cậu không thấy có chuyện gì bất thường. Những nơi này cậu chắc chắn sẽ bỏ qua. Nói đến nơi nguy hiểm thì chỉ nghe đồn cũng có rất rất nhiều, một tiểu khu từng có người nhảy lầu, một ngã tư đường từng xảy ra tai nạn xe cộ, thậm chí có những chỗ chỉ cần hơi nhiều cây thôi cũng bị nói là có chuyện kì lạ. Những tin tức này thật thật giả giả lẫn lộn, chỉ riêng cư dân mạng chỉ cũng có hơn trăm chỗ, cậu lọc qua lọc lại nhiều lần mới được mười nơi này, ít nhất chỗ nào cũng có chứng cứ người thật việc thật. Nhìn nụ cười vui vẻ của Túc Bảo, Tô Tử Du lập tức cảm thấy mình thức ngày đêm để tra tài liệu là hoàn toàn đáng giá! "Khi nào chúng ta đi được?" Tô Tử Du hỏi: "Anh sắp khai giảng, chúng ta phải tranh thủ thời gian đó!" Túc Bảo cũng nóng lòng muốn đi: "Ừm ừm! Bây giờ xuất phát luôn!" Tô Tử Du lập tức đi ra ngoài: "Anh đi tìm anh trai!" Chuyện đi ra ngoài thế này nhất định phải có anh trai mới được! Hôm nay Tô Tử Chiến, dưới sự xin xỏ nhờ vả nhiều lần của cậu hai Tô Tử Lâm nhà mình, cậu hết cách, đành phải tiếp nhận trách nhiệm dạy Hân Hân làm bài tập. Lúc này cậu đang giám sát Hân Hân, gân xanh trên trán cũng ẩn ẩn xuất hiện. "Chữ này đọc thế nào?" Cậu chỉ vào một chữ "Nghiêu" hỏi. Hân Hân vô cùng hùng hồn nói: "Tam thổ!" Tô Tử Chiến: "…" Cậu rất muốn vỗ cho con nhóc này một cái vào đầu để ra tam thổ luôn! "Cái chữ này đọc là nghiêu! Không phải đã dạy em rồi sao?" Hân Hân vô tội chớp mắt: "Có sao?" Tô Tử Chiến nắm chặt tay. Lúc cậu đang sắp không khống chế được sức mạnh của mình thì Tô Tử Du chạy vào: "Anh! Anh mang chúng em ra ngoài chơi đi!" Tô Tử Chiến quay đầu lại, một quyển vở phi thẳng vào mặt Tô Tử Du. Tô Tử Du: "???" Cậu đã làm gì đâu, cậu mới nói thôi mà. Không ra thì thôi, tại sao lại đánh người chứ! Tô Tử Du vừa uất ức vừa tức giận: "Không ra thì thôi, sao phải động thủ chứ!" Vẻ mặt Tô Tử Chiến rất lạnh lùng: "Đi!" Nói xong cậu đi ra ngoài trước. Đi đâu cũng được, miễn là không phải ở đây dạy Hân Hân! Tô Tử Du: "???” Cái gì vậy… Đồng ý ra ngoài cũng đánh cậu là sao? Chuyện này… không có lí chút nào! Hân Hân nghe vậy thì lập tức đuổi theo: "Em cũng đi!" Người giám hộ Tô Tử Chiến lạnh lùng nói: "Mang hết bài tập của em đi!" Hân Hân: "…" Cuối cùng Tô Tử Chiến nói với bà nội mình mang các em đến thư viện bồi dưỡng, thuận tiện chuẩn bị bài cho học kì sắp khai giảng. Bà cụ Tô vô cùng vui mừng gọi chú Niếp lái xe đưa họ ra ngoài. Túc Bảo đeo túi bảo vật, trong túi bảo vật của bé có ông nội rùa và Tiểu Ngũ. Và một xấp bùa vàng. Sau đó lại mang thêm hai tay nải, trong đó cũng có một xấp bùa vàng. Đứa nhỏ vô cùng có lòng tin rằng mang một đống giấy này ra ngoài nhất định có thể đổi được thành một đống tiền… Chú Niếp quản gia lái xe mang theo mấy đứa nhỏ. Tô Tử Chiến khoanh tay lạnh lùng nhìn Tô Tử Du, Tô Tử Tích, Hân Hân và Túc Bảo ngồi trên xe. Cạn lời rồi, sao cậu có thể đồng ý mang mấy đứa nhóc này ra ngoài chứ? Cậu lại còn nói dối bà nội là mang các em đến thư viện… Nhìn chú Niếp lái xe, Tô Tử Chiến cảm thấy hơi nhức đầu, lần này trót lọt, lần sau lấy cớ gì bây giờ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio