Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

chương 474 "không hổ là quỷ hồ đồ."

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chẳng ngờ nó trở thành người đầu tiên đâm phải đám người giấy. "Chết tiệt!" Quỷ xui xẻo giật mình: "Sao hắn lại làm được như vậy?" Tờ giấy gấp đột nhiên đứng dậy và biến thành người giấy. Quỷ đào hoa xé một người giấy thành nhiều mảnh rồi lao thẳng về phía người đàn ông hói đầu, cười chế nhạo: "Cần gì quan tâm tại sao hắn làm được điều đó, bắt giặc bắt tướng trước!" Bọn chúng là ác quỷ, đương nhiên không sợ người giấy, bởi người giấy còn không lợi hại bằng lệ quỷ. Các ác quỷ chỉ sợ đối thủ mạnh như Túc Bảo mà thôi. Quỷ xui xẻo hét lên, đám người giấy thấy quỷ đào hoa toan nhào tới nên lập tức chuyển hướng lao về phía quỷ đào hoa. Thấy vậy, quỷ xui xẻo vội xông tới giúp quỷ đào hoa, nào ngờ nó bất cẩn làm đứt một chùm tóc của quỷ đào hoa. Quỷ đào hoa: “...” Đám người giấy chặn đường khiến nó bị lỡ mất hai giây. Người đàn ông hói đầu đã lao ra khỏi ngôi nhà ma. Quỷ nhu nhược truy đuổi ráo riết, bên ngoài là khu vui chơi có rất nhiều trẻ em đang chơi. Nơi nhiều trẻ em sẽ có năng lượng dương mạnh mẽ, quỷ nhu nhược không muốn đâm vào bọn trẻ, sau vài lượt né tránh, người đàn ông hói đầu đã biến mất trong đám đông. Cá đã lọt lướt!!! Đám ác quỷ trừng mắt nhìn nhau. "Bày trận thế còn để hắn trốn thoát? Mặt mũi đâu? Mặt mũi của ác quỷ chúng ta đâu?" Quỷ đào hoa khó chịu, không nhịn được mà tát vào mặt quỷ xui xẻo một cái. Quỷ xui xẻo: "??" Quỷ nhu nhược cau mày: “Hắn quá xảo quyệt…hơn nữa hắn còn rất quen thuộc với khu vui chơi này.” Quỷ hồ đồ bối rối mắng theo: "Phế vật!" Quỷ xui xẻo: "..." Gì chứ? Nó là người đầu tiên lao về phía trước đó nha! Thế mà vẫn bị mắng? "Không, làm mất dấu gã đàn ông kia đều do lỗi của tất cả chúng ta, sao lại mắng mỗi ta?" Quỷ xui xẻo lơ mơ đuổi theo những ác quỷ khác để chất vấn chúng. Quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược đang nổi giận nên hoàn toàn ngó lơ quỷ xui xẻo. Quỷ nhu nhược thở dài, mặt lộ ra vẻ tự trách: "Túc Bảo rất tin tưởng chúng ta, nhưng chúng ta lại khiến em ấy thất vọng." Quỷ đào hoa cũng không cam tâm: “Hết cách, tên đầu trọc này có chút năng lực, cứ nhìn ban nãy là biết, tuy hắn hoảng sợ khi bị cả đám ác quỷ đuổi theo, nhưng vẫn cố gắng vùng thoát khỏi vòng vây.” Quỷ xui xẻo nói: “Phải giải thích thế nào với Túc Bảo?” Quỷ đào hoa và quỷ nhu nhược mặt ủ mày chau. Chúng cũng chẳng thích làm việc đâu. Nhưng nhóc Túc Bảo gọi chúng là anh chị. Túc Bảo tin tưởng chúng nên mới thả chúng ra mà không hề lo sợ chúng sẽ nhân cơ hội trốn thoát. Quỷ hồ đồ đảo mắt, hạ giọng nói: “Các anh em, có cơ hội tốt như vậy sao chúng ta không chạy?” Quỷ đào hoa nhìn quỷ hồ đồ, nghẹn họng: "Chạy đi, sau này đừng hối hận." Quỷ xui xẻo cười lạnh nói: "Không hổ là quỷ hồ đồ." Quỷ nhu nhược nói giọng nhẹ nhàng: “Không tồn tại khả năng ta bỏ chạy đâu, chỉ không biết khi về Túc Bảo có cho chúng ta kẹo nữ không.” Quỷ hồ đồ tỏ ra khinh thường. "Nhìn dáng vẻ vô dụng của các ngươi đi! Mấy cái kẹo mút đã mua chuộc được các ngươi rồi, cốt khí của các ngươi đâu?" Quỷ đào hoa bay lên, lẩm bẩm: “Ta là quỷ chứ không phải người, cần quái gì cốt khí?” Quỷ nhu nhược tốt bụng nhắc nhở: "Hãy suy nghĩ thật kỹ xem, Túc Bảo có phải là người bình thường không? Cơ hội không phải lúc nào cũng đến đâu." Sống trong hồ lô lâu chừng đó mà vẫn chưa rõ tình hình hả?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio