Chương 744 Dì xấu xí: “Nó sẽ thay thế vị trí số 1 của quỷ nhu nhược….” Quỷ nhu nhược: “Cuối cùng cũng thở được….” Quỷ đào hoa cười híp mắt, dỡ cánh tay của mình ra để biểu diễn một màn nổ pháo hoa: “Bùm ~ Chào mừng quỷ mới đến!” Quỷ xui xẻo: “?” Mộc Quy Phàm nhặt hồ lô linh hồn lên rồi ngắm nghía thật kỹ. Chỉ một món đồ nhỏ bằng cái móng tay mà chứa được hẳn mấy con quỷ. “Qua đây con!” Mộc Quy Phàm ôm Túc Bảo vào lòng rồi treo lại hồ lô lên vòng tay của bé, hỏi: “Bắt quỷ xong rồi à?” Túc Bảo: “Dạ! Ôi, con mệt chết mất!” Mộc Quy Phàm: “..” Bảo bối, hình như con cũng đâu có làm gì nhiều?? Túc Bảo vui vẻ chạy tới trước mặt Tô Nhất Trần: “Cậu cả ơi, về nhà thôi!” Bà ngoại làm rất nhiều đồ ăn vặt trong bữa trà chiều, cô bé và ba chắc chắn không thể ăn hết rồi. Ông ngoại đã già nên cũng không ăn được bao nhiêu. Nhưng nếu ăn không hết thì bà ngoại sẽ rất buồn, vậy nên cậu cả nhất định phải về cùng. Tô Nhất Trần không biết lý do Túc Bảo rủ anh về, nhưng vẫn yêu chiều bé mà đồng ý vô điều kiện: “Được!” Anh gọi Khúc Hưởng vào phòng rồi giao cho anh ta giải quyết những chuyện còn lại. Khúc Hưởng ghi nhớ lời Tô Nhất Trần nói, sau đó nhìn về phía Cao Viễn Hàng đang bất tỉnh nhân sự trên sofa. “Anh ta thì sao? Có tuyển dụng không?” Tô Nhất Trần khẽ gật đầu. Túc Bảo nhà anh luôn tự trách bản thân đã bất cẩn để quỷ xui xẻo lọt ra ngoài, hại cho Cao Viễn Hàng mất việc. Anh là cậu cả của Túc Bảo, đương nhiên phải giúp cô bé giải quyết việc này, vừa hay phòng chủ tịch đang thiếu một trợ lý. ** Nhà họ Tô. Bà cụ Tô cắn một miếng bánh táo mình làm, lẩm bẩm: “Ngon quá! Sao Túc Bảo lại chạy đi chơi chứ!” Dì Ngô nói: “Có lẽ tiểu tiểu thư có việc gấp nên mới vội đi thôi ạ!” Bà cụ Tô dẩu môi: “Một đứa bé thì có chuyện gì gấp được chứ!” Lúc này, ngoài cửa có tiếng động, Túc Bảo chạy như bay vào nhà: “Ngoại ơi, Túc Bảo về rồi ạ!” Bà cụ Tô mặt mày rạng rỡ, nói: “Con về vừa kịp lúc, muốn ăn thử bánh táo bà ngoại làm không?” Túc Bảo cắn một miếng, giơ ngón tay cái khen ngợi: “Bánh táo bà ngoại làm ngon quá!” Nghe vậy, bà cụ Tô vui vẻ đặt 4 chiếc bánh táo vào tay Túc Bảo. Túc Bảo chạy vù đi, nhét luôn một cái bánh vào miệng Mộc Quy Phàm. Rồi tiếp tục nhét một cái bánh khác vào miệng Tô Nhất Trần.