Chương 752 Ông cụ Tô phàn nàn. “Bọn trẻ nên được hình thành thói quen đi ngủ sớm và dậy sớm ngay từ khi còn nhỏ, không thì lớn lên sẽ lười biếng đấy. Cả đám đều ngủ đến tám giờ, ra thể thống gì chứ! Không có kỷ luật tự giác chút nào!” Tô Nhất Trần giả vờ như không nghe thấy. Bà cụ Tô liếc ông cụ Tô một cái: “Ngủ nướng thì sao? Ông già rồi nên không ngủ nhiều được, nhưng chúng nó là trẻ con, trẻ con thì cần phải được ngủ nhiều! Hơn nữa, không phải mấy đứa nó đều đã đi ngủ sớm rồi à?” “Tuy rằng bọn nhỏ dậy muộn, nhưng mấy đứa nó đều đi ngủ rõ sớm nhé!” Ông cụ Tô: “…” Bà cụ Tô tiếp tục nói: “Trẻ con phải được ngủ ngon thì mới có thể cao lớn được! Ông bớt nói về tính tự giác cho tôi đi, trẻ con cao lớn mới là quan trọng nhất.” Ngủ nướng vào ngày nghỉ, là chuyện hết sức bình thường. Không được ngủ nướng thì còn gọi gì là cuộc sống hoàn nữa nữa chứ? Lúc đi học đám nhóc chưa bao giờ đi học muộn, vậy thì được nghỉ ngủ thêm một chút thì đã làm sao? Bà cụ Tô cảm thấy lúc nên nghiêm khắc thì nên nghiêm khắc, lúc nên bao dung thì nên bao dung, dù sao thì bà ấy vẫn luôn thấy yên tâm về mấy đứa nhỏ nhà mình. Ông cụ Tô rung nhẹ tờ báo, nếp nhăn trên giương mặt già nua giãn hết ra, lầu bầu nói: “Bà nói đến thế rồi thì tôi còn nói được cái gì nữa chứ.” Bà cụ Tô không nghe rõ: “Ông nói cái gì?” Ông cụ Tô sờ mũi: “Không có gì.” Dừng một chút, ông ấy lại nói thêm: “Tôi nói là bọn nhỏ được nghỉ mà chẳng học hành gì cả, cả đám ở nhà lười biếng như vậy quá phí phạm cuộc sống, cho mấy đứa nó đi học thêm đi.” Bà cụ Tô lập tức trợn trắng mắt: “Tô Tử Chiến với Tô Tử Du cần phải đi học thêm à?” Ông cụ Tô: “…” Không cần. Bà cụ Tô lại hỏi: “Như Tô Tử Tích với Hân Hân, đi học thêm có ích không?” Ông cụ Tô: “…” Hình như vô ích thật. Cuối cùng bà cụ Tô nói: “Túc Bảo mấy tuổi rồi, cần phải đi học thêm hả?” Ông cụ Tô: “…” Thôi, ông ấy không nói nữa là được chứ gì. Tô Nhất Trần rất thông minh, ngay từ đầu không hề xen mồm vào… Bà cụ Tô lải nhải: “Lý Đại Chiêu từng nói, lúc học thì phải ra học mà lúc chơi thì phải ra chơi. Trẻ con ham chơi là điều đương nhiên, nhưng lúc chơi cũng là lúc động não nữa…” Đột nhiên bà ấy nhớ đến chuyện cái giường nước vào tối hôm qua, nhất thời im lặng. Nhưng mà tuy rằng làm đến gà bay chó sủa, sửa chữa mạch điện cho toàn bộ nhà họ Tô cũng phải tốn một khoản phí không nhỏ. Nhưng mà cuối cùng bọn nhỏ cũng biết đưa ra kết luận và rút kinh nghiệm, nhà họ Tô có tiền, cứ cho bọn trẻ thoải mái sáng tạo đi.