Cách hừng đông còn một khoảng thời gian,đem theo hai nam sinh tới khu dân túc phụ cận, cũng lấy tiền của bọn họ làm lộ phí dừng chân.
Bốn người một gian phòng.
Sợ nửa đêm hai nam sinh chạy ra ngoài rút dây động rừng, Du Việt không cởi trói cho bọn họ.
Hiện tại đã qua bốn giờ sáng, hẳn là sẽ không còn ai tới tìm hiểu tin tức nữa.
Hai nam sinh Nam Phong bị Du Việt ném trêи một cái giường.
Du Việt nói, "Xem trêи phân nhượng hai người các ngươi mời chúng ta nghỉ chân, các ngươi cũng ở một cái giường đi, trước buổi sáng ngày mai không cho rời khỏi nơi này."
Vạn Dương Trạch trầm mặc không lên tiếng trải tốt chăn của một cái giường khác ra.
Hai nam sinh kia kêu khổ liên hồi, một người trong đó nói: "Chúng ta không muốn ngủ cùng nhau, AA ngủ giường trêи giường dưới đã rất thống khổ rồi, ta tình nguyện đi ngủ sô pha."
Du Việt: "Không bàn nữa, ta cùng Vạn Dương Trạch còn phải chen một cái giường, các ngươi ra vẻ cái gì?"
Hai người kia nghe thấy tên của Vạn Dương Trạch, tức khắc im miệng.
Không cần chạy, gặp phải hai Alpha đỉnh cấp của Đông Quận, còn chạy thế nào.
Vạn Dương Trạch bày tốt giường, còn sửa sang lại ba lô cho Du Việt, lại đi đun nước cho Du Việt, khi đưa cho Du Việt sợ y bị nóng còn thổi thổi vài cái, các loại chiếu cố tỉ mỉ.
Hai người kia bắt đầu nói thầm, "Bọn họ không phải là không hợp sao?"
"Đúng vậy, cho dù lâm thời tổ đội cũng không cần chiếu cố nhau như thế, thấy thế này cũng giống như đang yêu đương. Xác định là Vạn Dương Trạch cùng Du Việt sao? Chúng ta không phải là bị hai người bọn họ lừa đi?"
"Nói không chừng là làm AA luyến, sợ bị người khác phát hiện...... cố ý lấy Vạn Dương Trạch cùng Du Việt ra làm tấm chắn."
"Ta cũng hoài nghi chúng ta bị hai người này lừa dối."
Vạn Dương Trạch trước sau không có phản ứng gì, Du Việt lại nghe thấy, "Thế nào, các ngươi thì thầm to nhỏ nửa ngày là muốn yêu đương sao? Có cần ta ấn đầu giúp các ngươi hôn một cái không?"
"Không không không......"
Du Việt: "Vậy câm miệng."
Ngụy Phàm Lĩnh nằm trêи ghế dài nửa ngày, buổi tối bị dân chạy nạn ở Thiên Xu lay tỉnh.
Ngủ một ngày một đêm, lần nữa tỉnh lại, nghe nói đoàn xiếc thú đã kết thúc biểu diễn.
Ngụy Phàm Lĩnh buồn bực, bắt lấy một người dân chạy nạn thích nghe bát quái hỏi: "Không phải là biểu diễn rất nhiều ngày sao?"
Dân chạy nạn thở dài: "Haiz, vừa mới bắt đầu biểu diễn liền bị bắt, nghe nói là phạm pháp, đội tuần tra cứu ra rất nhiều động vật hoang dại, còn thu về không ít súng ống phi pháp."
Ngụy Phàm Lĩnh phẫn hận đấm một đấm lên mặt đất, hắn cũng không biết chính mình vì sao lại ngủ thiếp đi, còn ngủ thẳng cẳng đến tận bây giờ.
Người nọ bát quái chưa xong, lôi kéo Ngụy Phàm Lĩnh nói tiếp, "Bọn họ còn cứu ra hai Omega nữa, mặc đồ biểu diễn nhân ngư, quả thực là tiêu hồn, biểu diễn nhảy vòng ở trong nước, ta vốn dĩ cho rằng còn có thể xem thêm mấy lần nữa chứ, ai ngờ lại bị cứu đi hết, thật mất hứng, ngươi cũng xui xẻo, sao gọi thế nào cũng không tỉnh."
Ngụy Phàm Lĩnh trừng hắn, "Đáng đời ngươi là dân chạy nạn."
"Hắc, tiểu tử ngươi sao lại nói chuyện như thế chứ, ngươi còn nghèo hơn ta nhiều, nằm ở ghế dài trong công viên ngay cả một cái chăn cũng không có, chăn của ta tuy rằng thủng một cái lỗ, nhưng ta vẫn giàu có hơn ngươi một chút!"
Ngụy Phàm Lĩnh: "...... Cả nhà ngươi đều giàu có."
Ngụy Phàm Lĩnh tức giận rời khỏi sở thu mua rác thải của dân chạy nạn, hỏi nhân viên công tác đưa hắn tới chỗ ghế dài mà hắn đã ngủ.
Đi tới phụ cận ghế dài, Ngụy Phàm Lĩnh tìm được ba lô của hắn trong bụi cỏ.
May mắn trong lúc hôn mê không có ai đoạt bản đồ của hắn, Du Việt còn thật sự để lại vé vào cửa cho hắn.
Ba lô khẳng định cũng là Du Việt để lại, tiểu tử kia chưa bao giờ đuổi tận giết tuyệt ai.
Nhưng chính mình hôn mê khẳng định là có quan hệ với Du Việt, thế mà thần không biết quỷ không hay ném mất nhiệm vụ!
Quả thực là sắc đẹp họa quốc ương dân!
Sau khi nhiệm vụ ở Thiên Xu hoàn thành, hai Alpha bị trói vừa ra khỏi khu dân túc liền bị những Alpha trước đó từng bị bọn họ đoạt thuốc ức chế vây công.
Bản đồ của hai người kia bị đoạt, thuốc ức chế cạn kiệt, rất nhanh liền phải tới điểm tập kết phát tín hiệu cầu cứu.
Tới lúc này, bốn phân hiệu của Đế Đằng, người đã có người bởi vì các loại lý do kỳ ba, bị cướp bản đồ, thiếu thuốc ức chế, say xe chuyển hướng, nhiệm vụ quá khó khăn mà rời khỏi kỳ quân huấn.
Nhiệm vụ kế tiếp của Du Việt không tiện đường với Vạn Dương Trạch, nhưng Vạn Dương Trạch lại nhất định muốn đi theo y.
Du Việt chắc chắn không thể tiếp tục đi cùng Vạn Dương Trạch nữa.
Du Việt: "Điểm số của hai người chúng ta tới giờ vẫn luôn ngang hàng, ngươi lại vẫn luôn chiếu cố ta, quả thực là khiến ta không có chỗ dung thân."
Vạn Dương Trạch khó hiểu, "Không có chỗ dung thân cái gì?"
"Bởi vì ta sẽ không để ngươi vượt qua trong kỳ quân huấn này, thời điểm cuối cùng ta sẽ hãm hại ngươi một phen, ngươi chiếu cố ta như vậy, ta sợ ta sẽ mềm lòng, luyến tiếc xuống tay với ngươi." Du Việt đúng lý hợp tình mà nói.
Vạn Dương Trạch cong khóe miệng, "Ta không sợ bị ngươi hãm hại."
"Từ bỏ, mỗi người làm nhiệm vụ của chính mình đi, Ngụy Phàm Lĩnh bên kia chậm hơn chúng ta một bước, cuối cùng cho dù Đông giáo chúng ta thắng, thì cũng sẽ bị hắn trả đũa nói là chúng ta phải hợp tác mới miễn cưỡng duy trì nổi số một, cho dù ta rõ ràng có năng lực như này, tới lúc đó cũng khó có thể giải thích rõ ràng."
Du Việt ngoài miệng nói như vậy, kỳ thật là vì y phát hiện tốc độ sử dụng thuốc ức chế của Vạn Dương Trạch có hơi nhanh.
Vô tri vô giác, Vạn Dương Trạch đã ở y ảnh hưởng.
Mà chính y thỉnh thoảng phát sốt, đi theo Vạn Dương Trạch cũng sẽ bị kỳ mẫn cảm của hắn ảnh hưởng tới, mặc kệ là vì thành tích của ai, hiện tại tách ra chính là tốt nhất.
Du Việt đưa ra ý tưởng, Vạn Dương Trạch chỉ có thể đáp ứng.
Hắn cho dù lo lắng cho Du Việt thì cũng không dám biểu hiện quá rõ ràng.
Chỉ có thể trước khi đi tỏ vẻ không cần đồ vật mà Du Việt đưa cho hắn, trực tiếp trả lại quần áo cho Du Việt, chính mình thì mặc quân huấn phục rời đi.
Vạn Dương Trạch không sợ trêи đường đi gặp phải những đoàn thể khác trong trường học, Alpha sắp tới kỳ mẫn cảm quả thực là không nói đạo lý.
Trong ba lô của Du Việt chứa quần áo mà Vạn Dương Trạch đã từng mặc, càng thêm an tâm.
Hơn mười ngày kế tiếp, không ngừng có kẻ yếu bị đào thải hoặc là chủ động rời khỏi, rất nhiều người điểm dừng ở hoặc .
Mà Du Việt, Vạn Dương Trạch, Phùng Mễ Đế, Hầu Vinh Hiên, cùng với Ngụy Phàm Lĩnh, mấy Alpha đỉnh cấp của các phân hiệu điểm giống như là súng nổ bạo, một đường tăng thẳng tắp.
Tất cả mọi người đều biết, đây mới chỉ là bắt đầu, có vài Alpha đỉnh cấp sau khi khai giảng ổn định, còn có thể ra ngoài làm nhiệm vụ che giấu kiếm thêm điểm, bọn họ sẽ chỉ càng ngày càng thêm lợi hại.
Trong lúc này, trêи diễn đàn của Đế Đằng không ngừng tràn vào các loại chuyện bát quái cùng tin tức ẩn giấu.
【 Bắt đầu rồi! Đông giáo Vạn Dương Trạch dẫn đầu, lấy tròn điểm hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất! Không hổ là Alpha phân hóa suất cao nhất năm nay! 】
【 Du Việt thứ hai! Y đuổi theo rồi! Quả nhiên hai nhà Vạn Du năm nay sẽ đua tới ngươi chết ta sống! 】
【 Bắc giáo cũng không tệ lắm! Ngụy Phàm Lĩnh của chúng là mới chính là hắc mã! 】
【 Điểm đầu tiên của Du Việt cùng Ngụy Phàm Lĩnh cư nhiên chỉ cách nhau có hai phút! Bọn họ cùng nhau làm nhiệm vụ sao? 】
【 Ôi , ta nhìn thấy cái gì? Ngụy Phàm Lĩnh thế nhưng công khai tuyên bố muốn cắn Du Việt? Đợi đã để ta xem lại, nhất định là ta mù! 】
【 Thật kϊƈɦ động! Ta sao lại cảm thấy Du Việt cùng Ngụy Phàm Lĩnh đã sớm ở bên nhau? Lúc trước Đế Đằng khai giảng không phải chính là Du Việt cách không muốn phương thức liên hệ của Ngụy Phàm Lĩnh sao, có phải là Du đại mỹ nhân của chúng ta muốn đảo truy Ngụy Phàm Lĩnh không? 】
【 Lúc ấy Ngụy Phàm Lĩnh có thể là không quý trọng Du Việt, cho nên bây giờ bày tỏ tình yêu mới bị Tiểu Du dỗi lại? 】
【 Các ngươi sao lại như vậy! Du đại mỹ nhân là của Đông giáo chúng ta, cho dù thật sự AA luyến, vậy cũng nên chọn Vạn Dương Trạch đi, ta cảm thấy hai người bọn họ mới là thật. 】