Chương 627 Tóm lại gọi là XY. “Mình cũng biết tính toán đó nha!” Túc Bảo thầm mừng rỡ: “Mình đã học được bản lĩnh của anh Tử Du rồi!!” Giờ cô bé lợi hại lắm nha! Túc Bảo đang vui như mở cờ trong bụng thì nghe thấy tiếng kêu chói tai của Tô Tử Tích—- “Á á á! Có quỷ!” Vừa dứt lời, Túc Bảo đã trông thấy Tô Tử Tích đứng bật dậy, ầm một tiếng, giường bị cậu lật tung… Dù chất lượng giường trong phòng cho thuê chẳng ra làm sao, nhưng Tô Tử Tích có thể lật tung cái giường thì thật sự quá lợi hại. Túc Bảo kinh ngạc nhìn Tô Tử Tích vừa gào thét vừa chạy ù tới cạnh cô bé. Cô bé không khỏi nhìn lên đầu Tô Tử Tích “Anh ơi, đầu có bị u không?” Lúc này Tô Tử Tích mới cảm thấy đầu ong ong, lúc nãy cậu sợ quá nên giờ không nhớ đã làm cách nào để chạy từ gầm giường đến bên Túc Bảo. Hai anh em nhìn chiếc giường. Tấm ván giường có vài thanh gỗ thưa thớt đan lại, ván rất mỏng, hiện giờ đã gãy vài thanh gỗ, hiển nhiên do cái đầu của Tô Tử Tích gây ra. Tấm đệm bên trên cũng rất mỏng, có lẽ vì thế mà Tô Tử Tích mới dễ dàng lật tung. “Đau quá….” Tô Tử Tích sờ đầu, xựt một tiếng. Nghe thấy tiếng ồn, nữ quỷ đang đứng trong bếp đi ra, nam quỷ nằm bò dưới gầm giường cũng bay ra, nhìn Tô Tử Tích hau háu. Nó nói giọng khó nghe như tiếng mài đá: “Ngươi là ai?” Trên trán Túc Bảo vẫn dán lá bùa màu vàng nên hai con quỷ kia không nhìn thấy cô bé. Tô Tử Tích không khỏi nắm chặt cánh tay Túc Bảo, nói giọng run rẩy: “Mau, dán cho anh một lá bùa…” Túc Bảo kéo lá bùa trên trán cô bé xuống, toan dán lên trán Tô Tử Tích, nói: “Anh ơi, anh trốn qua một bên!” Trên cổ tay cô bé có sợi dây đỏ nên bé không sợ đánh lộn. Nhưng Tô Tử Tích thì không được, cậu không có gì bảo vệ, nếu chẳng may bị quỷ tóm lấy thì phiền phức lắm. Quỷ xảo quyệt dường như cũng ý thức được điều này, khi Túc Bảo chuẩn bị dán lá bùa lên trán Tô Tử Tích, nó lập tức nhào tới!!! Tô Tử Tích: “Mẹ kiếp!!” Sao lại là cậu! Chỉ thấy nam quỷ hét lớn một tiếng, móng tay nó đột nhiên dài ra rồi hướng về phía Tô Tử Tích, chuẩn bị nhéo cậu! Túc Bảo không chút nghĩ ngợi đã đứng chặn trước người Tô Tử Tích. Đáy mắt nam quỷ lộ ra sự hung dữ, chắc chắn tên phán quan kia đã theo dõi nhưng mất dấu nó, cho nên không biết nó trốn ở đây! Còn con nhóc này, nó chỉ ngoạm miệng ra là có thể nuốt chửng luôn!