Túc Bảo tốn khá nhiều sức để nghe được, nhưng bé nhanh chóng hiểu rõ. Cô bé không tin nói: "Ngươi cùng cô bé kia có thù sao? Sao ngươi lại muốn hại người ta như vậy?" Quỷ khẩu nghiệp nói: "Cũng không có, ta đã nói rồi, chỉ là nói đùa một chút mà thôi! Ai ngờ những cư dân mạng kia lại dễ dàng xuôi theo như vậy chứ! Chính ta cũng không ngờ được mà!" Bọn họ nói chuyện y như thật, còn tám ngàn một đêm nữa… Quỷ lăng nhăng cười lạnh: "Nhưng chuyện này là do ngươi bắt đầu! Ta hỏi ngươi, dựa vào đâu mà ngươi lại tung tin đồn nhảm về người khác như vậy? Vì người ta có bề ngoài xinh đẹp sao?" "Ngươi nghĩ cái gì vậy, nhìn người khác thấp béo xấu xí nhưng cưới được vợ đẹp nên ghen tị đúng không? Không chiếm được nên muốn chửi bới người khác chứ gì!" Quỷ khẩu nghiệp phủ nhận: "Ta không có ý đó!" Nó thật sự chỉ muốn đùa một chút thôi, chỉ là chính nó cũng không biết trò đùa kia sẽ thành chuyện lớn như vậy. Quỷ lăng nhăng cười lạnh, loại đàn ông đầu để dưới đũng quần này còn dám biện hộ là nói đùa sao, chỉ là cái cớ mà thôi! Rác rưởi! Thật là thối! Quỷ khẩu nghiệp tiếp tục giải thích: "Sau đó cô gái kia báo cảnh sát, cảnh sát đến tận nơi tìm ta, ta cũng đã lập tức xin lỗi cô ấy, còn đăng bài lên mạng giải thích rõ ràng sự việc nữa!" Quỷ yếu ớt nhớ đến cảnh mình bị bạo lực lúc còn sống, có một số việc giải thích rồi cũng đâu có ích? Khi còn sống nó quá nhát gan, không thích nói chuyện nên bị đám người kia tung tin đồn nhảm nói nó là con trai cưng của mẹ, nói nó đồng tính. Nói nó không phải đàn ông, sau đó lấy cớ để "dạy dỗ" nó một cách đường hoàng.
Những lời biện hộ của quỷ khẩu nghiệp cũng chỉ là cái cớ biện hộ cho sự tàn ác của mình mà thôi.
Quỷ yếu ớt lạnh lùng nói: "Nhưng vô dụng." Quỷ khẩu nghiệp không nói lại. Đúng là hoàn toàn không có tác dụng. Cho dù cảnh sát đến bác bỏ tin đồn, nó cũng chỉ bị bắt nhốt ba ngày. Nhưng cô gái kia đi trên đường đều bị người khác chỉ trỏ… Vì vẻ bề ngoài của cô ấy quá nổi bật nên rất dễ bị người khác nhận ra. Thậm chí lúc cô ấy đi mua thức ăn còn có người nhân lúc sờ tay cô ấy, hỏi cô ấy một tối tám trăm có đồng ý không.
Đây đều là những gì cô gái kia nói khi giết nó. "Chồng cô ta ly hôn với cô ta, người trong nhà cũng vì cảm thấy mất mặt nên không đối xử tốt với cô ta, sau đó cô ta cũng bị chỗ làm sa thải…" Quỷ khẩu nghiệp nói đến đây thì cảm thấy hơi áy náy, nhưng áy náy của nó chỉ xuất hiện trong giây lát, vì sau đó nó bị cô gái kia giết chết nên sự áy náy kia nhanh chóng biến mất, thay vào đó là oán hận. "Cô ta không còn cách nào khác nên phải đi bán hoa quả, nhưng luôn có những người không có ý tốt đến quầy hàng của cô ta quấy rối, không mua hoa quả mà đến nói những lời khó nghe." Túc Bảo chỉ cảm thấy rất tức giận và rất buồn bực, cô bé cảm thấy trong lòng có một cơn lửa giận không thể nào phát tiết. Chuyện này khiến cô bé hơi không khống chế được, bé tức giận lớn tiếng nói: "Ngươi hủy hoại chị gái kia rồi mà ngươi còn đứng đây không chút hối cải, ngươi đúng là, ngươi đúng là…" Túc Bảo tức giận suy nghĩ một lúc cũng không nghĩ được từ để miêu tả. Quỷ lăng nhăng ở bên cạnh nói: "Đúng là đồ đàn ông cặn bã!" Túc Bảo nắm chặt tay nhỏ, tức giận nói: "Đúng, ngươi chính là đồ đàn ông cặn bã!" Giọng nói của đứa nhỏ quá lớn, cách đó không xa có một dì vừa làm nông xong trở về nhà, người đó nghi ngờ nhìn Túc Bảo rồi lại nhìn Tô Ý Thâm. Tô Ý Thâm: "…" Anh há to miệng, dưới ánh mặt nghi ngờ của bà dì kia, lặng lẽ nói: "Đúng đúng, cậu út… Cậu út chính là đồ đàn ông cặn bã…"
TT^^TT