Chương 737 Mộc Quy Phàm: “Ờ…” Thấy rồi, anh nhìn thấy một chiếc la bàn tròn màu bạc trông hơi giống mặt trăng. “Con chuẩn bị đi đâu thế?” Mộc Quy Phàm nhìn chằm chằm vào chiếc la bàn. Nó còn chân thực hơn hình ảnh 3D, kim chỉ nam chậm rãi chuyển động đầy bí ẩn. Túc Bảo: “Ba ơi, tụi con phải đi tìm quỷ xui xẻo. Không biết anh đó đi đâu rồi, lỡ có người bị bám thân thì chắc chắn sẽ gặp đen đủi!” Tô Cẩm Ngọc nói: “Nó xui xẻo như thế thì chắc không tìm nổi người để làm hại đâu nhỉ…” Mộc Quy Phàm lập tức ôm Túc Bảo đi ra ngoài: “Đi thôi!” Bà cụ Tô đuổi theo, lo lắng hỏi: “Đi đâu đi đâu? Còn chưa ăn mà!” Túc Bảo vội nói: “Ngoại ơi, chúng con vừa ăn xong cơm trưa rồi ạ!” Bà cụ Tô: “Giờ là lúc ăn bữa xế chiều! Bà ngoại làm canh nấm đậu xanh, nước dưa hấu đá, cơm nếp hấp, bánh nhỏ không đường, còn có một đĩa hoa quả lớn…” Mộc Quy Phàm và Túc Bảo đồng thời nói nhỏ: “Đi nhanh, đi nhanh nào!” Tô Cẩm Ngọc quay đầu nhìn bà cụ Tô đang tức giận, không khỏi mỉm cười. “Mẹ ơi, con đi ra ngoài đã, lát nữa lúc về họ mà không ăn thì còn có con ăn nha!” Bà cụ Tô hơi ngẩn người, khó hiểu nhìn sang bên cạnh. Bà cảm thấy hình như vừa nghe được giọng nói của Tô Cẩm Ngọc. Bà không thể giải thích rõ ràng cảm giác này, hình như không thực sự nghe thấy bên tai, mà trong lòng bà có một sự cộng hưởng kỳ lạ… Bà cụ Tô nhìn chiếc xe việt dã của Mộc Quy Phàm nghênh ngang phóng đi, bất đắc dĩ lẩm bẩm: “Đứa lớn đứa nhỏ đều giống nhau.” Tập đoàn Tô Thị. Mộc Quy Phàm ôm Túc Bảo đi vào thang máy rồi đi thẳng lên tầng cao nhất. “Túc Bảo, con chắc chắn quỷ xui xẻo ở chỗ này à?” Tô Cẩm Ngọc hỏi. Túc Bảo cầm la bàn bát quái nhìn chung quanh: “Ở đây ạ!” Nhưng tại sao quỷ xui xẻo lại ở công ty của cậu cả nhỉ? Ngay lúc này, Tô Cẩm Ngọc ồ lên một tiếng, nhìn về phía phòng họp. Một bức tường của phòng họp là vách kính nên có thể nhìn thấy những người bên trong. “Nhìn kìa, đằng kia!” Tô Cẩm Ngọc kéo tay Túc Bảo, núp sau cây cột, lặng lẽ nhìn xung quanh. Nhìn thấy Túc Bảo trốn sau cây cột, Mộc Quy Phàm cũng vô thức trốn theo rồi thò đầu ra ngoài. Ồ.…Đang nhìn trộm gì thế này? Túc Bảo: “Woa, không ngờ quỷ xui xẻo lại tìm được kí chủ!” Trong phòng họp, người đàn ông bị quỷ xui xẻo nhập thân đang lo lắng bấm bút bi và cúi đầu nhìn thứ gì đó. Đột nhiên lò xo của bút bi bật ra đập vào mắt anh ta. Anh ta lập tức bịt mắt lại, trong lúc hoảng loạn bất cẩn đụng tay vào ly nước dùng một lần trước mặt, ly nước lập tức đổ ra. Có lẽ nước trong ly rất nóng nên anh ta bỗng nhảy cẫng lên.