Chương Chapter : Bất Ngờ
Chapter : Bất ngờ
Kai ôm lấy lấy Yuki thật sự làm Yuki cảm thấy bối rối, hơn nữa anh cũng thay đổi cách xưng hô với cô nên làm cô không hiểu gì hết, cô ngây người ra mất mấy giây rồi sau đó lấy lại được bình tĩnh nói: “uhm, xin lỗi vì đã làm anh lo lắng, giờ buông tôi ra được chưa, anh ôm tôi chặt quá tôi không thở được”. Nghe Yuki nói vậy anh mới nhận thức được rằng mình đang ôm cô rất chặt trong vòng tay nên bối rối thả cô ra. Kito và Maili đứng chứng kiến tất cả, họ chả biết nói gì hay làm gì chỉ biết thở đai rồi khẽ lắc đầu, sau đó Maili nói:
-Cậu tỉnh lại là tốt lắm rồi, cậu hôn mê mất mấy ngày làm tớ lo muốn chết, đã vậy còn không được ở bên chăm sóc cậu thường xuyên được chứ.
-Hihi, xin lỗi vì đã làm cậu lo lắng nha, mà sao cậu lại bảo không được thường xuyên chăm sóc tớ, bộ bác sĩ không cho ah.
Nghe Yuki nói vậy bất giác Kito và Maili cùng khẽ cười, Maili nói:
-Ai za, cậu hiểu nhầm ý tớ rồi, không phải là bác sĩ không cho mà là do có ai đó sống chết cũng muốn mọc rễ ở đây chăm sóc cho cậu đó, tớ muốn ở lại một phút cũng chả được nữa, nghĩ cách mãi tớ mới được ở bên chăm sóc cậu phút mỗi ngày đó (ngoại trừ ăn sáng là Kai ra khỏi phòng bệnh còn các buổi trưa, tối đều là Kito và Maili đem đến cho anh ăn ngay trong phòng).
Nói xong Maili với Yuki lại khúc khích cười, Yuki không hiểu rõ ý của Maili cho lắm nên hỏi lại:
-Cậu nói vậy là sao???
-Thì còn làm sao nữa, cậu hỏi ai kia kìa nhìn Kai
Theo ánh mắt của Maili, Yuki nhìn thấy Kai đang cúi mình nhìn ra ngoài cửa sổ, giờ cô mới đoán được phần nào nên nói ngập ngừng như không chắc chắn:
-Chẳng lẽ là anh chăm sóc cho tôi bất kể ngày đêm, thậm trí còn không cho Maili thay anh chăm sóc tôi.
Kai hơi đỏ mặt trả lời: “Uhm, đúng vậy….tại….tại vì ….mà thôi cậu hỏi làm gì, việc đó đâu quan trọng đâu, giờ cậu mới khỏe lại chắc đói rồi, tôi đi mua chút thức ăn cho cậu ăn”.
Yuki biết Kai đang muốn đánh trống lãng nhưng tính cô nếu như ai đã không muốn nói gì thì cô cũng không ép, giờ cô mới quan sát kĩ lại anh, anh trông tiều tụy và gầy đi rất nhiều, đầu tóc rối, quần áo lôi thôi, đây là một phong cách của một đại ngôi sao sao trời, mà nói đến chuyện anh là một ngôi sao, vậy chẳng lẽ thời gian qua anh đã hủy hết tất cả các cuộc hẹn phỏng vấn, đóng phim hay thu âm anh đều đã hủy hết vì cô, cô có chút động lòng rồi sau đó lấy lại bình tĩnh nói anh: “Anh không cần phải đi mua đồ ăn cho tôi, anh về nhà đi”.
Nghe cô nói vậy, thực sự trong lòng anh rất buồn, anh nhìn cô khó chịu nói: “Chẳng lẽ cậu muốn đuổi tôi về sao, thật thế sao?”. Biết anh hiểu lầm ý mình, cô nói lại cho anh hiểu: “Ý tôi không phải vậy, ý tôi là anh về nhà nghỉ ngơi chút đi, chắc anh đã mất ngủ nhiều ngày vì chăm sóc tôi rồi, hơn nữa anh cũng nhìn lại anh đi, đây là phong cách của một siêu sao ah”. Nghe cô nói vậy, anh mới nhìn lại chính bản thân mình, chính anh cũng bị shock vì bộ dạng của anh bây giờ nên không tranh cãi với cô mà nói:
-Thôi được rồi, tôi về nhà trước, cô nhớ ăn cho nhiều đó nha, khong thì đừng trách tôi đó.
Nói xong anh đi ra khỏi phòng bệnh và kêu xe đưa về nhà. Kito cũng ra ngoài mua chút đò ăn cho cô ăn, còn Maili thì ở lại hỏi han và kể cho Yuki nghe những sự việc xảy ra sau khi cô bị tai nạn. Nghe Maili kể, Yuki bất ngờ vì không nghĩ tới chuyện rằng anh lại khóc và lo cho cô tới vậy, thậm chí còn phải nhập viện tĩnh dưỡng vài ngày, cô thật sự hãi hùng vì trước kia cô và anh luôn cãi nhau, cứ gặp nhau là cãi nhau thậm trí còn thề không đợi trời chung vậy mà anh lại lo lắng cho cô tới vậy, nói tới chuyện này cô cũng mới sực nhớ là lúc xảy ra tai nạn khi thấy anh sắp gặp chuyện, cô nhưn ngừng thở, chỉ biết lao đầu ra thế thân cho anh, nhưng cô không ngờ rằng anh đã chiếm một vị trí quan trọng trong cô mà lại cho rằng dù đó là ai cô cũng sẽ làm vậy.
~~~ Một lúc sau ~~~
Yuki đã ăn xong, đang ngồi trò chuyện cùng Maili thì Kai đến đem theo một cái bánh kem vị dâu mà cô thích đến nói: “Tôi lúc trên đường đến đây có ghé qua cửa hàng mua chô cái bánh, tôi biết dù ăn no cỡ nào cô cũng sẽ vẫn có thể ăn được bánh ngọt nên có mua đến, cô mau ăn đi”. Bất ngờ trước hành động của anh, cô nói như đang chọc tức anh:
-Sao tự dưng lại đối xử tốt với tôi thế, về tắm rửa sửa soạn lại quần ao tươm tất thấy tôi tỉnh lai rồi nên mua bánh hạ thuốc độc vào đây cho tôi ăn hả.
Nghe cô nói như muốn từ chối ý tốt của mình anh nói: “Nếu cậu không thích thì đưa đây” Anh vừa nói vừa đưa tay như ý muốn lấy lại cái bánh. Thấy vậy Yuki vội nói: “Không, tôi ăn tôi ăn mà, hơn nữa người cũng ăn cùng cho vui nha”. Sau đó cả người đều ăn bánh vui vẻ.
~~~ Sáng ngày hôm sau ~~~
Vì cô đã khỏe nên tối qua được bác sĩ cho xuất viện, sáng nay cô soạn lại sách vở để đến trường, bài tập thì đã đầy đủ, cô có cảm giác rất hưng phấn vì nhiều ngày cô chưa đến trường. Khi đến trường, bạn bè trong lớp và một số thầy cô giáo hỏi han tình trạng sức khỏe của cô, cô rất cảm kích vì được nhiều người quan tâm tới vậy nhưng vẫn có một điều khiến cô bận lòng đó là….đó là việc Kai nghỉ học, chắc do chăm sóc cô nên lịch trình làm việc của anh đã dầy lên rất nhiều, khiến cô cảm thấy áy nháy. Thấy cô như có phiền muộn, Maili hỏi:
-Sao vậy, cậu không được khỏe ah.
-Không có, chỉ là tớ đãng nghĩ xem có cách nào cảm ơn hắn ta vì đã chăm sóc tớ nhiều ngày hay không thôi.
-Tưởng gì, thôi được rồi, đợi tớ chút.
Maili lấy điện thoại ra gọi cho Kito, thấy vậy Yuki lấy làm lạ hỏi: “Hai người thân nhau từ khi nào thế, còn cho số điên thoại nữa chứ”. “Thân gì, nhờ vụ cậu nằm viện nên tụi tớ phải trao đổi số điện thoại để tiện đường lien lạc đó”. Tan trường, Yuki và Maili đi ra cổng trường thì thấy một cái xe màu đen trong rất sang trọng đỗ ở gần đó, hóa ra đó là xe của Kito, anh tới đón người. Hai cô lên xe với bao ánh mắt trầm trồ ngưỡng mộ, trong xe YuKi hỏi:
-Cậu tới đây làm gì, hơn nữa cậu đang đưa chúng tôi đi đâu đây.
-Cậu không cần lo, chẳng là nghe Maili nói cậu muốn cảm ơn Kai nên tớ trở cậu đến chỗ Kai đang quay thôi, rồi có gì cậu cảm ơn cậu ấy luôn.
Nói xong, Kito lái xe khoảng ’ thì đến công viên, nơi đây đang tấp nập nhiều người, không biết là có chuyện gì xảy ra, đến mãi lúc sau mới biết là sự náo laonj này đều là do Kai gây ra, anh đang quay một clip quảng cáo và chụp hình cho một số tạp chí. Kito dẫn cô lại chỗ Kai, thấy cô xuất hiện Kai không khỏi giật mình hỏi: “ Sao cậu ở đây” không đợi yuki trả lời Kito nói: “cổ muốn cảm ơn cậu vì cậu đã chăm sóc cô ấy những ngày qua đó” “Hả” -Kai giật mình nói, cảm ơn sao, cô ấy thật là…cô thấy thái độ của Kai như vậy liền nói: “Đúng vậy tôi muốn cảm ơn anh nên anh có gì muốn tôi làm cứ nói ra, tôi sẽ làm”. Nghe cô nói vậy anh cảm thấy hơi buồn nhưng sau đó như nảy ra ý tưởng gì đó anh liền cười mà nói với cô:
-Vậy làm bạn gái tôi đi nháy mắt
-Hả. –Yuki ngạc nhiên ( không chỉ cô mà cả Maili và Kito, cả người đều ngạc nhiên mà há hốc mồm ra nhìn Kai, người vừa làm họ shock và giờ đang cười tươi trước mặt họ )