Hồ Bách Liên này thật là xinh đẹp, không trách được các hoàng nhi luôn quyến luyến quên về, vui đến quên cả trời đất!"
"Hoàng Hậu tỷ tỷ, tại sao tỷ không ngăn cản Hoàng Thượng phong Vương cho Tịch Nhi? Tỷ biết rất rõ là Hoàng Thượng lúc ấy cũng do dự, chỉ cần tỷ nói thêm vài câu nữa, như vậy hôm nau cũng sẽ không để cho Phong Nhi cùng Tịch Nhi đắc ý như vậy!"
Hoàng Hậu vẻ mặt không thay đổi, như trước đi từ từ dọc theo hàng lang dài!
"Hả? Lý muội muội vì sao nói ra lời này nha?"
"Hôm nay tỷ tỷ không nhìn ra cái gì sao? Tịch Nhi có nguyện ý hay không nói sau, rõ ràng chính là Ngọc Vi không muốn Tịch Nhi được phong Vương, Hoàng Thượng đương nhiên không muốn làm khó Ngọc Vi! Người nào không biết hoàng thượng sủng ái Ngọc Vi?"
Lý Quý Phi nói xong, lập tức dùng bàn tay bưng kín miệng mình lại, thật là hận không thể tát vào mồm mình hai cái, nói gì không nói, nói Hoàng Thượng độc cưng chiều Ngọc Vi làm chi?
Lý Quý Phi cẩn thận nhìn Hoàng Hậu, quả nhiên thấy được sắc mặt Hoàng Hậu không tốt, sắc mặt lúc này so với lúc nghe được để cho Phong Nhi trông coi Hổ Phù càng thêm khó coi!
Giờ phút này Lý Quý Phi cái gì cũng không dám nói, người bên cạnh cũng đều tự biết rõ, ai cũng không dám đi đụng họng súng!
"Hoàng Hậu tỷ tỷ anh minh!"
Đột nhiên một tiếng cực kỳ tương phản, nhất thời hấp dẫn tầm mắt mọi người, nghi ngờ, không hiểu, hoang mang, chỉ có một mình Hoàng Hậu thần sắc lộ vẻ hứng thú.
"Không biết Minh muội muội vì sao nói ra lời này?"
Minh Quý Phi biết, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, đây cũng là cơ hội hiếm có để đối phó Lý Quý Phi!
"Theo thần thiếp nhận thấy, Hoàng Hậu tỷ tỷ ủng hộ việc làm của Hoàng Thượng phong Tịch Nhi, là hành động sáng suốt!"
Minh Quý Phi thấy được ánh mắt khích lệ của Hoàng Hậu, tâm thần ầm thầm ổn định, tiếp tục nói: "Hoàng Hậu tỷ tỷ đi theo Hoàng Thượng thời gian dài nhất, nếu bàn về trình độ hiểu rõ về Hoàng Thượng, ai cũng không sánh bằng tỷ!"
Quả nhiên, những lời này nói đến đáy lòng Hoàng Hậu đi, quả nhiên sắc mặt Hoàng Hậu dễ nhìn rất nhiều!
"Theo muội muội nhận thấy, hành động hôm nay của Hoàng Thượng nhất định là cân nhắc đã lâu, đây chính là phong Vương a, chuyện lớn như vậy, bằng vào chư vị tỷ tỷ đối với Hoàng Thượng hiểu rõ, ngài sẽ cảm thấy Hoàng Thượng sẽ xử lý theo cảm tính người khác sao?"
Là nữ nhân có thể đứng vững chân trong hậu cung, há là đồ ngốc? Trải qua Minh Quý Phi nhắc như vậy như người tỉnh cơn say, thần trí Lý Quý Phi cũng trở về!
Minh Quý Phi tiếp tục nói: "Hoàng Thượng chờ đợi chỉ là một cơ hội thôi, hôm nay vừa đúng Tịch Nhi biểu hiện như thế làm cho người ta hài lòng, vừa ngay trước mặt cả triều văn võ, càng có thể có cái gì so với hôm nay càng thêm thích hợp đât? Như thế, Thiên thời! Địa lợi! Nhân hòa! Hoàng Thượng làm sao sẽ bỏ qua cho?"
Lý Quý Phi tỉnh ngộ, ánh mắt nhìn Minh Quý Phi cũng là không giống nhau, nữ nhân này không đơn giản a!
"Ngọc Quý Phi ngăn trở là không có ích lợi gì, chỉ có thể là để cho các đại thần càng thêm thấy rõ quyết tâm mình muốn phong Vương thôi! Vào lúc này, Lý tỷ tỷ cũng là theo lời nói của Ngọc Quý Phi, đây không phải rõ ràng là nghịch quân tâm sao?"
Lập tức sắc mặt Lý Quý Phi trở nên trắng bệch! Thầm mắng mình hồ đồ!
"Hoàng Hậu tỷ tỷ chẳng những không theo lời nói của Ngọc Quý Phi, còn là hoàn hoàn chỉnh chỉnh trợ giúp Hoàng Thượng trấn an lòng nghi ngờ của các vị đại thần, cũng trước mặt Hoàng Thượng phô bày ngài thân là Nhất Quốc Chi Mẫu khoan dung độ lượng, Hoàng Hậu đây thật là một công ba việc nha!"
Hoàng Hậu được tâng bốc đương nhiên là thật cao hứng, nhưng đây tuyệt đối không thể để cho nàng cao hứng đến mất đi phòng bị!
Trong hoàng cung, kiêu ngạo tự mãn, vậy khoảng cách tử vong cũng không xa!
"Bản Cung dù lợi hại thế nào, cũng kém so với Minh muội muội nha! Muội muội không lên tiếng thì thôi, Nhất Minh Kinh Nhân (), Bản Cung thật là bội phục bội phục a!
() NHẤT MINH KINH NHÂN bỗng nhiên nổi tiếng; gáy một tiếng ai nấy đều kinh ngạc ("Sử ký, Hoạt kê liệt truyện": 'thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên: bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân'. Ví với bình thường không có biểu hiện gì đặc biệt, nhưng khi làm thì có thành tích khiến mọi người kinh ngạc).
Đối mặt với Hoàng Hậu phòng bị cùng ghen tỵ, tuyệt đối không thể cao ngạo, Minh Quý Phi ổn định tâm thần, dựa theo kịch bản luyện tập trước, bình tĩnh ứng đối.
"Tỷ tỷ ngài nói đùa, ta chính là lợi hại hơn nữa, cũng không phải vì ngài và Thái tử sao? Thiếp thân chỉ nguyện ý vì ngài, trần thuật hiến kế!
"Bản Cung trông coi hậu cung to lớn, ngày thường sự vụ bận rộn, khó tránh khỏi có thời điểm không thể chú ý đến, lời nói này của muội muội thật đúng là giúp Bản Cung đại ân! Bản Cung đại diện cả hoàng cung cảm tạ muội muội nỗ lực!"
Lý Quý Phi rốt cuộc minh bạch tại sao Hoàng Hậu có thể nhiều năm như vậy vững vàng chiếm giữ đại ấn hậu cung! Suy nghĩ lấy đại cục làm trọng, nói chuyện giọt nước không lọt, làm việc nhìn trước ngó sau, vô luận thế nào cũng là một người nắm quyền hậu cung nên có đầy đủ phẩm chất.
Rõ ràng chính là lôi kéo Minh Quý Phi vì nàng sử dụng, nhưng trong tất cả lời nói này đều là vì hoàng cung suy tính, một câu nói cũng chọn không mắc lỗi!
Hoàng Hậu thật không hỗ là hoàng hậu!
Minh Quý Phi hiểu, Hoàng Hậu đây là khả nghi, nữ nhân quá thông minh, Hoàng Hậu không thích!
"Hoàng Hậu tỷ tỷ, muội muội có một chuyện thế nào cũng không nghĩ ra, tỷ tỷ ngài lấy đại cục làm trọng, chẳng biết có được không có thể vì muội giải thích nghi hoặc?"
"Muội muội có lời cứ nói thẳng không sao!"
"Phong Vương này là chuyện rất tốt, vì sao Ngọc Quý Phi vẫn bằng mội cách từ chối đây? Nếu là kiểu cách cũng không đến nổi cầm vương vị tới kiểu cách nha, nàng sẽ không sợ vạn nhất hoàng thượng thật sự thu hồi mệnh lệnh đã ban ra sao?"
Cảm xúc Hoàng Hậu chỉ vì hai người dao động, hôm nay một là Ngọc Vi, một người khác...
"Hừ! Thương đả người dẫn đầu, nàng so bất luận kẻ nào cũng rõ ràng! Ngọc Vi cũng không phải là đèn đã cạn dầu!"
"Thương đả người dẫn đầu?"
"Nay hoa sen này thật là không tệ, bọn muội muội khó được xuất cung du ngoạn, cần phải hảo hảo nắm chặt thời gian tươi đẹp này!"
"Dạ! Cẩn tuân Hoàng Hậu chỉ bảo!"
Không nên hỏi, thì không nên hỏi!
Cao thủ so chiêu, thắng thua chỉ ở một ý niệm!
Hoàng Thượng thật vui mừng, đại thần thật vui mừng, thiên hạ dân chúng cũng rất vui mừng!
Hôm nay ai nấy đều thấy được, Hoàng Thượng thật vui mừng, nụ cười trên mặt cũng chưa có dừng lại, giữa các đại thần bất kể có phải thật vậy hay không hài hòa, ngoài mặt nhìn qua rất hài hòa, đó chính là hài hòa! Nếu như ngươi không phải là hài hòa, vậy ngươi chỉ có thể bị hài hòa về nhà trồng khoai lang!
Không khí hài hòa này làm cho mặt mọi người đều là chảy đầy mồ hôi, chẳng qua đây là mồ hôi lạnh!
Mỗi một câu nói đều là cẩn thận ứng đối, cho dù là một chữ cũng muốn ở bên trong ruột lượn quanh mười tám chỗ ngoặt mới có thể nói ra lời!
Thái Phó nhìn cả sảnh đường đều ôm ấp ý nghĩ quyền quý, trong lòng cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Một năm trước rất nhiều người còn là bằng hữu cùng nhau chuyện trò vui vẻ, hôm nay trên mặt của mỗi người cũng tràn ngập đề phòng, đúng vậy a, dưới tình hình bây giờ, người nào có thể tin dùng đây? Ta có thể tin ai đó?
Đều nghĩ làm như thế nào đứng đội, nên đứng chi đội nào, những thứ này ngoài mặt tinh thần nhộn nhạo, trong lòng là hay không cũng là vui sướng đây? Chỉ sợ không phải đi!
Lục đục đấu đá, ngươi lừa ta gạt, gần vua như gần cọp, chẳng qua là, cho dù là những người cao cao tại thượng này, cũng chỉ là muốn sống sót, sống sót mà thôi!
Như vậy mình đây?
Thái Phó không khỏi nhìn về phương hướng Thái tử, sau đó là Băng Phong, miệng đầy khổ sở, hai đứa bé này đều là mình nhìn lớn lên a, đều là nhân trung chi long a, nhưng là...
Thiên hạ to lớn, chỉ có thể có một con Rồng!
Sợ là không quá hai năm chiến tranh lại nổi lên, dân chúng lầm than a!
"Đạt được là cả thiên hạ, nghèo là chỉ lo thân mình!"
Mình là hoặc là cuốn vào vòng xoáy đoạt quyền trong khổ khổ giãy giụa, hoặc bo bo giữ mình giữa sông núi đây? Bo bo giữ mình có hay không thật có thể ẩn vào sông núi?
Thái Phó luôn luôn bình tĩnh tĩnh táo lần đầu tiên trầm mặc, lần đầu tiên do dự!