Chương 686 Chưa đầy hai giây đã có rất nhiều người phản hồi. ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? ? Bà cụ Tô đã ngồi xe lăn được 5 năm, mấy ngày trước còn nghe nói bà vừa xuất viện. Vậy mà bây giờ có thể đứng lên và nhảy ở quảng trường sao?? Cầu xin xem mặt thần y!! Tô tổng, người nhà tôi mới hái được ít nấm rừng ở núi Trường Bạch, tôi gửi ít nấm tới cho anh được không? Rốt cuộc là lão thần y nào thế, đúng là y thuật hơn người và nghịch thiên mà! Xin hãy giới thiệu +1. Xin hãy giới thiệu +2. Nhà họ Trần vừa đón ông cụ Trần từ viện về, ai nấy đều mặt ủ mày chau vì lo lắng. Ông cụ Trần chắc chắn đã bị mắc chứng Alzheimer, thần trí không tỉnh táo, hai mắt đờ đẫn, thậm chí còn quên cách ăn cơm, uống nước, đi vệ sinh. Sau vài ngày điều trị, ông cụ Trần đã được ra viện, hiện tại ông cụ có thể ăn, ngồi, nhưng hai chân không thể đứng dậy. Vừa hay, con trai cả của nhà họ Trần đang lướt vòng bạn bè thì đột nhiên nhìn thấy những bài đăng mới của Tô Nhất Trần. Anh ấy mở to hai mắt, vô thức đứng dậy. Chẳng ngờ bà cụ Tô lại đứng dậy được?? Anh ấy vội lấy di động ra, toan gọi cho Tô Nhất Trần thì nhìn thấy tin nhắn Tô Nhất Trần gửi tới. [Nghe nói ba anh xuất viện, tôi định ngày mai sẽ đến thăm, anh có thời gian không?] Con trai cả nhà họ Trần run tay trả lời tin nhắn: [Có thời gian, chỉ cần Tô tổng tới thì lúc nào tôi cũng rảnh.] Trước đây ông cụ Tô và ông cụ Trần ở cùng một đội sản xuất, hai người họ có chút giao tình. Nhà họ Tô và nhà họ Trần cũng có quan hệ hợp tác nên Tô Nhất Trần và con cả nhà họ Trần có thể xem như bạn lâu năm. Lúc này, con cả nhà họ Trần – Trần Gia Khang chỉ hận không thể đưa ba mình bay tới nhà họ Tô, có điều xét thấy ông cụ Trần mới xuất viện nên anh ấy chỉ đành bấm bụng chờ đợi. Ngày hôm sau. Tô Nhất Trần dẫn Túc Bảo đến thăm nhà họ Trần. Trần Gia Khang đã sớm đứng chờ ngoài cửa, không ngờ Tô Nhất Trần còn dẫn theo một cô nhóc. Trần Gia Khang chỉ gặp Túc Bảo một lần vào ngày sinh nhật của cô bé. Thấy Túc Bảo tới, anh ấy vội dặn người nhà tiếp đãi bé rồi nhanh chóng dẫn Tô Nhất Trần vào thư phòng. Túc Bảo ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, tò mò đánh giá nhà họ Trần. Tô Cẩm Ngọc đứng bên cạnh nói: “Ông cụ Trần và ông ngoại con là bạn bè, khi trước hai người họ cùng cưỡi trâu tham gia sản xuất ở quê.” Túc Bảo ồ một tiếng, tạm thời chưa hiểu tham gia sản xuất là cái gì nhưng có thể cưỡi trâu thì thật lợi hại.