Đình Nghiên không nói không rằng, về đến nhà trực tiếp đem cô lên lầu.
Vừa bước vào hắn đã mạnh tay đóng cửa. Xoay người ép chặc cô vào tường hôn mạnh bạo.
" Ưm...ân..Nghiên..."
Cô ăn đau lên tiếng phản bác nhưng đã bị hắn ép chặt. Vô thức đánh vào lưng hắn.
" Ha? Trốn tôi đi làm, tôi mà không về sớm tháng em như thế nào chứ? "
Đình Nghiên rời môi cô, nhìn sâu vào mắt cô nói, giọng có phần chịu đựng. Nhanh chóng rút cà vạt từ cổ áo buộc hai cổ tay cô về phía sau.
Chiếc khăn tắm ban nãy được ông đạo diễn đưa cũng bị hắn cởi, tiện tay còn xé rách quăng một bên.
" Tôi thích đi làm diễn viên, bộ phim đó tôi muốn đóng! "
Cô khó khăn dựa vào tường thở hổn hển. Đến quần áo cũng không cho cô mặc vào, cứ thế vác cô đi về, ban nãy qua phòng khách ở dưới nhiều người hầu còn nhìn cô khiến cô mặt đỏ như cà chua.
" Em ăn mặc mát nhỉ? "
Mặc lời nói cô, hắn chăm chú nhìn bộ đồ lót đang ở trên người cô. Màu đen. Phía trên áo mỏng manh, phía dưới lại càng mỏng, xuân sắc cứ thế bị lộ.
Chết tiệt! Dám mặt bộ này đứng trước mặt bọn đàn ông kia, ban nãy hắn xem tất cả đàn ông ở đó đều nhìn cô nhỏ nước dãi.
" Mặc tôi! "
Nhìn hắn lảng tránh, cô tức giận quát. Nhận thấy ánh mắt hắn nhìn cô hừng hực lửa, không tự chủ mà xoay mặt qua chỗ khác.
Bàn tay hắn bắt đầu không an phận, hai tay giựt lấy chiếc áo ngực mỏng, lộ ra hai đôi bồng đào trắng hồng.
Khẽ nắn bóp. Hắn bật cười nhìn biểu hiện cắn răng của cô.
" Ban nãy em nói rên dưới thân người khác. Bây giờ tôi muốn em rên dưới thân tôi! "
Cúi người ngậm lấy nụ hoa đã cứng lên, mút sâu hệt như đứa trẻ kiếm sữa mẹ. Nhìn cô run rẩy, chân sắp mềm nhũng thì một chân Đình Nghiên khẽ chen vào hai chân Tiểu Mị. Cố không cho cô xụi đi.
" Ân.....đừng...Nghiên.."
Lúc này chịu không nổi, Tiểu Mị không thể kìm nén cảm giác hắn mang lại, khẽ rên yêu mị. Hai tay bị trói chẳng thể phản kháng, đã vậy chân lại bị hắn giữ lấy. Thân thể uốn éo liên tục.
" Đừng dừng lại sao?? Được! "
Đình Nghiên gật đầu đồng ý. Buông cánh đã đỏ ửng lên. Hai tay luồn xuống phía dưới khám phá nơi tư mật.
" Ân...đừng chạm. "
Chợt hắn cúi người thật thấp, đẩy hai chân Tiểu Mị đặt lên cổ hắn, cả thân hình cô bám vào tường không dám nhúc nhích, từ từ đứng dậy, hai tay giữ mông tròn cô thật chặt. Khuôn mặt hắn giờ đã đối diện với hoa nguyệt đang run rẩy kia.
" Em không xin lỗi tôi sao? "
Cố ý đưa lưỡi hư liếm quanh hoa nguyệt, đẩy lưỡi vào sâu bên trong mút lấy mật dịch đang từ chút chảy ra.
Tiểu Mị khó chịu, đẩy đầu hắn ra không được, cô lại sợ ngã nên đành giữ chặt đầu hắn bằng hai bên đùi. Từng đợt khoái cảm dâng lên khiến cô khó chịu. Bị hắn trêu đùa thật muốn có vật gì đó xâm nhập vào bên trong.
Nghe hắn hỏi, khó khăn cô mới nói rõ.
" Nghiên,...l...lần sau....kh.. không có nữ...nữa! "
Nghe âm thanh dụ hoặc kia khiến phía dưới hắn cũng bừng tỉnh, quả thật ở cạnh cô hắn rất ít khi kiềm chế được mình mà ăn cô.
Đình Nghiên bất giác giữ chặt cô, tiến về phía giường lớn. Đặt cô xuống, hắn càng mạnh bạo đẩy lưỡi thật sâu. Cả cơ thể Tiểu Mị điều ưỡng lên khó chịu.
Ngước lên nhìn cô đang khó chịu, hai ngón tay từ từ đưa vào bên hoa nguyệt khấy đảo bên trong không ngừng khiến tiếng rên ngày một lớn. Cô quả thật không chịu nổi sự kích tình này.
Chợt rút hai ngón tay ra. Nhìn cô đang hưởng thụ đột nhiên cảm giác không còn. Khó chịu khẽ ưm một tiếng. Ánh mắt đáng thương nhìn về phía hắn cầu xin tiến vào.
" Muốn sao?? Cầu xin tôi! "
Dừng động tác chỉ muốn cởi chiếc quần vướng víu, nhìn cô như thế hắn bật cười hỏi. Nhận thấy cô gật đầu lại lắc đầu, hắn hù doạ, quả thật nếu cô cầu xin hay không, hắn cũng tiến vào.
" Ân...Nghiên....xi..xin...a..anh..a..ưm... "
Bị ép như vậy, cô phải cầu xin, bỏ qua kiêu hãnh, cô cần thỏa lấp sự trống rỗng này, không cô sẽ chết mất.
" Chết tiệt. Yêu mị quả yêu mị! "
Vừa nghe cô nói xong đã buông một câu chửi, Đình Nghiên đã nhanh tiến vào mãnh liệt. Giọng cô vốn ngọt lại thanh, ở trên giường hắn chính là muốn nghe âm thanh này nhất.
" Ân..chậm...."
Cuối cùng cũng được lấp đầy, cô ưỡng ngực khó chịu. Động tác hắn vừa nhanh lại mỗi một cú thúc cứ như chạm vào tử cung vậy, khiến cô xung sướng phát loại. Chính hắn đã dạy hư cô.
" Tiểu yêu tinh! "
Hắn khẽ liếm môi nói. Bây giờ cô chính là tiểu yêu tinh mê hoặc. Dáng vẻ này, âm thanh này chỉ có mình Hiên Đình Nghiên hắn được thấy, được nghe.