Cả người Liệt Tâm có vẻ kiều diễm tràn đầy sức sống, căn bản không giống như là đã đã ép buộc một ngày một đêm, đang lấy tốc độ toàn lực đi tới.
Lear cũng tăng tốc, rất nhanh, nhưng dựa theo tốc độ này, chỉ sợ là đuổi không kịp.
Một người duy nhất rơi lại chính là Radon, thật ra Radon rất đơn giản, hắn cũng không phải loại hình tốc độ, tăng tốc là tăng tốc, nhưng cũng biết không thể đoạt được vị trí hạng nhất.
Ở trong tập đoàn thứ nhất Sao Thổ Stoker cũng bắt đầu tăng tốc, ở trong nước hắn tốn rất ít sức làm cho hắn có thể bảo trì sức lực để bám theo nhóm dẫn đầu, mục tiêu của hắn chính là top , chỉ cần có thể chen vào đội trưởng dự bị kế tiếp, hắn lập tức có thể nổi danh.
Bỗng nhiên trong lúc đó, một trận gió thổi qua, cây cối chung quanh rung động một trận. Giống như có cái gì vừa chạy lướt qua.
Mụ nội nó, chẳng lẽ có quỷ?
Bình minh sắp lên, quỷ mị thường lui tới?
Stoker rùng mình một cái, tiếp tục chạy đi, mà Vương Tranh đã chạy như điên cách xa mấy chục mét, càng chạy càng nhanh, đúng như suy đoán của Stoker , động tác của Vương Tranh quả thật rất giống quỷ mị, cây cối chung quanh đều là công cụ mượn lực, thường thường lấy khoảng cách dài phóng ra, không ngừng tăng tốc đi tới.
Mà lúc này bản thân Vương Tranh lại cảm giác được thân thể đang sống lại, hắn đã vượt qua kỳ mệt nhọc thứ nhất của từ lúc bắt đầu tăng tốc, nhiệt độ cơ thể đang tăng, loại cảm giác này vô cùng thoải mái, vô cùng phóng thích.
Nơi này tuy rằng là thành phố không gian nhân tạo, nhưng mà lại hình thành một vòng tuần hoàn tự nhiên, rất có một loại cảm giác trời đất thu nhỏ, Vương Tranh có thể cảm giác được hết thảy chung quanh đang trở nên càng ngày càng rõ ràng, bóng tối đang dần biến mất, căn bản không ảnh hưởng đến hắn.
Ở người khác chịu cản trở do hoàn cảnh bóng tối, tốc độ Vương Tranh càng lúc càng nhanh.
Đất Nước Gió Lửa Không Gian, kỳ thật thật lâu trước kia Vương Tranh nghe cha của hắn giảng qua. Nói đây là cái gì mà ngũ hành trong vũ trụ, trong cơ thể mỗi một người đều tồn tại ngũ hành thu nhỏ, vũ trụ tồn tại là một cái ngũ hành khổng lồ, đương nhiên về phương diện này lý giải có rất nhiều loại, nhưng mà hắn rất tôn sùng loại này.
Lúc ấy Vương Tranh còn phản bác, phân loại kiểu này thực không thích hợp, Trái Đất có biển, rất nhiều tinh cầu căn bản không có, nhưng mà lão Vương không có giải thích, hiện tại Vương Tranh hiểu được, cái này cũng không phải giải thích theo nghĩa đen.
Đây là cảnh giới ngũ hành trong tinh thần.
Tantalos chấn kinh rồi, bởi vì tốc độ nhanh nhất hoàn thành một vòng của hắn bị đánh vỡ, có tên điên đang điên cuồng đuổi theo.
Là ai?
Lear, tên biến thái kia sao?
Achilles Ortiz?
Không giống, hai người này hẳn là vẫn theo sát sau đó, trong nhóm người còn lại còn có ai có thể chạy như vậy?
Không chỉ có như thế, người này vừa mới tạo ra kỷ lục mới về tốc độ, theo sát sau lại có một người ghi kỷ lục mới, hơn nữa nhanh đến biến thái.
Đoạn thời gian này, rốt cuộc là ai?
Tantalos cũng bung toàn lực , nếu cuối cùng bị đuổi kịp, thì thật sự là sớm dẫn đầu nhưng chạy về trễ, rất dọa người.
Ở phía sau, không ít người đều cảm giác được lực lượng thức tỉnh, càng đè nén thì thân thể càng là như thế, lần này lực lượng chảy ra từ chính tiềm chất gien, càng nhanh đến thời điểm hoàn thành mục tiêu, đều không hẹn mà cùng nhau bùng nổ.
Cường độ bùng nổ thì là mỗi người mỗi khác.
La Phi đã tiến vào top , mập mạp vừa mới tạo ra kỷ lục mới về tốc độ nhanh nhất hoàn thành một vòng, nhưng mà không bao lâu đã bị người khác phá vỡ, là tên điên nào chạy nhanh như vậy?
Hơn nữa nhanh hơn hắn không ít a.
Vương Tranh càng lúc càng nhanh, mặc dù bản thân vẫn chạy nhanh về phía trước, nhưng mà cả người lại tiến nhập một loại trạng thái Không Linh, chính hắn đều không nghĩ tới, cứ đơn giản như vậy mà đạt tới cảnh giới từng ước mơ tha thiết.
Trong lúc chạy vội, cùng thiên nhiên hòa hợp thành một thể, cảm nhận được bừng bừng sinh cơ cùng lực lượng của thiên nhiên, huấn luyện mệt nhọc sẽ tạo thành áp chế đối với tốc độ, hình thành một sự tích lũy. Một khi phóng thích, tinh thần lập tức buông ra, một đoạn thời gian trước đó thể nghiệm cũng là nâng lên, Đất Nước Gió Lửa Không Gian giống như năm vị tinh linh bướng bỉnh chủ đạo thế giới này, từ trước kia chỉ có thể cảm giác được vài điểm. Đến bây giờ Vương Tranh đã có thể nhìn thấy, Vương Tranh hiểu được, hắn cách đột phá lại gần thêm một bước.
Đáng tiếc, thành phố không gian này quá nhỏ, không thể khắc sâu lý giải, nếu đổi thành Trái Đất mà nói, bởi vì rất khổng lồ, quá huyền ảo , chỉ sợ cũng không thể nào hình thành cảm giác dễ dàng như vậy.
Vương Tranh cũng không biết, hắn chạy như ma đuổi sẽ mang đến cái gì.
- Đậu xanh, ai vậy, điên rồi, đây là tốc độ gì, người này lái xe chạy đến sao?
- Không biết a, trong chúng ta còn có cao thủ như vậy a, người này không thấy mệt chắc.
Không riêng học viên bình thường chú ý tới, đám người Lear cũng chú ý tới.
Achilles Ortiz có chút ngoài ý muốn, xem ra hắn vẫn là quá khinh thường một đám học viện bên dưới, ngọa hổ tàng long, có ý tứ.
Lear hơi chút sửng sốt, trong lòng liền hiện lên một thân ảnh, khóe miệng nở ra một nụ cười ý vị thâm trường, hắn vốn chuẩn bị tăng tốc, bỗng nhiên trong lúc này lại tiếp tục giữ vững tốc độ ổn định.
Stoker cắn răng liều mạng dùng sức, hắn muốn bảo vệ vị trí của mình, đã đến tình trạng này, làm sao có thể buông bỏ được?
Mập mạp cũng không phải là liều mạng chạy như điên, chính mình dọa người cũng không sợ, nhưng mà hắn quyết không thể để cho Lear phải xấu hổ, đây là tôn nghiêm duy nhất của mập mạp, bất luận kẻ nào đều có thể khinh thường hắn, nhưng mà không thể để cho Lear khinh thường hắn.
Một tên mập mạp biết bay, trong lúc này chạy như điên, thân pháp của hắn cũng không kém bao nhiêu so với Vương Tranh a, thời điểm chạy tay chân cùng sử dụng, không giống như là trải qua huấn luyện chính quy, hoàn toàn là dựa vào bản năng, nhưng mà phối hợp tốt như vậy .
Đến thời khắc cuối cùng, rất nhiều người đều xuất ra bản lãnh thật sự.
Đám người Trương Sơn nhìn trên bản đồ thấy hết những trường hợp đột nhiên tăng tốc, dở khóc dở cười:
- Nơi này làm sao có thể gọi là trại tập huấn IG, trực tiếp kêu là trại tập trung quái vật cho rồi.
Trương Sơn thật sự từng bộc phát qua, nhưng mà đã vượt qua giai đoạn đó, nên kiên trì đều kiên trì, huống chi hắn thật sự cảm giác được bản thân mình có thể chịu đựng được. Chính thức nhận huấn luyện chỉ mới mấy tháng mà đã có thành tích như vậy, hắn tin tưởng bản thân hẳn là có thể, không thể phụ lòng đồng đội của mình.
Vương Tranh người này rất hung hãn.
Vừa nói xong, liền cảm giác được sau lưng có động tĩnh, Vương Tranh đã xuất hiện.
- Mẹ kiếp, không phải chứ, đã bỏ xa một vòng.
Vương Tranh phất phất tay chào, trực tiếp vọt qua, ba người đưa mặt nhìn nhau.
Trong ánh mắt Mông Điềm mang theo một tia bội phục, lại có điểm nghi hoặc, thực lực cận chiến rất mạnh, thể lực lại tốt như vậy, chẳng lẽ chưa từng trải qua huấn luyện có hệ thống. Nghe Diệp Tử Tô nói, hắn chỉ là luyện tập một mình, nhưng luyện tập bình thường làm sao có thể đi ra một bước này? neBreakNewLine]>