Editor: Shmily
- ----------------------
Lúc Lê Trà Trà trở lại đoàn phim, tất cả mọi người đều mang theo ánh mắt thâm ý mờ ám nhìn cô, còn có người trêu chọc: "Người theo đuổi em hả?"
Tuy rằng cô lăn lộn trong giới giải trí không lâu, thế nhưng từ nhỏ đã nhận được sự dạy dỗ đặc thù của cha mẹ cho nên cô rất am hiểu cách sinh tồn trong cái giới này. Lê Trà Trà cười cười, không phủ nhận cũng không khẳng định. Lúc trở về ghế ngồi, đạo diễn đang quay cảnh phim của Lục Thần và Lục Vi.
Kỹ thuật diễn của Lục Thần không tồi, Lê Trà Trà đối diễn với hắn đã học được không ít thứ.
Bất quá lần quay này, hắn lại liên tiếp phạm lỗi, NG bốn, năm lần liên tiếp khiến đạo diễn cũng không nhịn được mà nhíu mày.
Có người đứng một bên nhỏ giọng nói: "Thần ca làm sao thế nhỉ? Bắt đầu từ chiều đã không ổn rồi, rõ ràng là lúc sáng vẫn còn tốt mà..."
Lê Trà Trà có nghe thấy, thế nhưng cũng không để ý, tiếp tục ngồi xem sách của mình.
Hơn nửa tháng sau, đoàn làm phim đóng máy, cuối cùng thì Lê Trà Trà cũng có thể nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cứ nghĩ tới việc sắp được trở về với cuộc sống vườn trường, hơn nữa lại có thể cùng bạn trai mỗi ngày ở bên nhau, đáy lòng cô liền có vài phần nhảy nhót. Thế cho nên lúc ăn liên hoan tiệc đóng máy, cô liên tục thất thần.
Lê Trà Trà xác nhận, bản thân mình không thích hợp ăn chén cơm của giới giải trí này.
Tối đến, cô vui sướng ở trong khách sạn thu dọn hành lý, chuẩn bị sáng sớm ngày mai sẽ về trường, sau đó sẽ cho bạn trai của mình một kinh hỉ nhỏ. Không ngờ tới mới trở về trường, còn chưa kịp tới phòng thí nghiệm của Tiếu Nam đã nhận được một cuộc điện thoại.
Mắt nhìn tên hiển thị trên màn hình, môi cô hơi hé, cũng không lập tức tiếp.
Qua một hồi lâu, cô mới bình ổn được cảm xúc mà nhấc máy.
Lê Trà Trà không lên tiếng.
"Trà Trà, mẹ với cha con vừa tới thành phố A, có tiện cùng nhau ăn cơm không? Mẹ đã đặt chỗ ở nhà hàng gần biển rồi."
"Không tiện, con còn phải đi học." Cô nhàn nhạt nói: "Không có chuyện gì thì con cúp đây."
"Được."
Văn Hương bên kia cũng rất dứt khoát, nhưng cũng không cúp máy trước.
Lê Trà Trà đợi vài giây, sau đó liền ấn cúp điện thoại. Lâu rồi cô không về trường, người trong club đều rất nhớ cô. Hiện giờ đã về, mọi người đều rủ nhau tối đi liên hoan. Cố Điềm cũng đã lâu không gặp bạn cùng phòng của mình cho nên cũng đi theo Đàm Minh tới.
Lê Trà Trà kể cho mọi người nghe rất nhiều chuyện trong đoàn làm phim, Cố Điềm và Kỳ Hinh nghe rất nghiêm túc.
Tiếu Nam ngồi bên người Lê Trà Trà, liên tục gắp đồ ăn cho cô.
Đàm Minh thấy thế, nội tâm cũng nhẹ nhàng thở ra.
Hắn cứ lo lắng tai tiếng của Lục Thần và Trà Trà sư muội sẽ ảnh hưởng tới tình cảm của hai người. Hiện tại thấy tình cảm của cả hai vẫn ân ân ái ái như bình thường, tảng đá lớn trong lòng rốt cục cũng có thể bỏ xuống, vừa quay đầu liền gắp đồ ăn cho bạn gái mình.
Nhưng lại thấy thần sắc Cố Điềm rất kỳ lạ, cô hơi hơi cắn môi.
Hắn thò đầu lại gần, hạ giọng hỏi: "Sao thế?"
Cố Điềm túm tay hắn dưới gần bàn, đưa di động của mình cho hắn.
Đàm Minh lấy qua nhìn, thần sắc cũng kỳ lạ theo.
Lê Trà Trà là người đầu tiên chú ý tới sự không thích hợp của hai người, cô hỏi: "Hai người làm sao thế?"
Đàm Minh nhìn bạn gái đang liếc mình một cái, ấp úng.
Cố Điềm nhỏ giọng trả lời: "Cái đó... Trà Trà, cha mẹ cậu với Lục Thần cùng nhau lên hot search."
Nhất thời, Lê Trà Trà sửng sốt, mở điện thoại lên weibo, quả thực chính là như thế.
No.1 hot search chính là ~
#Lục Thần cùng cha mẹ Lê Trà Trà ăn cơm#
Vừa click mở hot search liền thấy, tất cả đều là fan cp đang hưng phấn.
[Ối trời, cp tôi đu là thật sao?]
[Vợ chồng Thần Trà tu thành chín quả rồi? A uy, không đúng, Trà Trà với Lục Thần còn chưa tới tuổi kết hôn đúng không? Chẳng lẽ là muốn đính hôn?]
[Mẹ ơi, đây là tình yêu thần tiên gì chứ!]
[Đứa bé mà vợ chồng Thần Trà sinh ra có thể đẹp tới cỡ nào chứ?]
.........
Sắc mặt Lê Trà Trà thay đổi trong nháy mắt.
Lúc này, một bàn tay duỗi lại đây, cầm lấy di động của cô, trực tiếp đặt sang một góc khác. Tiếu Nam nhàn nhạt nói: "Ăn cơm, em xem em vì quay phim mà gầy thành bộ dáng gì rồi? Hiện tại đã xong việc, phải dưỡng trở về như cũ nghe chưa. Nói cho em biết, về sau lúc ăn cơm không được xem những chuyện liên quan tới công việc."
Nói xong, anh lại gắp một miếng thịt bò cho cô.
"Giới giải trí là cái dạng gì, em không phải không biết, đừng nghĩ quá nhiều, ăn cơm đi."
Tiếu Nam vừa nói như vậy, Đàm Minh lập tức ngầm hiểu mà nói tiếp: "Ai nha, tao còn đang có ý định dấn thân vào giới giải trí cơ, lấy bản lĩnh của tao mà nói, ước chừng chỉ một lần là có thể nổi tiếng, nhưng hiện tại nhìn bộ dáng này của Trà Trà sư muội đi, quá thảm rồi! Một đám người trên mạng quá ồn ào! Còn phải phối hợp tuyên truyền phim ảnh, không có chút cảm giác tự do nào cả."
Kỳ Hinh: "Mày còn nghĩ một lần là có thể nổi tiếng?"
Trương Đông: "Đúng thế, mày có thể diễn vai quần chúng hay không còn khó có thể nói được nữa kìa."
Cố Điềm cười: "Bạn trai nhà em ở trong lòng em đã là nam chính rồi."
Trương Đông: "..."
Kỳ Hinh: "Bọn tao là hai người độc thân duy nhất ở đây, bọn tao không có quyền lên tiếng."
.......
Một trận nói cười như vậy, không khí trong nháy mắt liền tốt lên, cũng không ai nhắc lại chuyện hot search weibo lần này. Lê Trà Trà bất giác có cảm giác vô cùng ấm áp, vốn dĩ trong lòng có vài phần bực bội không vui, thế nhưng vào lúc này cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Sau khi kết thúc bữa liên hoan, Lê Trà Trà về phòng ngủ trước.
Cô đứng trên ban công, cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho Lục Thần. Điện thoại vừa thông, đầu bên kia di động đã vang lên tiếng của Lục Thần: "Trà Trà, trùng hợp quá, anh cũng đang muốn gọi điện thoại cho em, không nghĩ tới em lại gọi trước."
Lê Trà Trà "Ừ" một tiếng, liền đi thẳng vào vấn đề: "Hot search là chuyện gì xảy ra? Tại sao anh lại đi ăn với cha mẹ em?"
Lục Thần nói: "Đúng lúc gặp được ở nhà hàng." Hắn cười một tiếng, nói: "Chú và dì rất nhiệt tình, nói chuyện với bọn họ rất thú vị, chú với dì còn nói nếu lần sau rảnh thì bốn người chúng ta sẽ cùng nhau ăn cơm. Hôm nay lúc anh gặp phải hai người họ thì dì đang nói chuyện điện thoại với em, tiếc là em không tới được."
Nói thật, nội tâm Lục Thần cũng rất cao hứng.
Hắn trong tối ngoài sáng theo đuổi Lê Trà Trà, đáng tiếc là lại không có hiệu quả gì, đặc biệt là sau chuyện của Tiếu Nam tới phim trường, hắn càng cảm thấy cơ hội của mình đang bị đe dọa. Hai người học chung một trường, hắn cận thủy lâu đài ba tháng, đến ánh trăng còn chưa thể chạm vào, người cận thủy lâu đài đã biến thành Tiếu Nam. Nếu như là người bình thường thì cũng không có gì phải lo lắng, nhưng ngày đó hắn nhìn thấy ánh mắt đầu tiên của Tiếu Nam liền cảm thấy cực kì bất an, nếu hắn nhớ không nhầm thì hôm hắn tham gia hoạt động ở trung tâm thương mại, người con trai đứng cùng Lê Trà Trà trên tầng hai chính là Tiếu Nam.
Lục Thần uể oải vài ngày, ngơ ngơ ngác ngác quay xong bộ phim, vốn dĩ nghĩ sau khi đóng máy sẽ tới tìm Lê Trà Trà nói chuyện, thế nhưng không nghĩ tới sáng ngày hôm sau, cô đã rời khỏi đó. Hắn vừa mới rời giường thì cô đã trả phòng. May mắn, trời không tuyệt đường ta, hắn đi bừa tới một nhà hàng cũng có thể gặp được cha mẹ Lê Trà Trà.
Lục Thần lại một lần nữa cháy lên hy vọng!
Không thể theo đuổi Lê Trà Trà bằng đường thẳng cũng không sao, hắn có thể đi đường vòng, tiếp cận cha mẹ của cô cũng được. Chờ sau khi tiếp cận được cha mẹ Lê Trà Trà rồi, có hai người họ cùng hỗ trợ hắn theo đuổi cô, nói không chừng sẽ dễ dàng thành công hơn nhiều.
May mắn chính là, cha mẹ Lê Trà Trà đối với hắn cũng rất vừa lòng, hỏi han ân cần, dù mới là lần đầu gặp mặt, thế nhưng cũng có ý tứ muốn hắn làm con rể của mình.
Bên phía Lê Trà Trà có chút trầm mặc.
Lục Thần cho rằng tín hiệu không tốt, gọi một tiếng: "Trà Trà?"
Lại nghe thấy Lê Trà Trà lãnh đạm nói: "Được, em biết rồi, cảm ơn, không có chuyện gì thì em cúp trước."