Giờ ăn trưa đến, Yuri cùng Ken và Yumi định đi xuống căn tin để ăn thì Maili đứng trước mặt Yuri nói:
- Không biết tụi tớ có thể cùng ăn trưa với các cậu không, vì mới đến nên tụi tớ không biết đường đi cho lắm.
- Đang còn rất nhiều người khác đó, tại sao lại nhất thiết phải đi với chúng tớ, tớ chắc hẳn ở đây có rất nhiều người sẵn sang hướng dẫn và đi cùng các cậu mà nhìn về phía Rulia -Yuri lạnh lùng nói.
- Nè, cô ấy đã nói như vậy rồi mà cậu lạnh lùng trả lời vậy sao, cậu đừng nghĩ mình xinh đẹp một chút mà có quyền ngạo mạn nha, đối với tôi tôi thấy Maili còn đẹp hơn cô nhiều. –Kito đứng lên nói.
- Đúng đó, đúng đó, cô không là gì cả đâu nên làm ơn bỏ cái tính kiêu căng ngạo mạn đó đi dùm. –Kai chiếc bàn ra và đứng lên.
- Mấy người muốn gây sự à, Yuri kiêu căng thì đã sao, cô ấy hoàn toàn có thể. Thế mấy người nghỉ mấy người là ai mà nghĩ rằng cô ấy không thể lạnh lùng với mấy người. –Ken đứng ra và nói.
- Mấy bạn đừng hiểu nhầm Yuri, tính cách của cô ấy là vậy đó, khi mới chuyển đến đây cô ấy cũng cư xử như vậy với mọi người đó, nếu các cậu không tin có thể hỏi các bạn cùng lớp khác mà. Đến cả tớ cũng phải mất kha khá thời gian Yuri mới chịu nói chuyện đó. –Yumi nói.
- Thôi mà mọi người, đừng chỉ vì một câu nói như vậy của tớ mà mọi người xích mích chứ. Tớ muốn đi ăn cùng Yuri là vì không hiểu sao Yuri cho tớ một cảm giác gì đó rất thân thuộc, khiến tớ muốn gần gũi và làm bạn với Yuri nên tớ mới muốn đi ăn trưa cùng Yuri thôi, nhưng nếu không được thì thôi vậy. Vậy nên mọi người đừng cãi nhau nữa nha. –Maili mặt hơi buồn nói.
- Vậy thì tùy mấy người, muốn đi thì đi tôi không cản. –Yuri quay người nói.
Khi nghe được câu này của Yuri, cả người: Ken, Yumi, Kai, Kito và Maili rất bất ngờ vì không ngờ rằng Yuri lại đồng ý. Ken và Yumi vẫn còn nhớ việc bắt chuyện với Yuri khó khăn như thế nào mới có thể nói chuyện và đi ăn trưa cùng cô vậy mà giờ những học sinh mới này chỉ mới nói một câu là có thể đi ăn trưa cùng hay không thì Yuri đã đồng ý nên họ không khỏi không bất ngờ. Còn Maili thì sau khi nghe Yuri đồng ý thì đã vui mừng mà chạy lại ôm lấy tay cô và đi, điều này khiến cho chàng trai nào đó ghen lên, đó là Ken và Kito. Ken thì từ khi đi ăn trưa cùng Yuri anh đã luôn đi cạnh Yuri, Yumi bên còn lại, Yuri ở giữa vậy mà giờ Yuri ở giữa hai bên lại là Yumi và Maili. Còn Kito thì vốn đang định nắm tay Maili cùng đi ăn trưa vậy mà cô đã vội vàng chạy lại ôm lấy Yuri rồi. Còn Yuri thì sau khi quay đi và nói vậy thì cô khẽ mỉm cười, lúc Maili chạy lại ôm lấy cánh tay cô, cô trong giây lát đã nhớ về chuyện trước kia khi cô còn là Yuki, cô và Maili đã cùng ăn trưa, trò chuyện và chơi thân như thế nào nhưng giờ đây thì cô đã không còn là Yuki nữa rồi mà cô đã là Yuri và mục đích hiện tại của cô là trả được thù nên những chuyện khác cô đành phải gác qua một bên. Rulia thì chứng kiến chuyện này đã rất tức tối : “Tại sao ai cũng vây quanh lấy con nhỏ đáng ghét đó chứ, nó có cái gì đặc biệt đâu cơ chứ”.
Xuống đến căn tin, nhóm của Yuri đã trở thành trung tâm thu hút của mọi ánh nhìn, ai cũng ngưỡng mộ và muốn được đi trong nhóm đó vì trong nhóm này toàn những gương mặt xinh đẹp và nổi trội nhất trường cả: hoàng tử lâu nay của trường, cô gái dịu dàng và xinh đẹp tựa gió mùa xuân còn thông minh nữa mới chuyển đến cách đây không lâu, nữ hoàng hoàn hảo cũng vừa mới chuyển đến cách đây không lâu giờ cộng thêm học sinh mới vừa đến, siêu sao quốc tế, hot boy đào hoa với diện mạo và phong cách như hoàng tử nước Anh, cô gái mạnh mẽ cá tính và xinh đẹp. Ai cũng phải liếc nhìn và trầm trồ khen ngợi.
Cả người tìm một bàn trống và không gây chú ý ngồi, Ken và Kito đi gọi và lấy thức ăn. Một lúc sau họ mang đồ ăn ra và để lên bàn, đồ ăn nhiều đến nỗi mà bày kín hết cả bàn vẫn chưa hết được nên mỗi người đều phải cầm trên tay đồ ăn của mình. Đồ ăn nhiều như vậy cũng không phải là điều lạ gì đối với họ vì Yumi và Maili thường ngày cũng luôn gọi đầy một bàn đồ ăn để ăn cho nên Ken và Kito đã quen với việc này mà gọi những đồ ăn thường ngày họ hay ăn và một số đồ uống.
Maili và Yumi ăn rất ngon lành và thỏa mãn với những đồ ăn trên bàn trước những sự ngỡ ngàng và bàn tán sôi nổi của những học sinh khác. Yumi uống trà sữa, còn Maili thì uống nước cam, Maili trong lúc ăn vẫn luôn không ngừng quan sát Yuri. Cô thấy rằng những sở thích ăn uống của Yuri rất giống với Yuki, Yuri cũng uống coffee sữa chỉ khác mỗi một chuyện đó là Yuri ăn không được vui vẻ và nhiều như Yuki mà thôi. Còn các chàng trai thì cũng chỉ biết lắc đầu cười và ăn phần ăn của mình vì nếu họ mà không ăn nhanh thì có lẽ phần ăn của họ cũng sẽ bị cô gái có tâm hồn ăn uống kia ăn mất. J
Ăn xong, Maili gọi đồ tráng miệng lên, đúng như sở thích của cô và tâm hồn ăn uống của cô, Maili gọi cả một bàn bánh ngọt lên để ăn, Yumi thì cũng tán thành và gọi thêm khá là nhiều bánh ngọt nữa. Vẫn như lúc trước Maili và Yumi ăn rất nhanh rất ngon miệng, còn các chành trai thì chỉ ăn một chút mà thôi. Còn Yuri thì ăn rất chậm và thư thái. Đang ăn thì Yumi lấy một miếng bánh có phủ một ít kem làm từ cà rốt ở trên đút cho Maili ăn, Maili thì không để ý nên khi Yumi đút cho cô cô cũng chỉ thuận theo tự nhiên mà ăn thôi. Nhưng miếng bánh chưa kịp đến miệng Maili thì đã bị Yuri nhanh tay kéo lại và ăn mất. Mọi người đều rất ngạc nhiên khi thấy Yuri làm vậy, Maili và Yumi chỉ biết nhìn Yuri đang ngồi đó.
- Nếu cậu muốn tớ đút cho cậu ăn như vậy thì cậu cứ nói, tớ tưởng cậu không thích ăn bánh ngọt nên… -Yumi cười nhìn Yuri nói.
- À không, không phải, chỉ là tớ nghĩ ai ăn phần người đó thôi. –Yuri cười ngượng đáp lại.
- Hể vậy mà theo tôi thấy là có người đang không muốn bạn của mình có bạn mới sợ bi cướp mất bạn nên mới làm như vậy chứ. –Kai lên tiếng.
- Tôi không cần phải làm như vậy, anh không biết gì thì đừng nói, anh không lên tiếng không ai nói anh câm đâu. –Yuri lạnh lùng đáp lại.
- Cô….cô thật kh…..-Kai đứng lên nói. Nhưng khi anh chưa kịp nói hết câu thì bị Yuri chặn lại nói:
- Cô gì mà cô, đã nói là anh không lên tiếng không ai nói anh câm đâu. –Yuri vừa nói vừa ăn bánh.
Kai đứng lên đang định nói lại thì bỗng dưng trong đầu anh hiện ra rất nhiều hình ảnh mập mờ, cả những tiếng nói cãi nhau của người, nam nữ, người nam cũng đã từng nói từ“cô”rất nhiều lần và bị người nữ chặn lại và nói“cô gì mà cô”. Những hình ảnh quá mập mờ nên anh không thể nhìn rõ họ là ai và những câu nói khác, anh đã luôn tự hỏi bản thân: “cảm giác này là gì?!” rất nhiều lần rồi.