Chương 537 Thượng Thanh Bắc cười khinh miệt: “Đây chính là mật mã để tăng lượng truy cập!!” Trước tiên khuấy động độ nóng, sau đó tích lũy fans. Dù đám cư dân mạng ấn theo dõi tài khoản của gã chỉ vì mục đích tiện tìm kiếm rồi chửi mắng thì người thắng vẫn là gã. Vài ngày sau đó, Thượng Thanh Bắc tiếp tục phát biểu mấy lời vô ơn tương tự trên mạng. Đợi đến khi video đủ nhiệt, gã lập tức xóa hết video, đổi tên cùng tư liệu cá nhân ở tài khoản mạo danh ban đầu này. Sau đó, gã đăng ký một tài khoản khác bằng tên của cô gái rớt xuống sông, tài khoản mới này chỉ đăng một video mới nhất rồi để lại một câu: [Xin lỗi, tôi đã đăng xuất…] Tiếp theo, tài khoản mạo danh ban đầu mà gã lập sẽ chỉ đăng video về phong cảnh đẹp, vấn đề tình cảm, trình bảo vệ màn hình điện thoại di động….. Làm như vậy, mấy cư dân mạng với trí nhớ không tốt sẽ không phân biệt được ai với ai, còn tưởng gã là blogger chuyên về vấn đề tình cảm, fans nào không bỏ theo dõi sẽ trở thành fans cuối cùng của tài khoản này, mấy video phong cảnh, tình cảm gì đó rất dễ giữ chân fans…. Về phần cô gái rớt sông kia có bị tổn thương hay không, gã chẳng quan tâm. Gã sống không nổi thì lo cho ai được, cô gái kia bị mắng vài câu cũng đâu có chết, trước tiên gã phải kiếm được tiền đã rồi tính sau. “Há há…. há há…” Hai mắt Thượng Thanh Bắc như phát sáng. Vận hành tài khoản mới để kiếm tiền quá nhẹ nhàng, Thượng Thanh Bắc ngâm nga một bài hát rồi gọi đồ ăn. Chẳng mấy chốc, tiếng gõ cửa vang lên, Thượng Thanh Bắc còn tưởng là người ship đồ ăn tới. Vừa mở cửa, Thượng Thanh Bắc đã trông thấy một người mặc áo thun đen đang đứng bên ngoài. Một người đàn ông rất cao đặt tay lên cửa sổ ở cuối hành lang, ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài. Nghe thấy tiếng mở cửa, anh quay đầu lại và hỏi: “Thượng Thanh Bắc?” Thượng Thanh Bắc cảnh giác hỏi: “Các anh là ai?” Mộc Quy Phàm bẻ đốt ngón tay kêu rắc rắc. Anh cười lạnh: “Giữ gã lại! Chú ý chừng mực, tôi phải giao lưu hữu nghịvới gã một phen!” Thượng Thanh Bắc còn chưa hiểu chuyện gì thì mặt gã đã xơi một cú đấm, hai mắt như có nhiều vì sao quay cuồng, trong đầu ầm một tiếng. Đây gọi là giao lưu hữu nghị ư? Thượng Thanh Bắc bị đè lên đất rồi bị đánh, giờ này mọi người đã đi làm, cụ già và trẻ con thì ra ngoài đi dạo. “Các người là ai?” Thượng Thanh Bắc kinh hãi hỏi. Mộc Quy Phàm hơi cúi người, nhướn mày nói: “Dựa hơi tao để tăng lượng truy cập vài ngày, tao tưởng tao cực kỳ quen thuộc với mày cơ đấy!” Lúc này Thượng Thanh Bắc mới nhận ra, người này chẳng phải người đàn ông cao lớn xuất hiện trong video của gã suốt mấy ngày hôm nay đó ư? “Mày….mày, đánh người là phạm pháp!” Thượng Thanh Bắc hoang mang nói. Mộc Quy Phàm: “Chẳng sao, mày còn không sợ thì tao sợ cái gì?” Thượng Thanh Bắc nhìn khí thế của Mộc Quy Phàm, sau giây phút muộn màng gã mới cảm nhận được nỗi kinh sợ, môi gã run rẩy: “Mày….Mày đừng có làm xằng, chỗ này có camera đấy!”