TTTCTCĐ - Chương
(dreamhouse)
Chương :
Phùng Mễ Đế nhìn Vạn Dương Trạch, rồi lại nhìn Du Việt.
Phát hiện hai người kia có thể là đổi giường.
Giường trêи hơi bất tiện, ngày thường rửa mặt phải chen thời gian với giường dưới, khi tập hợp cũng mất nhiều thời gian hơn.
Không có mấy người nguyện ý đổi.
Nếu như bị quản lý ký túc xá bắt được, còn phải bị xử phạt, thật là kẻ muốn cho người muốn nhận.
Du Việt giống như trong lời đồn, bộ dáng mềm mại manh manh...... Không biết cái tên vừa mở miệng liền A bạo này hương vị tin tức tố có phải mùi pháo đốt hay không.
Du Việt mất nửa ngày cũng chưa giải quyết xong vấn đề, hận không thể xé nát vỏ chăn, vừa ngẩng đầu lên liền thấy Vạn Dương Trạch đang nhàn nhã đọc sách.
Hay cho một nam tâm cơ tận dụng tất cả mọi thứ.
Bắt được ngươi lén học tập thêm rồi!
Phùng Mễ Đế khí định thần nhàn ngồi trêи giường của mình, hắn đã sắp xếp ổn thỏa chăn đệm.
(dreamhouse)
Dựa theo quy luật trước kia mà xem, phân hóa suất của hắn % lấy thứ nhất cũng rất có khả năng.
Hiện tại thế nhưng thành thứ ba.
Phân hóa suất dòng chính hai nhà Vạn Du quả nhiên danh bất hư truyền, chỉ là đầu óc của Du Việt này có vẻ không tốt lắm, kết quả học tập thật sự cao hơn hắn sao?
"Tuy rằng lồng vỏ chăn là bổn phận chuyên thuộc cho Omega, nhưng hiện tại đang trong Đế Đằng, thời điểm quân huấn còn có khảo hạch, ngươi ngay cả chuyện này cũng không làm được?" Phùng Mễ Đế hỏi.
Không biết từ nào làm Du Việt vừa nghe xong liền khó chịu, y ném toàn bộ chăn trêи giường về phía Phùng Mễ Đế, "Ai nói?"
Phùng Mễ Đế cũng lập tức đứng lên, Alpha trời sinh tính cảnh giác cao, dễ bị chọc giận, "Ai nói cái gì?"
"Lồng vỏ chăn nhất định phải là bổn phận của Omega sao? Ai cho ngươi cái ấn tượng bản khắc này?" Đây chính là nguyên nhân dù lão tử thân là Omega đỉnh cấp cũng không thể tiến vào trường quân đội.
Chính là bởi vì đám Alpha trời sinh tự đại các ngươi đều cảm thấy Omega nên hiền huệ đến cái tất rách cũng phải khâu lại như mới cho các ngươi!
Phùng Mễ Đế cảm thấy tên này không thể nói lý, "Chỉ có một mình ta nói như vậy sao? Omega trời sinh nên ở nhà giúp chồng dạy con, có gì sai sao? Nếu chút chuyện nhỏ như vậy cũng không hoàn thành được, còn cần đến bọn họ làm cái gì?."
(dreamhouse)
"Ngươi......" Hai chứ "M nó" của Du Việt còn chưa mắng ra khỏi lại từ bỏ.
Hiện tại y còn chưa thể cấp tiến như vậy.
Đây là trường học Alpha, mỗi người đều cho rằng như vậy, chỉ khi y đạp lên trêи đầu bọn họ mới có tư cách dạy bọn họ cách làm người, khiến đám Alpha tự đại này vứt bỏ cái ấn tượng bản khắc chết tiệt kia đi, trả lại quyền tự do cho Omega.
Bản thân Phùng Mễ Đế cũng trời sinh cao ngạo, "Mọi người đều phân hóa suất %, Du Việt, ta nói cho ngươi biết, đừng tưởng rằng xếp hạng của ngươi ở trước ta ta liền thật sự kém hơn ngươi, căn cơ của Du gia ở Đông giáo thâm sâu, cho ngươi cơ hội giở trò bịp bợm, trước kia ta không thể làm gì, thế đạo sau này xem phân hóa suất nói chuyện, so đấu chân thật, thành tích học tập của ngươi cũng không cứng bằng nắm tay ta."
Du Việt nhìn Phùng Mễ Đế giương nắm tay, rất muốn lập tức liền tiếp chiêu.
Vạn Dương Trạch giường trêи nãy giờ không nói lời nào nhìn hai người phía dưới một cái, "Các ngươi thật sự quá ồn ào."
Không lâu sau, bạn cùng phòng thứ tư cũng tới, Hầu Vinh Hiên.
Hầu Vinh Hiên vào cửa nhìn ba người bọn họ một cái, sau đó leo lên giường trêи của mình thu thập đồ vật.
Kết quả dẫm phải gối đầu của Phùng Mễ Đế.
(dreamhouse)
Gối đầu vừa mới chuẩn bị tốt của Phùng Mễ Đế cứ thế bị in lên một cái dấu chân.
Tiếng đập phá, tiếng chửi bậy trào ra như một dòng nước lũ.
Du Việt không dám tin nhìn Phùng Mễ Đế cùng Hầu Vinh HIên như trẻ con tiểu học đánh từ trong ký túc xá ra đến ngoài hành lang, kinh động đến cả người của các phòng khác.
Nhưng các ký túc xá khác cơ hồ đều giống như bọn họ bên này, Alpha trời sinh ai cũng không phục ai, rất dễ nổi lên xung đột.
Chỉ có A cực độ tự hạn chế mới có thể làm lơ những người này.
Du Việt: "Thì ra đây m nó chính là sinh hoạt ký túc xá."
Du Việt ném khăn lông trong tay lên giá, bất đắc dĩ thở dài, "Con m nó, A đều là ngu ngốc."
Vạn Dương Trạch nhìn y một cái, "Thời điểm khảo thí cuối tháng xếp hạng dựa trêи thành tích, có cơ hội cạnh tranh phòng hai người."
"Phòng hai người?" Du Việt hai mắt tỏa sáng, "Cạnh tranh thế nào?"
Vạn Dương Trạch: "Năm nay mới xây dựng thêm một khu ký túc mới, còn chưa có người nào từng vào ở, vì giải quyết vấn đề Alpha chất lượng cao dễ dàng phát sinh xung đột, đại khái sẽ có một nửa người được chuyển tới ký túc xá phòng hai người."
(dreamhouse)
"Nếu vậy khẳng định sẽ có một gian của ta." Du Việt hận không thể một mình chiếm một phòng ký túc.
Hơn nữa y thật sự rất bực bội, thời điểm ở cùng một phòng với hai Alpha, cảm giác hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Cảm xúc táo bạo.
Nghe thấy Phùng Mễ Đế nói mấy câu không có đầu óc liền muốn đánh người.
Có phải bởi vì không gian ký túc xá quá nhỏ hẹp hay không?
Ngày đầu tiên báo danh, không có học trưởng nào dẫn đường cho bọn họ, cũng không có người nào tới chỉ dẫn bọn họ đi đâu ăn cơm, nghỉ ngơi vài giờ, ngày mai liền tập hợp, còn rất nhiều việc nhỏ phải chú ý.
Bọn họ không có di động, không có biện pháp liên lạc với thế giới bên ngoài, hoàn toàn không hiểu gì về hoàn cảnh xung quanh.
Du Việt bắt đầu cảm thấy thân thể không thoải mái.
Cuộn tròn nằm trêи giường không động đậy.
Phùng Mễ Đế cùng Hầu Vinh Hiên đánh xong một trận, thắng, giễu võ giương oai trở về, Hầu Vinh Hiên mặt mũi bầm dập bò lên giường trêи tu thân dưỡng tính.
(dreamhouse)
Phùng Mễ Đế nhìn khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Du Việt, bộ dáng hoa lê đái vũ nằm trêи giường, càng xem càng thích.
Cứ như vậy ngẩn người nhìn chằm chằm Du Việt ở đối diện.
Du Việt ngẩng đầu lên chú ý thấy ánh mắt không thân thiện của đối phương, nhíu mày lại, "Ngươi có việc gì?"
"Không có việc gì, hai chúng ta đều ở giường dưới, như vậy không phải đều đối diện nhau sao?" Không biết có phải Phùng Mễ Đế dùng uy áp tin tức tố hay không, thân thể Du Việt phi thường không thoải mái, nhưng lại không thể hỏi thẳng, bằng không liền lộ.
Phùng Mễ Đế còn muốn nói cái gì, Vạn Dương Trạch giường trêи cúi đầu nhìn Phùng Mễ Đế một cái, "Ngươi không nói lời nào không ai cho rằng ngươi câm đâu."
Phùng Mễ Đế ai cũng dám trêu, nhưng lại không dám chọc Vạn Dương Trạch.
Alpha phân hoá suất trêи % hắn còn chưa từng gặp qua, không biết sẽ như thế nào, huống chi đây còn là người Vạn gia.
Nhưng phân hóa suất của hắn bằng Du Việt, nếu ba năm này nỗ lực ở Đế Đằng một chút, không chừng sau này Phùng gia bọn họ sẽ có thể đạp lên trêи đầu Du gia.
Phùng Mễ Đế tin tưởng mười phần, Du Việt tuyệt đối đánh không lại hắn, hắn nghĩ kỹ rồi, sau này Vạn Dương Trạch không ở đây liền chèn ép Du Việt một phen.
(dreamhouse)
Bộ dáng kia của Du Việt thoạt nhìn có vẻ rất dễ bắt nạt.
Du Việt không đi ăn cơm, Vạn Dương Trạch xuống giường chuẩn bị tìm nhà ăn, hỏi y một câu, "Ngươi không đi ăn cơm?"
"Không đói bụng." Du Việt chui vào trong ổ chăn ngủ.
Vạn Dương Trạch tìm được nhà ăn, phát hiện nhà ăn không cho phép mang đồ ăn ra ngoài, muốn mua một phần cho Du Việt cũng không được, vì thế đành từ bỏ.
Du Việt ngủ một giấc thật lâu thật lâu, lâu đến khi vừa mới tỉnh lại ở ký túc xá còn không biết đêm nay là năm nào, cũng không biết mình đang ở ký túc xá.
Trợn mắt nhìn thấy Hầu Vinh Hiên chưa từng nói chuyện với ai đang trầm mặc rửa mặt ở ban công.
Phùng Mễ Đế đã ngủ say như một con heo.
Du Việt theo bản năng nghĩ, Vạn Dương Trạch đâu rồi?
Nghĩ xong liền cảm thấy mình mắc bệnh tâm thần.
M.
Nghĩ hắn làm cái gì?
(dreamhouse)
Cũng không phải tới bồi đọc cho tên kia, Vạn Dương Trạch muốn đi nơi nào thì đi nơi đó.
Du Việt cố sức đứng dậy, chờ Hầu Vinh Hiên rửa mặt xong y cũng đi rửa mặt.
Vừa đứng trước bồn rửa tay, đèn trong toàn bộ ký túc xá đều tắt vụt.
Du Việt: "......"
Tắt đèn.
Nhưng đèn tắt cũng không ảnh hưởng tới Du Việt, thị lực ban đêm của y rất tốt, không chịu bất luận nhân tố chiếu sáng nào ảnh hưởng, thậm chí qua lại tư nhiên giống như ban ngày.
Không biết Vạn Dương Trạch rốt cuộc đi nơi nào, chẳng lẽ là trộm đi học tập?
Bụng Du Việt thầm thì kêu, không dậy nổi tinh thần, hùng tâm tráng trí khi tới Đế Đằng đều đi đâu hết rồi? Vì sao thân thể mỏi mệt như vậy, cũng không thể là vì chịu đói gây nên đi.
Trong đầu thình lình xuất hiện một câu tri thức.
【Omega sau khi phân hóa, trước lần động ɖu͙ƈ đầu tiên sẽ xuất hiện tình trạng thân thể mỏi mệt, dễ táo bạo, không có cảm giác an toàn, v.v....... Khi đó cần báo tin cho lão sư cùng người nhà, tìm tin tức tố Alpha phù hợp để xoa dịu, rời xa nơi xuất hiện nhiều Alpha. 】
(dreamhouse)
Rời xa nơi xuất hiện nhiều Alpha......
Đây là kiến thức sinh lý cơ bản nhất trước kia, mặc kệ là A, B hay O đều phải học.
Du Việt căn cứ cái gì cũng phải làm tốt nhất, đều học qua.
Hiện tại áp dụng lên trêи người mình, thế nhưng lại cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Dưới loại tình huống này đi đâu tìm tin tức tố Alpha?
AO xứng đôi là cần đo đạc, không phải tin tức tố Alpha nào cũng có tác dụng, Omega yếu ớt cần người nhà cùng lão sư hỗ trợ tìm kiếm dược tề thích hợp cho chính mình.
Hiển nhiên, Du Việt rất bực bội với hai Alpha tồn tại trong ký túc xá, tin tức tố của bọn họ sẽ gia tốc tiến độ động ɖu͙ƈ của y, làm cho tâm trạng của y trở nên nóng nảy bất an.
Cũng không biết Du Liên chế tạo thuốc ức chế cho y đến đâu rồi, chỉ cần có thuốc ức chế trong tay, y cũng không cần phải bị động như này.
Du Việt nằm vào trong ổ chăn, không lâu sau nghe thấy tiếng cửa ký túc xá mở ra.
Là Vạn Dương Trạch đã trở lại.
Du Việt không nói chuyện, cho rằng Vạn Dương Trạch sẽ trực tiếp lên giường trêи, không ngờ Vạn Dương Trạch lại ném một túi bánh mỳ về phía Du Việt.
(dreamhouse)
Du Việt hơi kinh ngạc nhìn bánh mỳ, nhỏ giọng hỏi, "Từ đâu tới?"
"Ăn là được." Vạn Dương Trạch muốn lên trêи.
Du Việt lại đột nhiên kéo lấy góc áo hắn, "Ngươi ở dưới bồi ta một chút."
Vạn Dương Trạch: "?"
Đây là thỉnh cầu kỳ quái gì.
Đổi thành Du Việt trước đây, hận không thể một chân đạp hắn bay thẳng lên.
Vạn Dương Trạch không ngồi, từ trêи cao nhìn xuống, "Ngươi có việc?"
Du Việt vẫy vẫy tay với Vạn Dương Trạch, "Ngươi tới đây, ta phát hiện một bí mật."
Vạn Dương Trạch không phải là người thích nghe bí mật.
Nhưng hắn vẫn thò tới.
Du Việt ngồi trêи giường, nắm lấy cổ áo của Vạn Dương Trạch tới gần mình.
(dreamhouse)
"Ta phát hiện......" Thanh âm của Du Việt rất nhẹ, Vạn Dương Trạch sợ mình nghe không thấy, hô hấp cũng chậm lại.
Chỉ thấy Du Việt hít sâu một hơi, phát ra tiếng nức nở sung sướиɠ.
Vạn Dương Trạch: "......"
Thừa dịp bóng đêm, Du Việt lại lén lút cọ tới gần Vạn Dương Trạch dùng sức hút mùi mê điệt hương, "Ta phát hiện...... Tiếng ngáy ngủ của Phùng Mễ Đế giống như heo vậy."
Vạn Dương Trạch: "......"
Vạn Dương Trạch rời khỏi mép giường của Du Việt, trở lại giường trêи.
Hắn dùng trầm mặc tỏ vẻ kháng nghị với trò đùa nhàm chán của Du Việt.
Dùng trầm mặc để che giấu biến hóa của thân thể chính mình.
Vì sao lại sinh ra phản ứng sinh lý mãnh liệt với một Alpha như vậy?
Tác giả có lời muốn nói:
Vạn Dương Trạch: Ta coi ngươi thành quỷ chết đói đưa bánh mỳ cho ngươi ăn
Du Việt: Thật xin lỗi, ta coi ngươi thành thuốc ức chế, trước cho ta mượn dùng chút
Phùng Mễ Đế / Hầu Vinh Hiên: Muốn đổi ký túc xá......
(dreamhouse)