Từ trong lời nói của bé gái, Vương Tranh đã biết rất nhiều sự tình, tên cô gái kia gọi Lan Lăng, là người thuộc gia tộc gì gì đó, là nàng tự tay cứu Vương Tranh trở về.
Lan Lăng hình dung tình huống ngay lúc đó, điểm rơi của khoang thuyền cứu hộ, bị nổ tung tạo ra một hố to vài chục mét:
- Thoạt nhìn giống như là hố do thiên thạch, mọi người đều nghĩ đến không có khả năng, không ai có thể sống sót, ta lo lắng, kết quả liền nhìn thấy ngươi, lúc ấy ngươi còn có thể cử động Thất thúc nói thương thế của ngươi rất nặng, khẳng định sẽ chết, để cho ta đừng động vào ngươi, nói ngươi khẳng định là đắc tội nhân vật lớn gì đó, cho nên mới bị người một nhà công kích. Nhưng mà ngươi vẫn sống lại, tuy rằng biến thành người thực vật, nhưng mà mọi người đều nói đầu óc của ngươi rất sinh động, cơ hội tỉnh lại rất lớn, nhưng mà nói không chừng có thể mất trí nhớ. Nói nhiều như vậy, kỳ thật ta có chút hâm mộ nho nhỏ, mất trí nhớ, có đôi khi thật sự muốn mất trí nhớ, cho nên cái gì cũng không cần đi quản không cần suy nghĩ.
Không chết không phải vì mình có cái mạng cứng rắn, mà là Khô Lâu cùng Cục Than Đen bảo hộ, về phần hố to giống như thiên thạch rơi, hẳn là Khô Lâu vì bảo vệ hắn mà tạo thành.
Lan Lăng bắt đầu nói, sớm đã bay lên không có biên giới, từ hố thiên thạch rơi xuống đến chuyện trên người của nàng:
- Hôm nay ta đi bộ lạc River, tình huống nơi đó rất tệ, đám thanh niên đều một lòng một dạ muốn dùng chiến đấu để giải quyết vấn đề, ta khuyên rất lâu, rốt cục mới để cho Calic quản thúc những người ở nơi đó.
Lan Lăng hiển nhiên coi Vương Tranh là một người lắng nghe sẽ không tiết lộ bí mật, không ngừng nói xong chuyện của nàng, ngay từ đầu, vẫn có chút ít phiền não nhỏ nhỏ trong công tác, nhưng mà, dần dần, một ít bí mật không thể nói cũng đều nói đi ra:
- Kỳ thật ta không thích con bác Đổng chút nào, nhưng mà phụ thân luôn nói vớita, bác Đổng là hội trưởng thương hội, con hắn cũng là thiên tài, ta biết phụ thân có ý muốn đem ta gả cho con bác Đổng.
- Robin của bộ lạc Diệp La nói nhân loại chúng ta đều là lừa gạt, làm sao cũng không chịu tiếp tục hợp tác với chúng ta, hơn nữa đang chuẩn bị dời về trong rừng rậm, khuyên như thế nào cũng không dung đipwkc.
Chuyện xấu đầu trên xóm dưới không sót một cái, Lan Lăng nói rất lâu, mới thở ra một hơi thật dài:
- Nói ra quả nhiên thoải mái hơn, đáng tiếc ngươi hoàn toàn không nghe được, ha ha, may mắn ngươi cũng nghe không được, bằng không ta sẽ không có cohox có thể nói những lời này, tốt lắm, ta còn có việc, ngày mai lại đến nhìn ngươi.
Vương Tranh có thể nghe được âm thanh của nàng đi ra, bước chân nhẹ nhàng, trên chân hẳn là đi giày nhỏ đế bằng, có lẽ là người đẹp có vóc dáng nhỏ nhắn.
Vương Tranh thản nhiên tưởng tượng , ở trong đầu lung tung mô phỏng lại bộ dáng Lan Lăng, cô bé cứu hắn một mạng.
Đã không thèm nghĩ đến những chuyện khác, có chút phẫn nộ a, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy bình tĩnh ngoài ý muốn. Vương Tranh cũng không hề ngây thơ, bất đắc dĩ là cho dù hắn trở thành chiến sĩ tài ba nhất trên thế giới, ở trong mắt đế quốc Aslan vẫn chỉ là một tên binh lính có chút lợi hại mà thôi.
- Trình tự chẩn đoán đã hoàn thành, thân thể đang khôi phục, tiến độ / . Năng lượng cảnh báo, khởi động khẩn cấp năng lượng dự trữ .
Giọng của Cục Than Đen đột nhiên vang lên.
Vương Tranh thần kinh lập tức câu thông, kêu gọi Cục Than Đen:
- Cục Than Đen ngươi không sao chứ? Khô Lâu thế nào?
Thời khắc cuối cùng là Khô Lâu bảo vệ hắn, robot Khô Lâu còn không có hoàn thành đã gắng gượng vì hắn kháng cự đánh sâu vào khi rơi xuống, không phải tan xương nát thịt, từ độ cao kia rơi xuống, không có người có thể sống sót.
Cục Than Đen trầm mặc thật lâu, mới lại phát ra âm thanh:
- Hoàn thành tái khởi động. Chủ nhân, lần này thật sự là rất nguy hiểm, cố gắng trong khoảng thời gian này của Khô Lâu đều uổng phí.
“Ầm”
Vương Tranh trong lòng vừa động, ý thức lập tức chìm vào trong Ma Phương, tổ hợp trong không gian Ma Phương lại nhỏ đi, bốn phía còn rải những mảnh nhỏ kỳ dị.
Ở giữa của không gian Ma Phương, một Khô Lâu lớn nhỏ cỡ bàn tay hai chân chôn ở dưới đất, trong hốc mắt trên đầu Khô Lâu phát ra ánh sáng màu hồng ảm đạm, giống như là ngọn nến sắp tàn trong gió không chừng sẽ tắt ngay.
- Khô Lâu không có việc gì sao? Ta không cần robot, để cho hắn mau chóng khôi phục lại là tốt rồi.
Vương Tranh vô cùng quan tâm, nhìn ra nhận được, Khô Lâu đã bị thương nặng.
Cục Than Đen từ một bên đi ra:
- Quá trình Khô Lâu chuyển hóa trở thành robot không thể nghịch chuyển, hiện tại % năng lượng mà Ma Phương tổn thất đều dùng ở trên người Khô Lâu. Ta suy tính, bổ sung năng lượng chiến đấu có vẻ sẽ làm hắn tốt lên, chúng ta không phải chung một thời đại, cho nên thế giới của hắn ta cũng không có biện pháp can thiệp.
Vương Tranh hít vào một hơi thật sâu:
- Cục Than Đen, nếu ta mở rộng giết chóc. Ma Phương có thể thu thập năng lượng mau hơn một chút hay không?
- Chủ nhân, năng lượng chiến đấu cùng giết chóc là hai việc khác nhau, ngài cần tiến thêm một bước đột phá, không ngại ở tinh thần lực tăng thêm một chút công phu.
Cục Than Đen lắc lắc cái đầu.
Nháy mắt, Vương Tranh rõ ràng về ý thức hắn có thể nghe được âm thanh từ bên ngoài, nhưng mà thân thể lại không có cách nào làm ra phản ứng với ý thức:
- Hiện tại tkhông thể tỉnh là vì …
- Ta đang tiến hành thêm một bước điều chỉnh đối với hệ thống thân thể của chủ nhân, nhằm đối phó với tương lai, thích ứng rất tốt để bí quyết Quy Nhất tăng lên.
Cục Than Đen nói.
- Có thể không điều chỉnh hay không. Ta cảm thấy ta hiện tại rất tốt.
Vương Tranh cũng không sao cả, chính bản thân c hắn ũng chưa hoàn toàn hiểu được, không quá cần thiết cố gắng gia tăng ngay.
- Đã tiến vào giai đoạn không thể nghịch chuyển.
Cục Than Đen nói, dường như nhìn ra được Vương Tranh có một ít thất vọng, hoặc là nói là mê man đi.
Vương Tranh không sao cả, nhưng mà ngẫu nhiên sẽ tiến vào Ma Phương ngẩn người nhìn Khô Lâu, tuy rằng Khô Lâu cùng đầu Cục Than Đen không phải nhân loại, nhưng hiện tại cũng là người thân thiết nhất với Vương Tranh.
Khô Lâu cứu lấy hắn khẳng định sẽ không để cho hắn tuyệt vọng. Ít nhất hắn còn có lý do để còn sống!
Mỗi ngày Lan Lăng đều đã đến xem Vương Tranh, đa số thời gian đều có người cùng đi. Có đôi khi là Thất thúc, là một người đàn ông tuổi trung niên, đa số thời điểm là trợ lý của nàng, giọng nghe rất tùy tiện, luôn quở trách Vương Tranh như tại sao không tỉnhdịch dinh dưỡng trong phòng chữa bệnh còn tốn rất nhiều, lãng phí rất nhiều tiền. Một chút ưu việt đều không có, nếu là nữ nhân thì còn dễ nói, một tên nam giới cứu cũng làm bại hoại thanh danh của tiểu thư.
Dù sao, vẫn khuyên Lan Lăng mau đuổi Vương Tranh người thực vật này về Ngân Minh cho rồi, muốn trị cũng là để cho Ngân Minh tự mình đi trị.
Mỗi lần Lan Lăng đều à cười cười. Nhưng mà nói người là nàng tự tay cứu về , nàng sẽ phụ trách đến cùng.
Nói liên miên cằn nhằn lại nói liên miên cằn nhằn, nói rất nhiều.